Vân Từ chẳng biết gái trai
Nhìn vô tưởng gái hóa thân lại Ngài
Thôi đành chỉ biết thở dài
Thế thời loạn lạc chẳng đoái hoài thế nhân
Ngọc Linh Tử
0
Trang Thơ Ngọc Linh Tử
Viết bởi ngoclinhtu, 26/07/12 23:03
20 replies to this topic
#16
Gửi vào 31/07/2012 - 02:36
Thanked by 4 Members:
|
|
#17
Gửi vào 31/07/2012 - 07:01
Chuyện đời Tôi
1
Tuổi Bính Thìn, sinh ra năm bảy sáu
Cảnh điêu tàn, ảo não cả muôn dân
Lúc chiến tranh, vừa dứt ở Nam phần
Lọt lòng mẹ, đã nhọc thân gia mẫu
2
Bị khinh khi, ruồng bỏ từ thuở ấu
Bạn bè chê, chơi xấu chẳng ai thương
Tuổi còn nhỏ, khi cắp sách đến trường
Luôn bị phá, cả phố phường đều ghét
3
Vì lanh trí, nên bạn bè bắt chẹt
Họ không ưa, thù ghét chẳng ai chơi
Từ thuở nhỏ, đã nếm đủ mùi đời
Nào cay đắng, nào những lời khinh miệt
4
Đi ra đường, thì hay bị thua thiệt
Chỉ có ngoại, là hiểu biết cháu thôi
Hai bà cháu, đi đâu cũng có đôi
Cháu dìu bà, trong những hồi mưa nắng
5
Lúc cháu bệnh, bao đêm bà thức trắng
Nấu đồ ăn lo lắng ở kề bên
Lo thuốc thang, cháu ngủ bà đắp mền
Khi đau đớn, cháu rên bà an ủi
6
Cháu biết nhiều, mặc dù còn nhỏ tuổi
Đi câu cá vào những buổi trời mưa
Kiếm cho được những con cá bóng dừa
Bà rất thích mỗi trưa bà kho tộ
7
Lúc cháu buồn hoặc có điều đau khổ
Bà đến gần, khuyên dỗ để ủi an
Cảnh cơ cực đời sống thật gian nan
Tội cho bà phải cưu mang thêm cháu
8
Lúc bà đau cháu u sầu ảo não
Đi bác sĩ, chỉ cháu dẫn bà đi
Lo cơm canh, tuổi nhỏ đã biết gì
Vậy mà cháu, vẫn ráng thì lo liệu
9
Ráng nấu ăn, lo vẹn tròn chữ hiếu
Thức từng đêm, bên chiếu lo cho bà
Tình bà cháu, thật gắn bó thiết tha
Bà ơi bà, cháu thương bà nhiều lắm
10
Ba rất khó nhưng tình thương sâu đậm
Mặt rất nghiêm, ba đã cấm đủ điều
Sợ con hư, trở thành kẻ tiểu yêu
Dân lưu manh, dùng những chiêu bỉ ổi
11
Ba rất sợ con gây nên lầm lỗi
Ra ngoài đường đắc tội với người ta
Nên khoá cửa nhốt mãi ở trong nhà
Thân ngờ nghệt, chẳng biết xa hiểu rộng
12
Lúc đi học, bị bạn bè vu khống
Tội ăn cắp, họ đánh trống khua vang
Tuy không làm, nhưng vật chứng rõ ràng
Thân ức lắm lòng bẽ bàng đau khổ
13
Bạn bèn khinh coi như một thằng ngố
Bởi học cao, họ đố kỵ lánh xa
Hay ghen ghét và kiếm chuyện dèm pha
Thân côi cút xót xa trong đêm vắng
14
Bị ăn hiếp có những đêm thức trắng
Lòng rất buồn, trĩu nặng cả tâm can
Chỉ biết khóc cho số kiếp bẽ bàng
Hận mãnh đời thật phủ phàng chua xót
15
Đi học về, bạn bè khinh , nối gót
Họ bu quanh đâm thọt đủ lời chê
Phận đơn côi ôi thật quá não nề
Còn bị đánh, đi về không dám mét
16
Hễ nói ra, ba không cần suy xét
Hễ đánh lộn, là đánh đét ngay mông
Nên chỉ khóc, đành im nín cho xong
Ngó phận mình thật long đong số kiếp
17
Biết ba thương, mong con thành sự nghiệp
Răn dạy đời, lịch thiệp để thành nhân
Nhưng vẫn buồn, dạ cứ mãi phân vân
Ba có thấu, tình thân luôn xa cách
18
Chỉ nói chuyện khi ba đây muốn trách
Cả năm trời cọc cạch chỉ mình con
Ba có đó, nhưng trông đợi mỏi mòn
Tình phụ tử, sắc son đôi câu nói
19
Thiếu tình thân, trong dòng đời lặn lội
Tự thu mình, luôn nghĩ lỗi mình gây
Tính tự ti, cũng xuất phát từ đây
Luôn nhút nhát, tự đoạ đày thân xác
20
Cứ nghĩ mình, là một loài rơm rác
Chẳng ra chi, số phận bạc u sầu
Tính trầm ngâm, do chuốc lấy khổ đau
Trên đường đời, không nói sao cho hết
21
Có đôi lúc, tự hận mình muốn chết
Để quên đời, quên hết những đau thương
Không lă"ng lo, không than khóc đêm trường
Không đau khổ, không vấn vương chi nữa
22
Thân đơn côi không một người nương tựa
Tự hận mình, như lửa đốt tim gan
Xa lánh đời, thân tự nói không màng
Quên đi hết những bẽ bàng năm cũ
23
Được má thương, nhưng sao lòng ũ rũ
Cứ khóc hoài như mưa lũ ngày xuân
Ồ thì ra, phụ mẫu không được gần
Tuy chung sống, nhưng chỉ thân côi cút
24
Mong âu yếm, có tình thương đôi lúc
Giống mọi người, được hạnh phúc như ai
Bên song thân, được vui vẻ miệt mài
Nhưng ơi hỡi, chỉ thở dài thểu não
25
Tuy sung túc, được no lành cơm áo
Nhưng cõi lòng, như cơn bão mưa dông
Như ánh lữa, thiêu đốt cả cõi lòng
Luôn sôi dậy, ở bên trong tâm trí
26
Ba má ơi, song thân con rất quý
Tự đáy lòng nhớ kỷ nặng tình thâm
Ơn dưỡng dục, răn dạy đã bao năm
Con ghi nhớ tấm tình thâm phụ mẫu
27
Hiếu vuông tròn, trong cõi lòng nung nấu
Sẽ một ngày, ba má thấu tình con
Đấng sinh thành, ghi tạc phút sắc son
Quỳ bái tạ , lòng con xin dâng kính
28
Đời thay đổi khi học xong lớp chín
Đi học võ toan tính trả thù riêng
Đánh những kẻ đã ăn nói đảo điên
Hay hiếp đáp, tên thanh niên ốm yếu
29
Đánh cho tan, xóa đi lời đàm tiếu
Nhưng dòng đời thật khó hiểu từ đây
Lòng hận thù biến mất như khói mây
Tâm khai mở, tấm lòng đầy nhân ái
30
Những bạn bè khi xưa đều quay lại
Luôn đỡ đần, hăng hái với cười vui
Lòng thảnh thơi không một chút bùi ngùi
Ai cũng quý tới lui và giúp đỡ
31
Và từ đó trong tâm tư khai mở
Hiểu rộng sâu, không trắc trở sầu đau
Văn tinh thông, võ giỏi dáng anh hào
Thêm thi, họa dồi trao trăm hiểu biết
32
Học dịch Kinh, nắm tỏ tường nhân triết
Tu tâm thiền, học thuyết khởi từ bi
Quên cho hết những viễn cảnh lâm li
Nhưng hỡi ơi phải ra đi Mỹ quốc
33
Lìa quê hương, bóng ngoại già xa khuất
Một lần nữa lại trầm uất thương đau
Lòng suy sụp, thân cô lẻ nghẹn ngào
Nơi xứ lạ đâu có nào vui sướng
34
Trong gia thất, mang danh là con trưởng
Nên gồng mình gắng gượng lập công danh
Lo phụ mẫu có cuộc sống an lành
Ở xứ người, thân không rành ngoại ngữ
35
Bước vào trường, gặp bao điều lành dữ
Họ ê a, đủ thứ chẳng hiểu gì
Lại chịu thêm những lời nói thị phi
Làm tên ngốc, bị đì trong trường lớp
