Trang nhật ký để ngỏ...(cho mọi người)
menglan 02/09/2015
cứ nghĩ là con người sẽ thay đổi nếu họ nhận ra bản chất của vấn đề, họ nhận ra đâu là điều nên làm, có thể họ sẽ tỉnh ngộ vào 1 lúc nào đó mà chúng ta không còn tồn tại trong hành trình chờ đợi họ tỉnh ngộ hồi tâm cải tính nữa. Rất có thể là kiếp sau.
Mình đã quá tự tin, quá lạc quan, quá ảo tưởng.
Đợi chờ là rất lâu, vậy nên cảm thấy đợi được thì cứ đợi, mà chăng đợi được thì hãy buông xuôi thôi. Đứng giữa 2 sự lựa chọn: 1 là tiếp tục đợi để cải biến giúp họ thay đổi sống tốt hơn, 2 là buông bỏ, bởi vì con người cũng chỉ gặp nhau kiếp này thôi. Chỉ có thể ngồi yên lặng nhìn họ đi tiếp con đường mà họ đã gieo thôi. Không có đau đớn, ko có oán hận, ko có bi thương bởi vì trong tiến trình làm ta đã nhặt lấy mảnh bụi bám ấy , nâng niu như là hạnh phúc.
Lẩm cẩm, luẩn quẩn.
Sửa bởi huyenvan: 02/09/2015 - 23:01
Mình đã quá tự tin, quá lạc quan, quá ảo tưởng.
Đợi chờ là rất lâu, vậy nên cảm thấy đợi được thì cứ đợi, mà chăng đợi được thì hãy buông xuôi thôi. Đứng giữa 2 sự lựa chọn: 1 là tiếp tục đợi để cải biến giúp họ thay đổi sống tốt hơn, 2 là buông bỏ, bởi vì con người cũng chỉ gặp nhau kiếp này thôi. Chỉ có thể ngồi yên lặng nhìn họ đi tiếp con đường mà họ đã gieo thôi. Không có đau đớn, ko có oán hận, ko có bi thương bởi vì trong tiến trình làm ta đã nhặt lấy mảnh bụi bám ấy , nâng niu như là hạnh phúc.
Lẩm cẩm, luẩn quẩn.
Sửa bởi huyenvan: 02/09/2015 - 23:01
fullhouse 05/09/2015
Bạn bigmousse còn sinh hoạt trên diễn đàn không vậy?
Hi, topic này trường tồn nhỉ, người cứ đi, ta vẫn ở lại. Không biết bao giờ ta cũng đi nhỉ, chắc là khi ta đi hoặc diễn đàn đi không thì ta vẫn ở lại.
Hi, topic này trường tồn nhỉ, người cứ đi, ta vẫn ở lại. Không biết bao giờ ta cũng đi nhỉ, chắc là khi ta đi hoặc diễn đàn đi không thì ta vẫn ở lại.
goodluckgoodbye 06/09/2015
Anh không thể ngủ được em à. Anh thèm nói với em rằng anh yêu em, trong trọn cuộc đời này, anh chỉ yêu có 1 mình em. Nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ anh nói điều này với em trong mỗi lần gặp nhau suốt 20 năm qua. Anh không muốn em nuôi thêm bất cứ hy vọng nào để rồi có hành động. Mình mà hết niềm đau thì sẽ có người đau khổ hơn, mà người ta chẳng có tội tình gì cả em à. Em đã là một nổi đau thầm kín trong lòng anh suốt 20 năm qua. Nếu thêm 1 người đau khổ nữa thì dù ta có hạnh phúc với nhau thì chẳng những vết thương cũ không lành sẹo mà thêm những vết thương mới còn sâu hơn và chắc chắn là đau hơn.
