←  Vài Dòng Tản Mạn...

Tử Vi Lý Số :: Diễn đàn học thuật của người Việt

»

Những năm tháng tuổi trẻ

Tre's Photo Tre 03/08/2019

Trà Thiết Quan Âm vị đã đủ, không cần gia thêm vị khác, kể cả hương "nước suối đóng chai".

Đúng, quan trọng là ở Tấm lòng!


Anh @Krishamodini nói thiệt là hay. Anh Krish giỏi, dễ thương, lúc nào cũng khiêm cung như thế thì hổng bao giờ ông Rừng trách đâu

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Trích dẫn

Tre's Photo Tre 05/08/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



làm dáng

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Trích dẫn

Tre's Photo Tre 07/08/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Sửa bởi khanhquynh: 07/08/2019 - 11:18
Trích dẫn

Tre's Photo Tre 09/08/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Anh viết cho em bài thơ tình mùa hè
Trong giấc mơ về tiếng ve tuổi hai mươi không cách gì giữ được
Những buổi chiều lặng lẽ khóc trong vòng tay nhau
Anh cầu mong sau cơn ủy mị cô đơn
Ta mở mắt
Thấy mùa hè thực tại vẫn dịu dàng quá đỗi…


| Nguyễn Thiên Ngân |
Trích dẫn

Tre's Photo Tre 11/08/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Trích dẫn

Tre's Photo Tre 11/08/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



mẹ hỏi ủa sao không viết bài cho cô, xong hết rồi mà học gì hoài vậy
... vì học tiếng đó mà có bao giờ là đủ

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



lười lắm chứ mà mỗi khi nghĩ đến sau này, nghĩ đến mẹ đã nuôi, đã cho mình ăn học đàng hoàng dưng lại mún cố, cố thêm một xíu.
từ nhỏ cho đến lớn mẹ chưa từng bắt làm một điều gì cả, kể cả việc nhà, mấy năm đi học cũng vậy, cũng chỉ là đi học rồi về phòng, về quê, đi ăn uống này nọ kia kia chứ cũng không phải đi làm thêm. mẹ hay nói ráng học ráng học, học xong rồi hãy đi làm, đi làm thêm không có thời gian nghỉ rồi con bệnh, rồi rớt môn thì sao haha. thói quen của mẹ là hay hỏi mình còn tiền không, nhắn tin lần nào cũng hỏi câu đó, không thấy mình về cũng hỏi như vậy, chắc sợ mình đói hihi.

mỗi khi nghĩ đến mẹ là mún khóc, thương gì đâu.

mình biết có nhiều nhà có điều kiện, nên sướng .
nhà mình không có điều kiện, nhưng mình vẫn sướng nên càng thấy thương, càng thấy biết ơn vì biết sự đủ đầy đó là nhờ có mẹ, do mẹ mang đến.

thật ra thì mình biết, dù có thề non hẹn biển thế nào thì một ngày nào đó, một ai đó hoàn toàn có thể rời bỏ hay chọn cách bước đi, và trên Đời này thì cũng chỉ có Mẹ 100% là mãi mãi không bao giờ rời bỏ con cái.

mình mong cầu điều gì ?

đó là mình cầu cho mình có điều kiện để mà lo cho mẹ thật tốt, thật tốt.
Trích dẫn

FM_daubac's Photo FM_daubac 12/08/2019

Gánh Mẹ
Sáng tác: Quách Beem
Ca sĩ: Lê Ngọc Thuý

Cho con gánh mẹ một lần
Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con
Cho con gánh mẹ đầu non
Cả lòng mẹ đã gánh con biển trời.

Ngày xưa mẹ gánh à ơi
Con xin gánh lại những lời mẹ ru
Đường đời sương gió mịt mù
Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan.

Để con gánh mẹ đừng can
Sợ khi mẹ mất muộn màng gánh ai
Cho con gánh cả tháng dài
Gánh qua năm ròng những ngày đắng cay.