36
Bạn thì lạ, lối chơi không thích hợp
Nói không rành, cứ chớp chớp cái môi
Miệng ú ớ, nói không được một hồi
Đành câm nín để cho rồi qua chuyện
37
Cố học hành để cuộc đời vinh hiển
Giúp mẹ cha, quyết thi triển tài năng
Tâm tiến tới vượt hết mọi khó khăn
Vì cha mẹ, dù nhọc nhằn vẫn cố
38
Vì bà ngoại ở quê nhà khốn khổ
Không người thân, con tứ cố xa quê
Tuổi đã cao, trông con cháu quay về
Không một bóng, thật não nề thân ngoại
39
Bóng hình bà con trong lòng nhớ mãi
Nguyện lòng mình quyết phải đổ đạt cao
Để không hổ là đứa cháu năm nào
Được bà lo, và bao che thuở nhỏ
40
Ngoại giờ đây mắt đã mờ không rõ
Phải nấu ăn, thật khốn khó thân bà
Lúc đau ốm, con cháu lại ở xa
Đêm mưa gió, chỉ thân bà cô quạnh
41
Đã bao năm, trong lòng cháu kiêu hãnh
Có người bà, tâm tánh rất hiền lương
Lo cho cháu, tràn ngập những yêu thương
Đời bà khổ, những đêm trường thức trắng
42
Đã xa bà lòng cháu đây trĩu nặng
Thật ngậm ngùi đầy lo lắng nơi đây
Cháu quyết tâm sẽ học giỏi thành tài
Đỗ công danh, có ngày về thăm ngoại
43
Nhìn đời mình biết ba năm khổ ải
Chỉ vì tình thân phải trải sầu đau
Tự khép mình, quyết học giỏi danh cao
Không sa đoạ cũng không trao tình ái
44
Không đi chơi cũng không quen bạn gái
Lo học hành, hăng hái thức từng đêm
Lúc mọi người trong giấc ngủ êm đềm
Mở trang sách để học thêm cho giỏi
45
Và từ đó, chúng bạn bè quen thói
Tiếng thầy tu họ gọi chết thành danh
Hễ đi đâu cũng chỉ thấy học hành
Gặp con gái mặt trở thành nghiêm nghị
46
Ông cụ non, đang ra công lập chí
Vào đại học lại bị một niềm đau
Một vết sẹo, gây u uất nghẹn ngào
Thế là hết trong bao năm cố gắng
47
Bước vào trường, lòng hăng say sốt sắn
Đầy quật cường như tia nắng vừa lên
Tâm sôi động như con sóng bập bềnh
Lòng hớn hở, lúc vừa lên đôi tám
48
Xông vào đời, với tràn đầy can đảm
Quyết lòng mình chẳng dám lại gần ai
Trong lớp toán có một nàng theo hoài
Mong giúp đỡ chỉ bài cho nàng rõ
49
Nàng rất đẹp như trăng rằm soi tỏ
Bao người theo, nàng làm khó không ưa
Các cây si, lệ tuôn đổ như mưa
Luôn quấn quít sáng trưa bên nàng mãi
50
Chỉ riêng tôi, không thèm nhìn một cái
Trong lớp học chỉ nghí ngoáy viết thôi
Lo học hành không một chút bồi hồi
Không vương vấn không lôi thôi tình ái
51
Tôi giúp nàng, để vượt qua nan giải
Chỉ tận tình, không luyến ái tim yêu
Và một hôm nhân lúc rãnh buổi chiều
Tôi thấy nàng, buồn hiu nên thắc mắc
52
Nàng tâm sự, lệ dâng trào khoé mắt
Chuyện thật buồn đau thắt cả tâm can
Tuổi đôi mươi nàng có quen một chàng
Tính hay buồn, cứ lang thang thơ thẩn
53
Gia đình chàng, đang trong cơn túng quẩn
Thân côi cút, phải vương vấn lo toan
Ở nơi đây không gia quyến họ hàng
Vừa học hành vừa chu toàn gia cảnh
54
Nàng khuyên can, đã nhận lời cùng gánh
Xin việc làm lương lãnh để trao ai
Lúc túng quẩn chàng đã đến sòng bài
Nàng khuyên can nhưng khuyên hoài chẳng được
55
Có đôi lúc nàng ngồi buồn sướt mướt
Đi từ trường, lội bộ giữa chiều mưa
Xe chàng lấy, bài bạc vẫn không chưa
Nàng về nhà, chàng say sưa bài bạc
56
Bỏ gia đình, cho là mình chững chạc
Nàng theo chàng lòng chất phát thơ ngây
Trao thân gái, mong tình mãi được dài
Nhưng nào ngờ tình đoạ đày gian khổ
57
Đã chia tay nàng nhìn tôi thổ lộ
Anh chị em, cho nàng ngố chửi hoài
Mẹ nàng buồn, đôi lúc mắng chua cay
Nàng muốn về, nhưng không ai chấp nhận
58
Trong gia đình, không một ai vướng bận
Không nhận nhìn, không vương vấn người em
Nàng rất buồn, đã than khóc bao đêm
Nặng cõi lòng, tình càng thêm cay đắng
59
Tôi thấy vậy lòng bồi hồi lo lắng
Mong nàng vui đừng trĩu nặng tâm sầu
Lời khuyên giải mong nàng bớt khổ đau
Chở đi chơi, mong sao nàng khuây khỏa
60
Lúc nàng vui, ở bên tôi rỉ rả
Có người anh, từng đã lo cho nàng
Anh thứ tám, cũng giỏi võ hiên ngang
Anh mê võ cũng thuộc hàng thứ dữ
61
Khi nghe tên tôi chau mày tư lự
Ồ thì ra người đệ tử tôi quen
Tôi nói nàng, để tôi thử một phen
Muốn giúp nàng, ra hố đen sâu thẳm
62
Anh của nàng thật quý tôi nhiều lắm
Anh nghe khuyên cảm thấy thấm cõi lòng
Anh thưa mẹ, và lo liệu cho xong
Ddưa em gái chờ mong về nhà cũ
63
Và từ đó nàng không còn ũ rũ
Một gia đình thật trù phú thương yêu
Chính tim tôi đã lưu luyến nàng nhiều
Tôi đã yêu, và đã yêu sâu đậm
64
Mối tình đầu bao ước mơ đằm thắm
Lòng hăng say, thật có lắm niềm vui
Lo dấn thân, tưởng mọi chuyện êm xuôi
Ai nào ngờ phải bùi ngùi cay đắng
65
Tuy đã thôi nhưng nàng vẫn lo lắng
Lo chàng kia, trĩu nặng cả tâm sầu
Chàng thay đổi, nàng quên hết khổ đau
Bỏ thân tôi, trong nghẹn ngào chết đứng
66
Không luyến lưu, nàng bỏ tôi hờ hững
Nối lại tình, xây dựng mối duyên xưa
Họ coi tôi chỉ một kẻ dư thừa
Thân tô điểm để đẩy đưa duyên thắm
67
Và từ đó, mẹ nàng ghét tôi lắm
Bà nói tôi thật rối rắm quá đi
Chỉ đâm thọt, phá vỡ mối duyên thi
Tim rướm máu không còn chi lưu luyến
68
Sét ngang tai, ôi thật là đau điếng
Từng mãnh sầu như miểng cắm vào tim
Lại một lần, gợi lên bao nỗi niềm
Lòng nổ tung, muốn nhận chìm tất cả
69
Tôi cay đắng cho lòng ai dối trá
Tự hận mình chẳng khá giỏi hơn ai
Ôi chua xót một mãnh tình ngang trái
Giọt lệ sầu cứ mãi ở trong tim
70
Tôi chờ người nhớ hoài luôn tìm kiếm
Trong dật dờ chiều tím lắm thương đau
Quên bạn bè công danh cùng áo mão
Chịu phận hèn khổ não mối duyên trao
71
Thân bê tha mãnh tình kia rướm máu
Trong tủi hờn, xông xáo đã ra đi
Tôi hận người mãnh tình kia ấu trĩ
Ddể thân tôi bi lụy lắm u sầu
72
Trong đêm thâu cõi lòng đau nung nấu
Thức từng giờ lạnh thấu cả con tim
Nhớ ai kia nụ cười duyên chúm chím