Trong một góc khuất nhỏ này, anh trải lòng những điều mà anh không bao giờ dám nói trực diện với em, anh còn yêu em nhiều lắm, dù thời gian 20 năm qua, tóc em bạc, khóe mắt đầy vết chân chim, nhưng trong tâm trí anh, em vẫn là em xinh đẹp của ngày nào. Vẫn cá tính, vẫn thánh thiện mà bản lĩnh, vẫn đáng yêu, đời và sự thành công nó không những không làm em chai sạn đi, mà nó làm em nhẹ nhàng, tha thứ, bao dung và luôn chân thành với bất cứ ai chân thành.
Ngày anh lấy vợ, em mĩm cười trang điểm cho vợ anh, em muốn vợ anh phải là người xinh nhất trong buổi tiệc để anh được tự hào. Em biết không, em cười mà anh biết nước mắt đang rơi trong tận đáy lòng, còn anh bơi mãi trong dòng nước mắt em.
Hạnh phúc này đáng lẻ của chúng ta, nhưng chúng ta không biết giữ gìn nó. Ngày ấy, em là tiểu thư kiêu sa đài các, anh là chú cuội nghèo, đâu dám hái mặt trăng. Anh bước đi tìm đôi chân chính mình, rồi đời nó đi hoài không thể quay trở lại.
Em nói rằng em muốn sống cùng anh, em không chịu nổi khi thấy người ta hạnh phúc. Nhưng anh biết em sẽ chẳng bao giờ làm thế cả, đã 20 năm rồi, em nói bao lần nhưng chỉ hành động bằng những hy vọng khó thành hiện thực. Vì em thánh thiện từ tâm hồn, em cao cả từ trái tim. Em cũng biết rằng anh chẳng thể nào giẫm đạp lên đạo nghĩa nhân luân để thỏa mãn hạnh phúc và niềm vui cá nhân mình. Rồi chúng ta cứ xoay vần như thế suốt 20 năm mà không thể giải thoát cho nhau.
Anh làm ca từ, cho em phổ nhạc nhé. Chuyện chúng mình, mãi mãi chôn sâu
-----
Trời còn màu xanh, cho ai lấy nắng. Trời còn màu đen, cho ai trải lòng. Một vết chân chim thêm buồn khóe mắt, một nụ cười giòn khỏa lấp hư vô. Đời còn là ta, cho lệ tuôn dài, đời còn là ai cho khói sương đến giờ. Một tiếng cười giòn, cho một ngày mai.
Rồi mùa hè qua, chuông nhạc giáo đường, trêu cánh hoa tường, cho hồng tim ai. Rồi mùa xuân đến, nghe gió đông chào, cho người hân hoan, cho lòng thêm đau.
Rồi một ngày mai, trên đoạn đường dài, đoàn người gặp nhau, không nở nụ cười, nghe tiếng thở dài tràn đầy niềm vui, trả lại cuộc đời những vết thương đau. Chiếc áo trắng màu, thánh đường đau buồn biến thành cuộc vui. Lời của người Cha, các con trọn đời, vĩnh viễn bên nhau. Nghe tiếng thở dài, thiên đường gió lộng. Trời còn màu xanh, cho ai chứa nắng, trời còn màu đen, cho ai trải lòng.
-------
Anh xin lỗi vì muôn đời anh không thể nào cho em biết rằng anh rất yêu em. Và anh cũng có lỗi với Hà Nguyên Quân khi đang viết những dòng này. Em cười nhạo anh không dám nói thật lòng mình. Mặc em cười, em khích, anh làm sao dám nói khi anh biết hậu quả của 1 câu "anh vẫn còn yêu em nhiều lắm, em đã sống trong trái tim anh hơn 20 năm rồi em."
Cái gì anh cũng có thể đánh đổi cho em, kể cả tính mạng của mình để bù đắp 1 tình yêu chân thành suốt 20 năm qua. Nhưng anh không thể đánh đổi 1 niềm vui bằng 1 niềm đau khổ cho cho nhiều người với hệ lụy to lớn hơn.
Em chỉ cần biết rằng ngày sau khi trở về với cát bụi, trả hết tiền tài, danh vọng, sự nghiệp của cỏi tạm bợ này, anh chỉ muốn nằm cạnh bên em muôn kiếp muôn đời để cùng em phổ nhạc, để nghe em hát, để cùng trải lòng vô tận với thiên nhiên vĩnh hằng.
Sửa bởi goodluckgoodbye: 06/09/2015 - 02:26
Trong một góc khuất nhỏ này, anh trải lòng những điều mà anh không bao giờ dám nói trực diện với em, anh còn yêu em nhiều lắm, dù thời gian 20 năm qua, tóc em bạc, khóe mắt đầy vết chân chim, nhưng trong tâm trí anh, em vẫn là em xinh đẹp của ngày nào. Vẫn cá tính, vẫn thánh thiện mà bản lĩnh, vẫn đáng yêu, đời và sự thành công nó không những không làm em chai sạn đi, mà nó làm em nhẹ nhàng, tha thứ, bao dung và luôn chân thành với bất cứ ai chân thành.
Ngày anh lấy vợ, em mĩm cười trang điểm cho vợ anh, em muốn vợ anh phải là người xinh nhất trong buổi tiệc để anh được tự hào. Em biết không, em cười mà anh biết nước mắt đang rơi trong tận đáy lòng, còn anh bơi mãi trong dòng nước mắt em.
Hạnh phúc này đáng lẻ của chúng ta, nhưng chúng ta không biết giữ gìn nó. Ngày ấy, em là tiểu thư kiêu sa đài các, anh là chú cuội nghèo, đâu dám hái mặt trăng. Anh bước đi tìm đôi chân chính mình, rồi đời nó đi hoài không thể quay trở lại.
Em nói rằng em muốn sống cùng anh, em không chịu nổi khi thấy người ta hạnh phúc. Nhưng anh biết em sẽ chẳng bao giờ làm thế cả, đã 20 năm rồi, em nói bao lần nhưng chỉ hành động bằng những hy vọng khó thành hiện thực. Vì em thánh thiện từ tâm hồn, em cao cả từ trái tim. Em cũng biết rằng anh chẳng thể nào giẫm đạp lên đạo nghĩa nhân luân để thỏa mãn hạnh phúc và niềm vui cá nhân mình. Rồi chúng ta cứ xoay vần như thế suốt 20 năm mà không thể giải thoát cho nhau.
Anh làm ca từ, cho em phổ nhạc nhé. Chuyện chúng mình, mãi mãi chôn sâu
-----
Trời còn màu xanh, cho ai lấy nắng. Trời còn màu đen, cho ai trải lòng. Một vết chân chim thêm buồn khóe mắt, một nụ cười giòn khỏa lấp hư vô. Đời còn là ta, cho lệ tuôn dài, đời còn là ai cho khói sương đến giờ. Một tiếng cười giòn, cho một ngày mai.
Rồi mùa hè qua, chuông nhạc giáo đường, trêu cánh hoa tường, cho hồng tim ai. Rồi mùa xuân đến, nghe gió đông chào, cho người hân hoan, cho lòng thêm đau.
Rồi một ngày mai, trên đoạn đường dài, đoàn người gặp nhau, không nở nụ cười, nghe tiếng thở dài tràn đầy niềm vui, trả lại cuộc đời những vết thương đau. Chiếc áo trắng màu, thánh đường đau buồn biến thành cuộc vui. Lời của người Cha, các con trọn đời, vĩnh viễn bên nhau. Nghe tiếng thở dài, thiên đường gió lộng. Trời còn màu xanh, cho ai chứa nắng, trời còn màu đen, cho ai trải lòng.
-------
Anh xin lỗi vì muôn đời anh không thể nào cho em biết rằng anh rất yêu em. Và anh cũng có lỗi với Hà Nguyên Quân khi đang viết những dòng này. Em cười nhạo anh không dám nói thật lòng mình. Mặc em cười, em khích, anh làm sao dám nói khi anh biết hậu quả của 1 câu "anh vẫn còn yêu em nhiều lắm, em đã sống trong trái tim anh hơn 20 năm rồi em."