Nhưng cay nồng nham hiểm khó ai đo
73
Bởi vì nàng cuộc đời tôi khốn khó
Trong hận tình, danh có cũng như không
Chẳng học hành bê tha trong cuộc sống
Tự đọa đày, giấc mộng đã ra đi
74
Bởi nhớ nàng tôi quẩn cùn tâm trí
Bạn bè khuyên, chí lý chẳng nghe theo
Chỉ thẩn thờ trong cõi lòng khô héo
Cô lập mình vạn nẽo với thương đau
75
Nàng bỏ tôi, tự hận mình ngơ ngáo
Trong khi nàng nhốn nháo mối duyên say
Bên người tình không một lời áy náy
Ddể tôi buồn rực cháy trái tim côi
76
Tôi hận nàng bởi tôi nào có lỗi
Chỉ vui đùa nàng nói đến với tôi
Vui bên nàng mãnh tình kia sáng chói
Nhưng không ngờ đau nhói ở trong tim
77
Nàng nói tôi, không phải người nàng kiếm
Chỉ vui đùa châm biếm giỡn chút thôi
Hỡi ông trời con đâu nào có lỗi
Mãnh tình đầu nông nỗi lắm đơn côi
78
Hận những ai, thích lọc lừa gian dối
Những cô gái có những lối đùa vui
Lấy đau khổ và những nỗi bùi ngùi
Trên kẻ khác đang chôn vùi dĩ vãng
79
Tôi muốn chết, trong nỗi buồn lai láng
Nhìn cõi đời thật chẳng đáng lưu tâm
Thân côi cút, sao chịu mãi thăng trầm
Nhiều đêm trường, khóc thầm ai có biết
80
Tim quặn đau, bao nỗi buồn khôn xiết
Thân điêu tàn, lực kiệt chẳng còn chi
Tự đánh mình, để quên bớt khúc ưu bi
Hành thân xác, mong quên đi đau đớn
81
Hễ nhắm mắt, bóng hình ai lởn vởn
Cứ gợi hoài, những gợn sóng thương đau
Lòng sụt sôi, tâm cay đắng thét gào
Lửa hận thù, máu tuôn trào tim nhỏ
82
Tự hứa mình, không quen ai từ đó
Hai năm trời khốn khó lắm bê tha
Quên trường lớp, bài vỡ muốn lánh xa
Buồn héo hắt, muốn la cà khắp phố
83
Hai năm trời sống lang thang đau khổ
Nghĩ học hành, thật vô bổ quá đi
Vắng người yêu, thân chẳng luyến tiếc gì
Chính vì nàng, tôi quên đi tất cả
84
Tôi mê võ, là một tay rất khá
Thầy mến thương, cứ đòi gả con hoài
Tôi cứ chối, không để ý mảy mai
Con thầy đẹp, nhưng tôi đây chẳng thích
85
Thú đam mê, nên có nhiều thành tích
Tập luyện nhiều, mụch đích để tu thân
Nhưng ơi hỡi, lúc đau đớn muôn phần
Không tập luyện, thầy đôi lần quở trách
86
Thấ`y khuyên rằng, chỉ là niềm thử thách
Chí anh hùng, hiển hách phải dồi trao
Ddừng bi quan, đừng tự khổ kêu gào
Phải phấn đấu, tự hào thân quân tử
87
Trong lúc buồn, đâu còn nghe khuyên chứ
Lòng não nề, quá khư" lại vùng lên
Tâm cay đắng, âm xa khắp vang rền
Ddời như thế, khó quên đi cay đắng
88
Hai năm trời, đã nguôi vơi tâm lắng
Bước vào trường, cố gắng để dồi trao
Lo học hành, lòng quên bớt đớn đau
Tâm yên lắng, bớt nghẹn ngào đau khổ
89
Chính từ đây tôi lại vào cái hố
Cảnh vực sâu, lồ lộ lại hiện ra
Trong lớp tôi, một cô gái mặn mà
Vì mến tài, tim thiết tha trao gởi
90
Được nàng thương, tôi không hề tiến tới
Chỉ giả khờ, và gợi chuyện cho qua
Tánh rất trầm, tôi chỉ muốn lánh xa
Nàng theo mãi, thiết tha đầy tình ý
91
Nửa năm trời tôi đây suy nghĩ kỹ
Có bạn đời, hủ hỉ đỡ buồn hơn
Cùng san sẻ trong những lúc cô đơn
Quên cảnh đời, bạc sờn chông gai góc
92
Tôi tưởng rằng đời mình nay được lộc
Lòng hăng say, phút chốc lại bừng lên
Quyết lập danh, mong tình mãi vững bễn
Lo học hành để lập nên chí lớn
93
Nhưng hỡi ơi lại một lần đau đớn
Lúc tình say, tôi hớn hở niềm vui
Đến trước tôi, nàng dẫn tới một người
Bạn trai em, nàng tươi cười thỏ thẻ
94
Quen ba năm, giọng nàng vui nhỏ nhẹ
Như sét đánh, chợt loé ở ngang tai
Em chỉ đùa vì đã có bạn trai
Chơi cho vui, chớ bi ai anh nhé
95
Tôi nhìn nàng, với bao niềm khinh rẽ
Cuộc đời tôi, tuổi trẻ lắm sầu bi
Tình lận đận không biết có duyên gì
Toàn cay đắng, người đi không trở lại
96
Quên học hành, chỉ vì đời tình ái
Hận mọi người, sao cứ mãi đùa chơi
Ba năm qua, không tránh khỏi trong đời
Ddã biết trước không thể rời duyên số
97
Tưởng đời mình đã khốn cùng tuyệt lộ
Vô bến bờ, nỗi khổ cứ trào dâng
Muốn rời xa, cảnh sống ở duyên trần
Toàn cay đắng và muôn phần gian dối
98
Tự hỏi mình, tôi gây chi lầm lỗi
Mà cuộc đời, nông nỗi lắm đơn côi
Văn tinh thông, võ rèn luyện trao dồi
Y, họa, triết, thân tôi đây cũng biết
99
Mà cuộc đời, sao cứ hoài thua thiệt
Tuổi dại khờ, nhiệt huyết phải vuì chôn
Luôn bi thảm, gieo vắt ở tâm hồn
Không tí vui, thân bôn ba thảm khốc
100
Trong cuộc đời chỉ toàn là khóc lóc
Lắm hận thù, khó nhọc quảng đường đi
Thêm gian dối, bởi những mối tình thi
Ddời u buồn, chẳng còn chi lưu luyến
101
Thân sinh ra mang kiếp số bần tiện
Trong cuộc đời đủ chuyện lắm gian nan
Từ tấm bé đã gặp chuyện phủ phàng
Lúc lớn lên lại bẽ bàng duyên kiếp
102
Chắc thân tôi đã gây nhiều chướng nghiệp
Nên cuộc đời trùng điệp những thương đau
Ddời đơn lẻ, thân côi cút nghẹn ngào
Luôn trắc trở, không biết sao nói hết
103
Ddã đôi lần, mong tìm về cái chết
Bởi thân tôi, đã mõi mệt trần gian
Quên kiếp sống, quên duyên số bẽ bàng
Nhắm mắt rồi là đóng màn hư ảo
104
Nhưng ông trời nói tôi còn nghiệp báo
Mệnh còn dài, nợ máu trả chưa xong
Chưa cho chết, để thoát khỏi tang bồng
Kiếp đọa đày phải trả xong cho dứt
105
Thế là hết một năm trời đi đứt
Chuyện học hành, quẳng vứt ở một bên
Không vô lớp, quăng bài vở lăn kềnh
Sống cuộc đời, lênh đênh và lận đận
106
Nhưng sao lạ, tôi lần này không hận
Chỉ có buồn, không căm phẩn người ta
Luôn trầm tư, nhìn dáng dấp thật già
Tự hành mình, và bê tha thân xác
107
Cũng từ đây đời tôi rẽ ngã khác
Vào vườn thơ trách phận bạc duyên tình
Trút tâm tư, những cay đắng điêu linh
Vào vần thơ xinh xinh cho khuây khỏa
108
Hết thu sang, lập đông rồi mùa hạ
Lại thu về, chuyện lạ đã xãy ra
Và từ đó đời tôi bớt xót xa
Ngã rẽ mới, tình thiết tha sâu đậm
109
Một chuyện tình, nghe qua thật ngộ lắm
Yêu qua thơ, kết duyên thắm trong vườn
Đọc thơ tôi, lần đầu nàng vấn vương
Cũng lần đầu, nàng vào vườn thi họa
110
Sinh ở Mỹ, nhưng tiếng Việt nàng khá
Nói và viết đều hiểu cả tinh thông
Ddọc thơ tôi, nàng rơi nhỏ lệ lòng
Ngõ lời khuyên, nguyện tình nồng nối kết
111
Ddọc lời thơ tôi quên đi mỏi mệt
Quên ưu phiền, quên hết chuyện buồn đau
Lòng thoải mái, thật khuây khỏa làm sao
Như suốt mát, dòng nước trong muốn uống
112
Họa thơ nàng, thấy đời không oan uổng
Tan nỗi sầu, tôi muốn lại niềm tin
Thêm nghị lực tim rung động cõi tình
Không bi lụy bởi lòng mình vui vẻ
113
Nàng Lí Lắc, tuổi đời còn son trẻ
Vừa trăng tròn, chợt loé ánh hừng xuân
Tính thơ ngây, nàng thiếu nữ tuyệt trần
Lí Lắc ơi, anh đôi vần trao gởi
114
Khi cuộc tình, đôi ta còn rất mới
Thức cả đêm anh phấn khởi làm thơ
Ddi làm về, dù thân xác mệt phờ
Nhặt bút lên, trăm câu thơ anh viết
115
Suốt đêm thâu, lo hoạ thơ mài miệt
Sợ em buồn, anh mãi miết năm canh
Trăm câu thơ, lo nắn nót cho thành
Trao về em, con tim anh phơi phới
116
Em nói anh, là người tình em đợi
Trong cuộc đời, nối sợi chỉ tơ duyên
Ddọc thơ anh em vơi bớt muộn phiền
Say tâm cảm, trao liền con tim nhỏ
117
Anh yêu em bởi má hồng môi đỏ
Ngoan đẹp hiền, anh tỏ trái tim yêu
Em ngây thơ, diễm lệ thật mỹ miều
Tuổi hồn nhiên, có rất nhiều mơ mộng
118
Trao về em, tình anh như biển rộng
Như đất trời, nguyện sống mãi bên em
Trong hạnh phúc, tình ta sẽ êm đềm
Cuộc tình này, dịu êm trong say đắm
119
Anh yêu em, bởi tình si sâu đậm
Trăm lời thơ, tươi thắm nối tơ duyên
Nhưng không đủ, diễn tả nét em hiền
Cùng nhan sắc như tiên trong cõi mộng
120
Không tả hết bởi tình em sâu rộng
Không đủ lời sống động diễn tả thêm
Tình của em như biển cả mông mênh
Như trăng sáng, rọi lên trong đêm tối
121
Em đẹp lắm như trăng rằm trẩy hội
Như hoa nở, sáng chói khắp muôn phương
Khiến cho anh lòng cứ mãi vấn vương
Nguyện muôn đời, yêu thương em mãi mãi
122
Sống bên em, xây lâu đài tình ái
Cùng vui buồn nhân ngải nghĩa phu thê
Nguyện yêu em, trao trọn trái tim thề
Ta vui sống, say mê trong hạnh phúc
123
Yêu em lắm mong em được sung túc
Trọn một đời hạnh phúc ở bên anh
Tình đôi ta bao phủ khắp trời xanh
Như biển cả cao thanh tình bền vững
124
Nguyện bên em, đôi ta cùng xây dựng
Chia vui buồn cùng với những khổ đau
Cùng cay đắng, và cả những ngọt ngào
Mình chung sống bên nhau trong muôn kiếp
125
Yêu em lắm mong con tim chung nhịp
Tình sẽ nồng, chàng thiếp ở bên nhau
Luôn bền vững gắn bó đến mai sau
Trong hạnh phúc, ngọt ngào ta vui sống
126
Ở bên em con tim không vắng trống
Không còn buồn, anh sống rất hăng say
Trong thơ mộng, tình ái sẽ lâu dài
Long răng tóc, mình vẫn hoài san sẻ
127
Lí Lắc ơi, cả cuộc đời tươi trẻ
Trái tim nồng nguyện mãi sẽ trao em
Có đôi lúc nhìn cảnh biển êm đềm
Trải bước dài, trong nhớ nhung vương vấn
128
Nơi bãi biển anh một mình thơ thẩn
Nhìn cát vàng vớ vẩn chút bâng quơ
Trong nắng ấm, sóng vỗ vội vào bờ
Anh ngắm nhìn, mộng mơ trong tâm trí
129
Bên vách núi, miên man dòng suy nghĩ
Cảnh tiên bồng, gợi trí nhớ em yêu
Mong bên em ta say đắm sớm chiều
Cùng dạo biển, tình thật nhiều thơ mộng
130
Tay trong tay ngắm biển khơi sâu rộng
Nước xanh rì, gợn sóng đánh lăn tăn
Từ vách đá, nhìn gió thổi mây giăng
Cảnh tiên bồng, bao nhọc nhằn quên hết
131
Ở bên em đắp xây bao mộng dệt
Tình thật nồng anh kết vội vần thơ
Ddọc em nghe trong cảnh trí mộng mơ
Giữa ban trưa, thẩn thơ trên bãi biển
132
Ngồi bên nhau nhìn cảnh trời biến chuyển
Lửng lơ bay, mây biến đổi muôn hình
Thật thơ mộng, ôi phong cảnh hữu tình
Chốn bồng lai, thật xinh trong cảnh thế
133
Thời gian trôi, trời chuyển nhiều hình thể
Ddến hoàng hôn, bề thế một góc trời
Nắng ửng đỏ, mây hồng khắp muôn nơi
Biển che dần, mặt trời đang đi xuống
134
Thật an bình, lòng nguôi vơi sầu muộn
Ngắm chiều tà, lòng chẳng muốn nghĩ suy
Thật thảnh thơi, bên giấc mộng duyên thi
Trời chuyển dần để đi vào đêm tối
135
Nơi chóp núi, ánh trăng vàng sáng chói
Chợt lóe lên, vầng sáng rọi khắp vùng
Chiếu mặt biển, muôn ánh bạc mông lung
Quyện vào sóng, thật vô cùng xinh đẹp
136
Giữa đêm thâu, như muôn ngàn phù phép
Em chuyển mình nép sát vào lòng anh
Cùng ngắm cảnh, đêm gió mát trăng thanh
Ngắm bầu trời, mộng lành ta xây đắp
137
Anh đưa em nước non mình dạo khắp
Như khu rừng đầy ắp những bông hoa
Khoe muôn sắc với dáng vẻ mặn mà
Xanh vàng đỏ trông thật là xinh xắn
138
Suối reo vang, róc rách trong rừng vắng
Chim hót ca, giữa ánh nắng ban mai
Khắp khu rừng, như một áng lâu đài
Phủ cây xanh, trải dài bên con suối
139
Khi vào hè, anh, em cùng dong ruổi
Vào lại rừng, mình đuổi bướm ngắm bông
Xanh, vàng, đỏ chuyển màu chiếc lá phong
Từ đỉnh núi, nhìn trông thật đẹp mắt
140
Trời lập đông, tuyết phủ đầy lạnh ngắt
Hoa tuyết rơi, gió Bắc thổi rì rào
Anh đưa em lên tận đỉnh núi cao
Nhìn tuyết phủ bao trùm trong trắng xóa
141
Ddợi đêm đến du thuyền ra biển cả
Ngắm đèn lồng, câu cá giữa ban đêm
Đèn muôn sắc, thuyền lơ lững êm đềm
Trăng soi chiếu, tình càng thêm sâu đậm
142
Anh yêu em, xây duyên tình nồng ấm
Vẹn một lòng, say đắm với yêu thương
Lầu tình ái chung ước mộng thiên trường
Tình muôn kiếp trong yêu đương hạnh phúc
143
Chuyện đời tôi đến đây chưa kết thúc
Nhưng cuộc tình vào lúc nở hương hoa
Bên người yêu không một chút xót xa
Ddời tươi đẹp thiết tha trong nắng ấm
144
Tưởng đời mình mãi đẹp tươi duyên thắm
Nhưng nào ngờ tình lại lắm thương đau
Hôm nay đây lòng rất đỗi nghẹn ngào
Âm Dương cách, nhưng tình nào đã tận ?