Cái gì anh cũng có thể đánh đổi cho em, kể cả tính mạng của mình để bù đắp 1 tình yêu chân thành suốt 20 năm qua. Nhưng anh không thể đánh đổi 1 niềm vui bằng 1 niềm đau khổ cho cho nhiều người với hệ lụy to lớn hơn.
Em chỉ cần biết rằng ngày sau khi trở về với cát bụi, trả hết tiền tài, danh vọng, sự nghiệp của cỏi tạm bợ này, anh chỉ muốn nằm cạnh bên em muôn kiếp muôn đời để cùng em phổ nhạc, để nghe em hát, để cùng trải lòng vô tận với thiên nhiên vĩnh hằng.
Sửa bởi goodluckgoodbye: 06/09/2015 - 02:26
goodluckgoodbye 06/09/2015
Hồi sư phụ chưa tịch, anh dẫn em đến ra mắt sư phụ, em còn nhớ lúc đó sư phụ đùa đùa nói gì không? "Hai đứa bây là 2 cục nợ xuyên kiếp số", anh và em nghĩ là sư phụ đùa để chọc 2 đứa.
Sau này anh mới hiểu hết ý thầy, em không gặp lại anh ở kiếp sau nữa, anh cũng không muốn gặp lại em thêm 1 kiếp nữa, để làm gì, chỉ để gây đau khổ cho nhau. Vậy mà sao mình vẫn cứ muốn gặp nhau ở kiếp sau để bù đắp những thiếu hụt của kiếp này.
Em vẫn còn thức như anh, anh biết chứ, và có lẻ em cũng đang viết trải lòng ở 1 phương trời xa vắng nào đó.
Tháng 7 năm nào mưa ngâu cũng làm ướt gối em nằm. Tháng 7 mưa ngâu chứng kiến nụ hôn đầu tiên của 2 đứa mình 22 năm trước, tháng bảy mưa ngâu làm sầu khóe mắt ai trong dàn trống nhạc rước dâu. Tháng 7 mưa ngâu trên từng con phố Sài Gòn anh chở em đi trên những con đường mà cứ sợ đêm cuối cùng thuộc về nhau hôm nay sẽ biến nhanh như những vì sao. Tháng 7 mưa ngâu năm nào cũng vậy, ta sợ ngày ngắn mà đêm dài vì đêm đong đầy nước mắt. Tháng 7 mưa ngâu bao giờ sẽ tạnh?
Sau này anh mới hiểu hết ý thầy, em không gặp lại anh ở kiếp sau nữa, anh cũng không muốn gặp lại em thêm 1 kiếp nữa, để làm gì, chỉ để gây đau khổ cho nhau. Vậy mà sao mình vẫn cứ muốn gặp nhau ở kiếp sau để bù đắp những thiếu hụt của kiếp này.
Em vẫn còn thức như anh, anh biết chứ, và có lẻ em cũng đang viết trải lòng ở 1 phương trời xa vắng nào đó.
Tháng 7 năm nào mưa ngâu cũng làm ướt gối em nằm. Tháng 7 mưa ngâu chứng kiến nụ hôn đầu tiên của 2 đứa mình 22 năm trước, tháng bảy mưa ngâu làm sầu khóe mắt ai trong dàn trống nhạc rước dâu. Tháng 7 mưa ngâu trên từng con phố Sài Gòn anh chở em đi trên những con đường mà cứ sợ đêm cuối cùng thuộc về nhau hôm nay sẽ biến nhanh như những vì sao. Tháng 7 mưa ngâu năm nào cũng vậy, ta sợ ngày ngắn mà đêm dài vì đêm đong đầy nước mắt. Tháng 7 mưa ngâu bao giờ sẽ tạnh?