Ngọc Linh Tử
1
Tuổi Bính Thìn, sinh ra năm bảy sáu
Cảnh điêu tàn, ảo não cả muôn dân
Lúc chiến tranh, vừa dứt ở Nam phần
Lọt lòng mẹ, đã nhọc thân gia mẫu
2
Bị khinh khi, ruồng bỏ từ thuở ấu
Bạn bè chê, chơi xấu chẳng ai thương
Tuổi còn nhỏ, khi cắp sách đến trường
Luôn bị phá, cả phố phường đều ghét
3
Vì lanh trí, nên bạn bè bắt chẹt
Họ không ưa, thù ghét chẳng ai chơi
Từ thuở nhỏ, đã nếm đủ mùi đời
Nào cay đắng, nào những lời khinh miệt
4
Đi ra đường, thì hay bị thua thiệt
Chỉ có ngoại, là hiểu biết cháu thôi
Hai bà cháu, đi đâu cũng có đôi
Cháu dìu bà, trong những hồi mưa nắng
5
Lúc cháu bệnh, bao đêm bà thức trắng
Nấu đồ ăn lo lắng ở kề bên
Lo thuốc thang, cháu ngủ bà đắp mền
Khi đau đớn, cháu rên bà an ủi
6
Cháu biết nhiều, mặc dù còn nhỏ tuổi
Đi câu cá vào những buổi trời mưa
Kiếm cho được những con cá bóng dừa
Bà rất thích mỗi trưa bà kho tộ
7
Lúc cháu buồn hoặc có điều đau khổ
Bà đến gần, khuyên dỗ để ủi an
Cảnh cơ cực đời sống thật gian nan
Tội cho bà phải cưu mang thêm cháu
8
Lúc bà đau cháu u sầu ảo não
Đi bác sĩ, chỉ cháu dẫn bà đi
Lo cơm canh, tuổi nhỏ đã biết gì
Vậy mà cháu, vẫn ráng thì lo liệu
9
Ráng nấu ăn, lo vẹn tròn chữ hiếu
Thức từng đêm, bên chiếu lo cho bà
Tình bà cháu, thật gắn bó thiết tha
Bà ơi bà, cháu thương bà nhiều lắm
10
Ba rất khó nhưng tình thương sâu đậm
Mặt rất nghiêm, ba đã cấm đủ điều
Sợ con hư, trở thành kẻ tiểu yêu
Dân lưu manh, dùng những chiêu bỉ ổi
11
Ba rất sợ con gây nên lầm lỗi
Ra ngoài đường đắc tội với người ta
Nên khoá cửa nhốt mãi ở trong nhà
Thân ngờ nghệt, chẳng biết xa hiểu rộng
12
Lúc đi học, bị bạn bè vu khống
Tội ăn cắp, họ đánh trống khua vang
Tuy không làm, nhưng vật chứng rõ ràng
Thân ức lắm lòng bẽ bàng đau khổ
13
Bạn bèn khinh coi như một thằng ngố
Bởi học cao, họ đố kỵ lánh xa
Hay ghen ghét và kiếm chuyện dèm pha
Thân côi cút xót xa trong đêm vắng
14
Bị ăn hiếp có những đêm thức trắng
Lòng rất buồn, trĩu nặng cả tâm can
Chỉ biết khóc cho số kiếp bẽ bàng
Hận mãnh đời thật phủ phàng chua xót
15
Đi học về, bạn bè khinh , nối gót
Họ bu quanh đâm thọt đủ lời chê
Phận đơn côi ôi thật quá não nề
Còn bị đánh, đi về không dám mét
16
Hễ nói ra, ba không cần suy xét
Hễ đánh lộn, là đánh đét ngay mông
Nên chỉ khóc, đành im nín cho xong
Ngó phận mình thật long đong số kiếp
17
Biết ba thương, mong con thành sự nghiệp
Răn dạy đời, lịch thiệp để thành nhân
Nhưng vẫn buồn, dạ cứ mãi phân vân
Ba có thấu, tình thân luôn xa cách
18
Chỉ nói chuyện khi ba đây muốn trách
Cả năm trời cọc cạch chỉ mình con
Ba có đó, nhưng trông đợi mỏi mòn
Tình phụ tử, sắc son đôi câu nói
19
Thiếu tình thân, trong dòng đời lặn lội
Tự thu mình, luôn nghĩ lỗi mình gây
Tính tự ti, cũng xuất phát từ đây
Luôn nhút nhát, tự đoạ đày thân xác
20
Cứ nghĩ mình, là một loài rơm rác
Chẳng ra chi, số phận bạc u sầu
Tính trầm ngâm, do chuốc lấy khổ đau
Trên đường đời, không nói sao cho hết
21
Có đôi lúc, tự hận mình muốn chết
Để quên đời, quên hết những đau thương
Không lă"ng lo, không than khóc đêm trường
Không đau khổ, không vấn vương chi nữa
22
Thân đơn côi không một người nương tựa
Tự hận mình, như lửa đốt tim gan
Xa lánh đời, thân tự nói không màng
Quên đi hết những bẽ bàng năm cũ
23
Được má thương, nhưng sao lòng ũ rũ
Cứ khóc hoài như mưa lũ ngày xuân
Ồ thì ra, phụ mẫu không được gần
Tuy chung sống, nhưng chỉ thân côi cút
24
Mong âu yếm, có tình thương đôi lúc
Giống mọi người, được hạnh phúc như ai
Bên song thân, được vui vẻ miệt mài
Nhưng ơi hỡi, chỉ thở dài thểu não
25
Tuy sung túc, được no lành cơm áo
Nhưng cõi lòng, như cơn bão mưa dông
Như ánh lữa, thiêu đốt cả cõi lòng
Luôn sôi dậy, ở bên trong tâm trí
26
Ba má ơi, song thân con rất quý
Tự đáy lòng nhớ kỷ nặng tình thâm
Ơn dưỡng dục, răn dạy đã bao năm
Con ghi nhớ tấm tình thâm phụ mẫu
27
Hiếu vuông tròn, trong cõi lòng nung nấu
Sẽ một ngày, ba má thấu tình con
Đấng sinh thành, ghi tạc phút sắc son
Quỳ bái tạ , lòng con xin dâng kính
28
Đời thay đổi khi học xong lớp chín
Đi học võ toan tính trả thù riêng
Đánh những kẻ đã ăn nói đảo điên
Hay hiếp đáp, tên thanh niên ốm yếu
29
Đánh cho tan, xóa đi lời đàm tiếu
Nhưng dòng đời thật khó hiểu từ đây
Lòng hận thù biến mất như khói mây
Tâm khai mở, tấm lòng đầy nhân ái
30
Những bạn bè khi xưa đều quay lại
Luôn đỡ đần, hăng hái với cười vui
Lòng thảnh thơi không một chút bùi ngùi
Ai cũng quý tới lui và giúp đỡ
31
Và từ đó trong tâm tư khai mở
Hiểu rộng sâu, không trắc trở sầu đau
Văn tinh thông, võ giỏi dáng anh hào
Thêm thi, họa dồi trao trăm hiểu biết
32
Học dịch Kinh, nắm tỏ tường nhân triết
Tu tâm thiền, học thuyết khởi từ bi
Quên cho hết những viễn cảnh lâm li
Nhưng hỡi ơi phải ra đi Mỹ quốc
33
Lìa quê hương, bóng ngoại già xa khuất
Một lần nữa lại trầm uất thương đau
Lòng suy sụp, thân cô lẻ nghẹn ngào
Nơi xứ lạ đâu có nào vui sướng
34
Trong gia thất, mang danh là con trưởng
Nên gồng mình gắng gượng lập công danh
Lo phụ mẫu có cuộc sống an lành
Ở xứ người, thân không rành ngoại ngữ
35
Bước vào trường, gặp bao điều lành dữ
Họ ê a, đủ thứ chẳng hiểu gì
Lại chịu thêm những lời nói thị phi
Làm tên ngốc, bị đì trong trường lớp
36
Bạn thì lạ, lối chơi không thích hợp
Nói không rành, cứ chớp chớp cái môi
Miệng ú ớ, nói không được một hồi
Đành câm nín để cho rồi qua chuyện
37
Cố học hành để cuộc đời vinh hiển
Giúp mẹ cha, quyết thi triển tài năng
Tâm tiến tới vượt hết mọi khó khăn
Vì cha mẹ, dù nhọc nhằn vẫn cố
38
Vì bà ngoại ở quê nhà khốn khổ
Không người thân, con tứ cố xa quê
Tuổi đã cao, trông con cháu quay về
Không một bóng, thật não nề thân ngoại
39
Bóng hình bà con trong lòng nhớ mãi
Nguyện lòng mình quyết phải đổ đạt cao
Để không hổ là đứa cháu năm nào
Được bà lo, và bao che thuở nhỏ
40
Ngoại giờ đây mắt đã mờ không rõ
Phải nấu ăn, thật khốn khó thân bà
Lúc đau ốm, con cháu lại ở xa
Đêm mưa gió, chỉ thân bà cô quạnh
41
Đã bao năm, trong lòng cháu kiêu hãnh
Có người bà, tâm tánh rất hiền lương
Lo cho cháu, tràn ngập những yêu thương
Đời bà khổ, những đêm trường thức trắng
42
Đã xa bà lòng cháu đây trĩu nặng
Thật ngậm ngùi đầy lo lắng nơi đây
Cháu quyết tâm sẽ học giỏi thành tài
Đỗ công danh, có ngày về thăm ngoại
43
Nhìn đời mình biết ba năm khổ ải
Chỉ vì tình thân phải trải sầu đau
Tự khép mình, quyết học giỏi danh cao
Không sa đoạ cũng không trao tình ái
44
Không đi chơi cũng không quen bạn gái
Lo học hành, hăng hái thức từng đêm
Lúc mọi người trong giấc ngủ êm đềm
Mở trang sách để học thêm cho giỏi
45
Và từ đó, chúng bạn bè quen thói
Tiếng thầy tu họ gọi chết thành danh
Hễ đi đâu cũng chỉ thấy học hành
Gặp con gái mặt trở thành nghiêm nghị
46
Ông cụ non, đang ra công lập chí
Vào đại học lại bị một niềm đau
Một vết sẹo, gây u uất nghẹn ngào
Thế là hết trong bao năm cố gắng
47
Bước vào trường, lòng hăng say sốt sắn
Đầy quật cường như tia nắng vừa lên
Tâm sôi động như con sóng bập bềnh
Lòng hớn hở, lúc vừa lên đôi tám
48
Xông vào đời, với tràn đầy can đảm
Quyết lòng mình chẳng dám lại gần ai
Trong lớp toán có một nàng theo hoài
Mong giúp đỡ chỉ bài cho nàng rõ
49
Nàng rất đẹp như trăng rằm soi tỏ
Bao người theo, nàng làm khó không ưa
Các cây si, lệ tuôn đổ như mưa
Luôn quấn quít sáng trưa bên nàng mãi
50
Chỉ riêng tôi, không thèm nhìn một cái
Trong lớp học chỉ nghí ngoáy viết thôi
Lo học hành không một chút bồi hồi
Không vương vấn không lôi thôi tình ái
51
Tôi giúp nàng, để vượt qua nan giải
Chỉ tận tình, không luyến ái tim yêu
Và một hôm nhân lúc rãnh buổi chiều
Tôi thấy nàng, buồn hiu nên thắc mắc
52
Nàng tâm sự, lệ dâng trào khoé mắt
Chuyện thật buồn đau thắt cả tâm can
Tuổi đôi mươi nàng có quen một chàng
Tính hay buồn, cứ lang thang thơ thẩn
53
Gia đình chàng, đang trong cơn túng quẩn
Thân côi cút, phải vương vấn lo toan
Ở nơi đây không gia quyến họ hàng
Vừa học hành vừa chu toàn gia cảnh
54
Nàng khuyên can, đã nhận lời cùng gánh
Xin việc làm lương lãnh để trao ai
Lúc túng quẩn chàng đã đến sòng bài
Nàng khuyên can nhưng khuyên hoài chẳng được
55
Có đôi lúc nàng ngồi buồn sướt mướt
Đi từ trường, lội bộ giữa chiều mưa
Xe chàng lấy, bài bạc vẫn không chưa
Nàng về nhà, chàng say sưa bài bạc
56
Bỏ gia đình, cho là mình chững chạc
Nàng theo chàng lòng chất phát thơ ngây
Trao thân gái, mong tình mãi được dài
Nhưng nào ngờ tình đoạ đày gian khổ
57
Đã chia tay nàng nhìn tôi thổ lộ
Anh chị em, cho nàng ngố chửi hoài
Mẹ nàng buồn, đôi lúc mắng chua cay
Nàng muốn về, nhưng không ai chấp nhận
58
Trong gia đình, không một ai vướng bận
Không nhận nhìn, không vương vấn người em
Nàng rất buồn, đã than khóc bao đêm
Nặng cõi lòng, tình càng thêm cay đắng
59
Tôi thấy vậy lòng bồi hồi lo lắng
Mong nàng vui đừng trĩu nặng tâm sầu
Lời khuyên giải mong nàng bớt khổ đau
Chở đi chơi, mong sao nàng khuây khỏa
60
Lúc nàng vui, ở bên tôi rỉ rả
Có người anh, từng đã lo cho nàng
Anh thứ tám, cũng giỏi võ hiên ngang
Anh mê võ cũng thuộc hàng thứ dữ
61
Khi nghe tên tôi chau mày tư lự
Ồ thì ra người đệ tử tôi quen
Tôi nói nàng, để tôi thử một phen
Muốn giúp nàng, ra hố đen sâu thẳm
62
Anh của nàng thật quý tôi nhiều lắm
Anh nghe khuyên cảm thấy thấm cõi lòng
Anh thưa mẹ, và lo liệu cho xong
Ddưa em gái chờ mong về nhà cũ
63
Và từ đó nàng không còn ũ rũ
Một gia đình thật trù phú thương yêu
Chính tim tôi đã lưu luyến nàng nhiều
Tôi đã yêu, và đã yêu sâu đậm
64
Mối tình đầu bao ước mơ đằm thắm
Lòng hăng say, thật có lắm niềm vui
Lo dấn thân, tưởng mọi chuyện êm xuôi
Ai nào ngờ phải bùi ngùi cay đắng
65
Tuy đã thôi nhưng nàng vẫn lo lắng
Lo chàng kia, trĩu nặng cả tâm sầu
Chàng thay đổi, nàng quên hết khổ đau
Bỏ thân tôi, trong nghẹn ngào chết đứng
66
Không luyến lưu, nàng bỏ tôi hờ hững
Nối lại tình, xây dựng mối duyên xưa
Họ coi tôi chỉ một kẻ dư thừa
Thân tô điểm để đẩy đưa duyên thắm
67
Và từ đó, mẹ nàng ghét tôi lắm
Bà nói tôi thật rối rắm quá đi
Chỉ đâm thọt, phá vỡ mối duyên thi
Tim rướm máu không còn chi lưu luyến
68
Sét ngang tai, ôi thật là đau điếng
Từng mãnh sầu như miểng cắm vào tim
Lại một lần, gợi lên bao nỗi niềm
Lòng nổ tung, muốn nhận chìm tất cả
69
Tôi cay đắng cho lòng ai dối trá
Tự hận mình chẳng khá giỏi hơn ai
Ôi chua xót một mãnh tình ngang trái
Giọt lệ sầu cứ mãi ở trong tim
70
Tôi chờ người nhớ hoài luôn tìm kiếm
Trong dật dờ chiều tím lắm thương đau
Quên bạn bè công danh cùng áo mão
Chịu phận hèn khổ não mối duyên trao
71
Thân bê tha mãnh tình kia rướm máu
Trong tủi hờn, xông xáo đã ra đi
Tôi hận người mãnh tình kia ấu trĩ
Ddể thân tôi bi lụy lắm u sầu
72
Trong đêm thâu cõi lòng đau nung nấu
Thức từng giờ lạnh thấu cả con tim
Nhớ ai kia nụ cười duyên chúm chím
Nhưng cay nồng nham hiểm khó ai đo
73
Bởi vì nàng cuộc đời tôi khốn khó
Trong hận tình, danh có cũng như không
Chẳng học hành bê tha trong cuộc sống
Tự đọa đày, giấc mộng đã ra đi
74
Bởi nhớ nàng tôi quẩn cùn tâm trí
Bạn bè khuyên, chí lý chẳng nghe theo
Chỉ thẩn thờ trong cõi lòng khô héo
Cô lập mình vạn nẽo với thương đau
75
Nàng bỏ tôi, tự hận mình ngơ ngáo
Trong khi nàng nhốn nháo mối duyên say
Bên người tình không một lời áy náy
Ddể tôi buồn rực cháy trái tim côi
76
Tôi hận nàng bởi tôi nào có lỗi
Chỉ vui đùa nàng nói đến với tôi
Vui bên nàng mãnh tình kia sáng chói
Nhưng không ngờ đau nhói ở trong tim
77
Nàng nói tôi, không phải người nàng kiếm
Chỉ vui đùa châm biếm giỡn chút thôi
Hỡi ông trời con đâu nào có lỗi
Mãnh tình đầu nông nỗi lắm đơn côi
78
Hận những ai, thích lọc lừa gian dối
Những cô gái có những lối đùa vui
Lấy đau khổ và những nỗi bùi ngùi
Trên kẻ khác đang chôn vùi dĩ vãng
79
Tôi muốn chết, trong nỗi buồn lai láng
Nhìn cõi đời thật chẳng đáng lưu tâm
Thân côi cút, sao chịu mãi thăng trầm
Nhiều đêm trường, khóc thầm ai có biết
80
Tim quặn đau, bao nỗi buồn khôn xiết
Thân điêu tàn, lực kiệt chẳng còn chi
Tự đánh mình, để quên bớt khúc ưu bi
Hành thân xác, mong quên đi đau đớn
81
Hễ nhắm mắt, bóng hình ai lởn vởn
Cứ gợi hoài, những gợn sóng thương đau
Lòng sụt sôi, tâm cay đắng thét gào
Lửa hận thù, máu tuôn trào tim nhỏ
82
Tự hứa mình, không quen ai từ đó
Hai năm trời khốn khó lắm bê tha
Quên trường lớp, bài vỡ muốn lánh xa
Buồn héo hắt, muốn la cà khắp phố
83
Hai năm trời sống lang thang đau khổ
Nghĩ học hành, thật vô bổ quá đi
Vắng người yêu, thân chẳng luyến tiếc gì
Chính vì nàng, tôi quên đi tất cả
84
Tôi mê võ, là một tay rất khá
Thầy mến thương, cứ đòi gả con hoài
Tôi cứ chối, không để ý mảy mai
Con thầy đẹp, nhưng tôi đây chẳng thích
85
Thú đam mê, nên có nhiều thành tích
Tập luyện nhiều, mụch đích để tu thân
Nhưng ơi hỡi, lúc đau đớn muôn phần
Không tập luyện, thầy đôi lần quở trách
86
Thấ`y khuyên rằng, chỉ là niềm thử thách