Heavenwards 07/09/2015
Sâu nhất là lòng người...
P/s: Khi bạn kô rõ ngọn ngành của sự việc thì đừng vội vàng phán xét! Bởi điều đó chỉ làm bạn trở nên lố bịch trong mắt người khác!
P/s: Khi bạn kô rõ ngọn ngành của sự việc thì đừng vội vàng phán xét! Bởi điều đó chỉ làm bạn trở nên lố bịch trong mắt người khác!
Heavenwards 07/09/2015
Người biết khóc thì mới biết lau nước mắt cho Người ===> mình không biết khóc nên không biết lau nước mắt cho người khác.
“Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh, và nếu có ai đó ném đá vào bạn thì hãy khoan tức giận, rất có thể họ đang cần bạn giúp đỡ”.
“Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh, và nếu có ai đó ném đá vào bạn thì hãy khoan tức giận, rất có thể họ đang cần bạn giúp đỡ”.
menglan 07/09/2015
Heavenwards, on 07/09/2015 - 14:05, said:
Sâu nhất là lòng người...
P/s: Khi bạn kô rõ ngọn ngành của sự việc thì đừng vội vàng phán xét! Bởi điều đó chỉ làm bạn trở nên lố bịch trong mắt người khác!
P/s: Khi bạn kô rõ ngọn ngành của sự việc thì đừng vội vàng phán xét! Bởi điều đó chỉ làm bạn trở nên lố bịch trong mắt người khác!
Heavenwards, on 07/09/2015 - 14:29, said:
Người biết khóc thì mới biết lau nước mắt cho Người ===> mình không biết khóc nên không biết lau nước mắt cho người khác.
“Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh, và nếu có ai đó ném đá vào bạn thì hãy khoan tức giận, rất có thể họ đang cần bạn giúp đỡ”.
“Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh, và nếu có ai đó ném đá vào bạn thì hãy khoan tức giận, rất có thể họ đang cần bạn giúp đỡ”.
Luôn có 1 sự cai quản vô hình mà con người không thể hiểu và nhìn thấy được. Ta chẳng nên làm việc đó, vì đó là việc của những vị có khả năng cai quản nhân quả.
Cố lên nào, con đường đi vừa dài vừa khó và chúng ta có thể phải đơn độc.
menglan 07/09/2015
à Người không biết khóc vẫn biết lau nước mắt của người khác vậy
hạnh phúc cho bạn tôi.
hạnh phúc cho bạn tôi.
Heavenwards 07/09/2015
menglan 08/09/2015
hôm nay đọc được cái này vui, mình viết nhật ký thì chỉ viết điều buồn thôi
[indent]Người xưa có câu “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”, và chúng ta gặp nhau cũng như một định mệnh vậy. Và có ngờ đâu lần gặp gỡ chớp nhoáng ấy khiên tôi và em yêu và sống với nhau đến tận hôm nay. Sau đây là 7 tình huống gặp gỡ bất ngờ nhưng đã se duyên cho các cặp đôi sống bên nhau hạnh phúc!
1. Chơi xỏ anh vì em thích anh
2. Cá cược giả tình yêu thật
3. Tình yêu 4 chữ
4. Giá bao nhiêu anh cũng muốn cưới em
5. Nhắm mắt và mở trái tim
6. Táo bạo mới là em
7. Anh không phải người em coi mắt, anh là chồng em
[indent]Người xưa có câu “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”, và chúng ta gặp nhau cũng như một định mệnh vậy. Và có ngờ đâu lần gặp gỡ chớp nhoáng ấy khiên tôi và em yêu và sống với nhau đến tận hôm nay. Sau đây là 7 tình huống gặp gỡ bất ngờ nhưng đã se duyên cho các cặp đôi sống bên nhau hạnh phúc!