Chí anh hùng, hiển hách phải dồi trao
Ddừng bi quan, đừng tự khổ kêu gào
Phải phấn đấu, tự hào thân quân tử
87
Trong lúc buồn, đâu còn nghe khuyên chứ
Lòng não nề, quá khư" lại vùng lên
Tâm cay đắng, âm xa khắp vang rền
Ddời như thế, khó quên đi cay đắng
88
Hai năm trời, đã nguôi vơi tâm lắng
Bước vào trường, cố gắng để dồi trao
Lo học hành, lòng quên bớt đớn đau
Tâm yên lắng, bớt nghẹn ngào đau khổ
89
Chính từ đây tôi lại vào cái hố
Cảnh vực sâu, lồ lộ lại hiện ra
Trong lớp tôi, một cô gái mặn mà
Vì mến tài, tim thiết tha trao gởi
90
Được nàng thương, tôi không hề tiến tới
Chỉ giả khờ, và gợi chuyện cho qua
Tánh rất trầm, tôi chỉ muốn lánh xa
Nàng theo mãi, thiết tha đầy tình ý
91
Nửa năm trời tôi đây suy nghĩ kỹ
Có bạn đời, hủ hỉ đỡ buồn hơn
Cùng san sẻ trong những lúc cô đơn
Quên cảnh đời, bạc sờn chông gai góc
92
Tôi tưởng rằng đời mình nay được lộc
Lòng hăng say, phút chốc lại bừng lên
Quyết lập danh, mong tình mãi vững bễn
Lo học hành để lập nên chí lớn
93
Nhưng hỡi ơi lại một lần đau đớn
Lúc tình say, tôi hớn hở niềm vui
Đến trước tôi, nàng dẫn tới một người
Bạn trai em, nàng tươi cười thỏ thẻ
94
Quen ba năm, giọng nàng vui nhỏ nhẹ
Như sét đánh, chợt loé ở ngang tai
Em chỉ đùa vì đã có bạn trai
Chơi cho vui, chớ bi ai anh nhé
95
Tôi nhìn nàng, với bao niềm khinh rẽ
Cuộc đời tôi, tuổi trẻ lắm sầu bi
Tình lận đận không biết có duyên gì
Toàn cay đắng, người đi không trở lại
96
Quên học hành, chỉ vì đời tình ái
Hận mọi người, sao cứ mãi đùa chơi
Ba năm qua, không tránh khỏi trong đời
Ddã biết trước không thể rời duyên số
97
Tưởng đời mình đã khốn cùng tuyệt lộ
Vô bến bờ, nỗi khổ cứ trào dâng
Muốn rời xa, cảnh sống ở duyên trần
Toàn cay đắng và muôn phần gian dối
98
Tự hỏi mình, tôi gây chi lầm lỗi
Mà cuộc đời, nông nỗi lắm đơn côi
Văn tinh thông, võ rèn luyện trao dồi
Y, họa, triết, thân tôi đây cũng biết
99
Mà cuộc đời, sao cứ hoài thua thiệt
Tuổi dại khờ, nhiệt huyết phải vuì chôn
Luôn bi thảm, gieo vắt ở tâm hồn
Không tí vui, thân bôn ba thảm khốc
100
Trong cuộc đời chỉ toàn là khóc lóc
Lắm hận thù, khó nhọc quảng đường đi
Thêm gian dối, bởi những mối tình thi
Ddời u buồn, chẳng còn chi lưu luyến
101
Thân sinh ra mang kiếp số bần tiện
Trong cuộc đời đủ chuyện lắm gian nan
Từ tấm bé đã gặp chuyện phủ phàng
Lúc lớn lên lại bẽ bàng duyên kiếp
102
Chắc thân tôi đã gây nhiều chướng nghiệp
Nên cuộc đời trùng điệp những thương đau
Ddời đơn lẻ, thân côi cút nghẹn ngào
Luôn trắc trở, không biết sao nói hết
103
Ddã đôi lần, mong tìm về cái chết
Bởi thân tôi, đã mõi mệt trần gian
Quên kiếp sống, quên duyên số bẽ bàng
Nhắm mắt rồi là đóng màn hư ảo
104
Nhưng ông trời nói tôi còn nghiệp báo
Mệnh còn dài, nợ máu trả chưa xong
Chưa cho chết, để thoát khỏi tang bồng
Kiếp đọa đày phải trả xong cho dứt
105
Thế là hết một năm trời đi đứt
Chuyện học hành, quẳng vứt ở một bên
Không vô lớp, quăng bài vở lăn kềnh
Sống cuộc đời, lênh đênh và lận đận
106
Nhưng sao lạ, tôi lần này không hận
Chỉ có buồn, không căm phẩn người ta
Luôn trầm tư, nhìn dáng dấp thật già
Tự hành mình, và bê tha thân xác
107
Cũng từ đây đời tôi rẽ ngã khác
Vào vườn thơ trách phận bạc duyên tình
Trút tâm tư, những cay đắng điêu linh
Vào vần thơ xinh xinh cho khuây khỏa
108
Hết thu sang, lập đông rồi mùa hạ
Lại thu về, chuyện lạ đã xãy ra
Và từ đó đời tôi bớt xót xa
Ngã rẽ mới, tình thiết tha sâu đậm
109
Một chuyện tình, nghe qua thật ngộ lắm
Yêu qua thơ, kết duyên thắm trong vườn
Đọc thơ tôi, lần đầu nàng vấn vương
Cũng lần đầu, nàng vào vườn thi họa
110
Sinh ở Mỹ, nhưng tiếng Việt nàng khá
Nói và viết đều hiểu cả tinh thông
Ddọc thơ tôi, nàng rơi nhỏ lệ lòng
Ngõ lời khuyên, nguyện tình nồng nối kết
111
Ddọc lời thơ tôi quên đi mỏi mệt
Quên ưu phiền, quên hết chuyện buồn đau
Lòng thoải mái, thật khuây khỏa làm sao
Như suốt mát, dòng nước trong muốn uống
112
Họa thơ nàng, thấy đời không oan uổng
Tan nỗi sầu, tôi muốn lại niềm tin
Thêm nghị lực tim rung động cõi tình
Không bi lụy bởi lòng mình vui vẻ
113
Nàng Lí Lắc, tuổi đời còn son trẻ
Vừa trăng tròn, chợt loé ánh hừng xuân
Tính thơ ngây, nàng thiếu nữ tuyệt trần
Lí Lắc ơi, anh đôi vần trao gởi
114
Khi cuộc tình, đôi ta còn rất mới
Thức cả đêm anh phấn khởi làm thơ
Ddi làm về, dù thân xác mệt phờ
Nhặt bút lên, trăm câu thơ anh viết
115
Suốt đêm thâu, lo hoạ thơ mài miệt
Sợ em buồn, anh mãi miết năm canh
Trăm câu thơ, lo nắn nót cho thành
Trao về em, con tim anh phơi phới
116
Em nói anh, là người tình em đợi
Trong cuộc đời, nối sợi chỉ tơ duyên
Ddọc thơ anh em vơi bớt muộn phiền
Say tâm cảm, trao liền con tim nhỏ
117
Anh yêu em bởi má hồng môi đỏ
Ngoan đẹp hiền, anh tỏ trái tim yêu
Em ngây thơ, diễm lệ thật mỹ miều
Tuổi hồn nhiên, có rất nhiều mơ mộng
118
Trao về em, tình anh như biển rộng
Như đất trời, nguyện sống mãi bên em
Trong hạnh phúc, tình ta sẽ êm đềm
Cuộc tình này, dịu êm trong say đắm
119
Anh yêu em, bởi tình si sâu đậm
Trăm lời thơ, tươi thắm nối tơ duyên
Nhưng không đủ, diễn tả nét em hiền
Cùng nhan sắc như tiên trong cõi mộng
120
Không tả hết bởi tình em sâu rộng
Không đủ lời sống động diễn tả thêm
Tình của em như biển cả mông mênh
Như trăng sáng, rọi lên trong đêm tối
121
Em đẹp lắm như trăng rằm trẩy hội
Như hoa nở, sáng chói khắp muôn phương
Khiến cho anh lòng cứ mãi vấn vương
Nguyện muôn đời, yêu thương em mãi mãi
122
Sống bên em, xây lâu đài tình ái
Cùng vui buồn nhân ngải nghĩa phu thê
Nguyện yêu em, trao trọn trái tim thề
Ta vui sống, say mê trong hạnh phúc
123
Yêu em lắm mong em được sung túc
Trọn một đời hạnh phúc ở bên anh
Tình đôi ta bao phủ khắp trời xanh
Như biển cả cao thanh tình bền vững
124
Nguyện bên em, đôi ta cùng xây dựng
Chia vui buồn cùng với những khổ đau
Cùng cay đắng, và cả những ngọt ngào
Mình chung sống bên nhau trong muôn kiếp
125
Yêu em lắm mong con tim chung nhịp
Tình sẽ nồng, chàng thiếp ở bên nhau
Luôn bền vững gắn bó đến mai sau
Trong hạnh phúc, ngọt ngào ta vui sống
126
Ở bên em con tim không vắng trống
Không còn buồn, anh sống rất hăng say
Trong thơ mộng, tình ái sẽ lâu dài
Long răng tóc, mình vẫn hoài san sẻ
127
Lí Lắc ơi, cả cuộc đời tươi trẻ
Trái tim nồng nguyện mãi sẽ trao em
Có đôi lúc nhìn cảnh biển êm đềm
Trải bước dài, trong nhớ nhung vương vấn
128
Nơi bãi biển anh một mình thơ thẩn
Nhìn cát vàng vớ vẩn chút bâng quơ
Trong nắng ấm, sóng vỗ vội vào bờ
Anh ngắm nhìn, mộng mơ trong tâm trí
129
Bên vách núi, miên man dòng suy nghĩ
Cảnh tiên bồng, gợi trí nhớ em yêu
Mong bên em ta say đắm sớm chiều
Cùng dạo biển, tình thật nhiều thơ mộng
130
Tay trong tay ngắm biển khơi sâu rộng
Nước xanh rì, gợn sóng đánh lăn tăn
Từ vách đá, nhìn gió thổi mây giăng
Cảnh tiên bồng, bao nhọc nhằn quên hết
131
Ở bên em đắp xây bao mộng dệt
Tình thật nồng anh kết vội vần thơ
Ddọc em nghe trong cảnh trí mộng mơ
Giữa ban trưa, thẩn thơ trên bãi biển
132
Ngồi bên nhau nhìn cảnh trời biến chuyển
Lửng lơ bay, mây biến đổi muôn hình
Thật thơ mộng, ôi phong cảnh hữu tình
Chốn bồng lai, thật xinh trong cảnh thế
133
Thời gian trôi, trời chuyển nhiều hình thể
Ddến hoàng hôn, bề thế một góc trời
Nắng ửng đỏ, mây hồng khắp muôn nơi
Biển che dần, mặt trời đang đi xuống
134
Thật an bình, lòng nguôi vơi sầu muộn
Ngắm chiều tà, lòng chẳng muốn nghĩ suy
Thật thảnh thơi, bên giấc mộng duyên thi
Trời chuyển dần để đi vào đêm tối
135
Nơi chóp núi, ánh trăng vàng sáng chói
Chợt lóe lên, vầng sáng rọi khắp vùng
Chiếu mặt biển, muôn ánh bạc mông lung
Quyện vào sóng, thật vô cùng xinh đẹp
136
Giữa đêm thâu, như muôn ngàn phù phép
Em chuyển mình nép sát vào lòng anh
Cùng ngắm cảnh, đêm gió mát trăng thanh
Ngắm bầu trời, mộng lành ta xây đắp
137
Anh đưa em nước non mình dạo khắp
Như khu rừng đầy ắp những bông hoa
Khoe muôn sắc với dáng vẻ mặn mà
Xanh vàng đỏ trông thật là xinh xắn
138
Suối reo vang, róc rách trong rừng vắng
Chim hót ca, giữa ánh nắng ban mai
Khắp khu rừng, như một áng lâu đài
Phủ cây xanh, trải dài bên con suối
139
Khi vào hè, anh, em cùng dong ruổi
Vào lại rừng, mình đuổi bướm ngắm bông
Xanh, vàng, đỏ chuyển màu chiếc lá phong
Từ đỉnh núi, nhìn trông thật đẹp mắt
140
Trời lập đông, tuyết phủ đầy lạnh ngắt
Hoa tuyết rơi, gió Bắc thổi rì rào
Anh đưa em lên tận đỉnh núi cao
Nhìn tuyết phủ bao trùm trong trắng xóa
141
Ddợi đêm đến du thuyền ra biển cả
Ngắm đèn lồng, câu cá giữa ban đêm
Đèn muôn sắc, thuyền lơ lững êm đềm
Trăng soi chiếu, tình càng thêm sâu đậm
142
Anh yêu em, xây duyên tình nồng ấm
Vẹn một lòng, say đắm với yêu thương
Lầu tình ái chung ước mộng thiên trường
Tình muôn kiếp trong yêu đương hạnh phúc
143
Chuyện đời tôi đến đây chưa kết thúc
Nhưng cuộc tình vào lúc nở hương hoa
Bên người yêu không một chút xót xa
Ddời tươi đẹp thiết tha trong nắng ấm
144
Tưởng đời mình mãi đẹp tươi duyên thắm
Nhưng nào ngờ tình lại lắm thương đau
Hôm nay đây lòng rất đỗi nghẹn ngào
Âm Dương cách, nhưng tình nào đã tận ?
Ngọc Linh Tử
Thanked by 6 Members:
|
|
#18
Gửi vào 31/07/2012 - 07:15
Cám ơn một bài trường ca tình yêu nhiều ý nghĩa, bài thơ đã làm tôi nhớ về tình yêu thương đậm đà của ngoại mà tôi cũng ghi sâu như bạn. Chúc bạn một ngày thật vui.
vân từ
vân từ
Thanked by 6 Members:
|
|
#19
Gửi vào 31/07/2012 - 20:39
Thơ con cóc thôi ạ
Chúc bác một ngày thật vui.
Ngọc Linh Tử
.Chúc bác một ngày thật vui.
Ngọc Linh Tử
#20
Gửi vào 31/07/2012 - 21:06
Sự đời bỏ mặc thích ung dung
Tỉnh giấc mê say rượu bế bồng
Chỉ thế trần ai vương vấn mãi
Được gì khổ ải lúc lâm chung
Từ Bi tìm hiểu mong cầu đạo
Nhân triết cao siêu giữ mãi lòng
Sai đúng buồn vui đời bỏ mặc
Không vui không hận chẳng anh hùng
Ngọc Linh Tử
Thôi nhé ! từ đây hết ngạo đời
Cửa thiền dạo bước kiếm thảnh thơi
Thuyền tình gởi lại bờ bến cũ
Năm tháng còn đâu mộng nửa vời
Ngọc Linh Tử
Tỉnh giấc mê say rượu bế bồng
Chỉ thế trần ai vương vấn mãi
Được gì khổ ải lúc lâm chung
Từ Bi tìm hiểu mong cầu đạo
Nhân triết cao siêu giữ mãi lòng
Sai đúng buồn vui đời bỏ mặc
Không vui không hận chẳng anh hùng
Ngọc Linh Tử
Thôi nhé ! từ đây hết ngạo đời
Cửa thiền dạo bước kiếm thảnh thơi
Thuyền tình gởi lại bờ bến cũ
Năm tháng còn đâu mộng nửa vời
Ngọc Linh Tử
Thanked by 3 Members:
|
|
#21
Gửi vào 01/08/2012 - 04:37
Vịt Tiết canh vịt xào bắp cải
Vịt kim linh, Tứ hải hầm tương
Vịt nấu cháo, Vịt bá vương
Vịt hạp xảo ích, tình ươm bên nàng
Lá sen hấp vịt vội vàng
Bạc hà vịt nướng ẩn tàng vị cay
Quay me, vịt nướng mỡ chài
Quyết tâm lấy điểm, trổ tài thân trai
Ô mai tiềm vịt ăn hoàị
Khoai môn tô điểm vịt quay thơm nồng
Vịt tiềm tứ quý, đêm đông
Bên em nồng ấm vui lòng đôi ta
Ngọc Linh Tử
Vịt kim linh, Tứ hải hầm tương
Vịt nấu cháo, Vịt bá vương
Vịt hạp xảo ích, tình ươm bên nàng
Lá sen hấp vịt vội vàng
Bạc hà vịt nướng ẩn tàng vị cay
Quay me, vịt nướng mỡ chài
Quyết tâm lấy điểm, trổ tài thân trai
Ô mai tiềm vịt ăn hoàị
Khoai môn tô điểm vịt quay thơm nồng
Vịt tiềm tứ quý, đêm đông
Bên em nồng ấm vui lòng đôi ta
Ngọc Linh Tử
Thanked by 2 Members:
|
|
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối | |
---|---|---|---|---|---|
Nhà gần nghĩa trang |
Địa Lý Phong Thủy | PhongMinhQuan |
|
||
Cháu hỏi về quả trám này là trám đen hay trắng? |
Y Học Thường Thức | au007 |
|
|
|
Những Dấu Hiệu Cảnh Báo Sớm Ung Thư Đại Tràng Bạn Không Nên Bỏ Qua |
Y Học Thường Thức | FM_daubac |
|
||
SẤM TRẠNG TRÌNH 2018 |
Khoa Học Huyền Bí | catdang |
|
||
Pinned Trang nhật ký để ngỏ...(cho mọi người) |
Vài Dòng Tản Mạn... | Tử Phủ Vũ Tướng |
|
1 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Tử Vi | Tử Bình | Kinh Dịch | Quái Tượng Huyền Cơ | Mai Hoa Dịch Số | Quỷ Cốc Toán Mệnh | Địa Lý Phong Thủy | Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp | Bát Tự Hà Lạc | Nhân Tướng Học | Mệnh Lý Tổng Quát | Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số | Khoa Học Huyền Bí | Y Học Thường Thức | Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian | Thiên Văn - Lịch Pháp | Tử Vi Nghiệm Lý | TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ: An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi | Quỷ Cốc Toán Mệnh | Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản | Quẻ Mai Hoa Dịch Số | Bát Tự Hà Lạc | Thái Ât Thần Số | Căn Duyên Tiền Định | Cao Ly Đầu Hình | Âm Lịch | Xem Ngày | Lịch Vạn Niên | So Tuổi Vợ Chồng | Bát Trạch |
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ: An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi | Quỷ Cốc Toán Mệnh | Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản | Quẻ Mai Hoa Dịch Số | Bát Tự Hà Lạc | Thái Ât Thần Số | Căn Duyên Tiền Định | Cao Ly Đầu Hình | Âm Lịch | Xem Ngày | Lịch Vạn Niên | So Tuổi Vợ Chồng | Bát Trạch |