1. Chơi xỏ anh vì em thích anh
2. Cá cược giả tình yêu thật
3. Tình yêu 4 chữ
4. Giá bao nhiêu anh cũng muốn cưới em
5. Nhắm mắt và mở trái tim
6. Táo bạo mới là em
7. Anh không phải người em coi mắt, anh là chồng em
Tổng hợp từ Hội những người đam mê truyện ngược
tieudaocuclac 08/09/2015
dạo này chư hậu sinh có vẻ lún sâu vào tình cảm nhỉ...
ayda...
tình như gẻ ngứa, càng gãi càng thích, bệnh cũng càng nặng.
hahahaha...
ayda...
tình như gẻ ngứa, càng gãi càng thích, bệnh cũng càng nặng.
hahahaha...
tieudaocuclac 08/09/2015
lão phu của ngày xưa cũng từng rơi vào lưới tình... nhưng chính lão đã phá vỡ bức tường định lực để nhồi vào con tim tư vị nhân gian
ayda.. vì phải hiểu con đường ly dục mới giúp được người khác đó mà hậu sinh..
như người con gái yêu lão cũng mới đầu thai đây thôi...
thật cảm khái... nếu nói một tình yêu trọn vẹn thì tình cảm nam nữ không trọn vẹn.. nó chỉ dữ dội mà thôi...
...nay ta bâng khuâng ngắm nhìn lại những ngày qua... những tư vị đang rơi rụng dần vì định lực lão ngày càng mạnh...
...ta và người yêu ta nay như hòa làm một thể... tình yêu lúc này đã vượt lên một cảnh giới mới.... khác xa tình cảm đối đãi của chư hậu sinh nhiều lắm ..hahaha
ayda.. vì phải hiểu con đường ly dục mới giúp được người khác đó mà hậu sinh..
như người con gái yêu lão cũng mới đầu thai đây thôi...
thật cảm khái... nếu nói một tình yêu trọn vẹn thì tình cảm nam nữ không trọn vẹn.. nó chỉ dữ dội mà thôi...
...nay ta bâng khuâng ngắm nhìn lại những ngày qua... những tư vị đang rơi rụng dần vì định lực lão ngày càng mạnh...
...ta và người yêu ta nay như hòa làm một thể... tình yêu lúc này đã vượt lên một cảnh giới mới.... khác xa tình cảm đối đãi của chư hậu sinh nhiều lắm ..hahaha
NhuCuongTran 08/09/2015
Đề nghị lão phóng tác vài chương truyện kiếm hiệp tình cảm lâm li bi hài lẫn lộn cho mọi người cùng thưởng thức! Đa tạ lão!
tieudaocuclac, on 08/09/2015 - 19:02, said:
lão phu của ngày xưa cũng từng rơi vào lưới tình... nhưng chính lão đã phá vỡ bức tường định lực để nhồi vào con tim tư vị nhân gian ayda.. vì phải hiểu con đường ly dục mới giúp được người khác đó mà hậu sinh.. như người con gái yêu lão cũng mới đầu thai đây thôi... thật cảm khái... nếu nói một tình yêu trọn vẹn thì tình cảm nam nữ không trọn vẹn.. nó chỉ dữ dội mà thôi... ...nay ta bâng khuâng ngắm nhìn lại những ngày qua... những tư vị đang rơi rụng dần vì định lực lão ngày càng mạnh... ...ta và người yêu ta nay như hòa làm một thể... tình yêu lúc này đã vượt lên một cảnh giới mới.... khác xa tình cảm đối đãi của chư hậu sinh nhiều lắm ..hahaha
menglan 08/09/2015
dứt được tình là hạnh phúc đó bác tieudao à
ko suy nghĩ linh tinh luẩn quẩn cứ tiêu dao tự tại an lạc đúng là hạnh phúc con người ta nên hướng tới
Heavenwards 08/09/2015
@ Tiền bối tieudaocuclac : con rất thích thơ của tiền bối, thấy tiền bối tái xuất giang hồ, thấy vui vui. Chúc tiền bối thân tâm an lạc!