[ĐK:] Cho con gánh cả đôi vai
Thân cò lặn lội sớm mai vai gầy
Mẹ già lá sắp xa cây
Lỡ đâu lá rụng tội này gánh sao.

Mẹ ơi sông biển dạt dào
Con sao gánh hết công lao một đời
Bông hồng cài áo đúng nơi
Đâu bằng bông hiếu giữa trời bao la

Cho con gánh lại mẹ già
Để sau người gánh chính là con con.




MV gánh me của Quách Beem




.
Trích dẫn

Tre's Photo Tre 13/08/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

khanhquynh, on 07/12/2018 - 16:52, said:

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Mình muốn được bay .

Mình nghĩ mình sẽ rất hạnh phúc nếu mình làm được điều này.

Mình chúc chính mình được may mắn ^^

hôm qua lùn nhắc ...
Sửa bởi khanhquynh: 13/08/2019 - 13:47
Trích dẫn

Thao1109's Photo Thao1109 13/08/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

khanhquynh, on 11/08/2019 - 22:43, said:

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



mẹ hỏi ủa sao không viết bài cho cô, xong hết rồi mà học gì hoài vậy
... vì học tiếng đó mà có bao giờ là đủ

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



lười lắm chứ mà mỗi khi nghĩ đến sau này, nghĩ đến mẹ đã nuôi, đã cho mình ăn học đàng hoàng dưng lại mún cố, cố thêm một xíu.
từ nhỏ cho đến lớn mẹ chưa từng bắt làm một điều gì cả, kể cả việc nhà, mấy năm đi học cũng vậy, cũng chỉ là đi học rồi về phòng, về quê, đi ăn uống này nọ kia kia chứ cũng không phải đi làm thêm. mẹ hay nói ráng học ráng học, học xong rồi hãy đi làm, đi làm thêm không có thời gian nghỉ rồi con bệnh, rồi rớt môn thì sao haha. thói quen của mẹ là hay hỏi mình còn tiền không, nhắn tin lần nào cũng hỏi câu đó, không thấy mình về cũng hỏi như vậy, chắc sợ mình đói hihi.

mỗi khi nghĩ đến mẹ là mún khóc, thương gì đâu.

mình biết có nhiều nhà có điều kiện, nên sướng .
nhà mình không có điều kiện, nhưng mình vẫn sướng nên càng thấy thương, càng thấy biết ơn vì biết sự đủ đầy đó là nhờ có mẹ, do mẹ mang đến.

thật ra thì mình biết, dù có thề non hẹn biển thế nào thì một ngày nào đó, một ai đó hoàn toàn có thể rời bỏ hay chọn cách bước đi, và trên Đời này thì cũng chỉ có Mẹ 100% là mãi mãi không bao giờ rời bỏ con cái.

mình mong cầu điều gì ?

đó là mình cầu cho mình có điều kiện để mà lo cho mẹ thật tốt, thật tốt.

t*o luôn nhớ hình ảnh cô trên chiếc xe cúp mặc áo mưa chạy ra chợ mua đồ ăn. Hôm đó t*o với mày ngồi ở quán bà 2.
Trích dẫn

Tre's Photo Tre 14/08/2019

haha

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Trích dẫn

Tre's Photo Tre 17/08/2019

“Người ta nói rằng: - Này chim ưng, chim sinh ra ở đâu? - Trong khe núi hẹp. - Chim bay đi đâu? - Bay đến khoảng trời cao rộng.”

— Dagestan của tôi (Rasul Gamzatov)
Trích dẫn

Tre's Photo Tre 20/08/2019

“ Những điều ta yêu mến thì ta ít gặp lại. Không biết người khác thế nào, nhưng tôi nghiệm bản thân thì đúng như vậy. Mọi điều tốt lành hầu như bao giờ cũng chỉ đi lướt bên ta. Chị hiểu ý tôi chứ? Giải thích thế nào để chị hiểu đây. Chắc là chuyện đó cũng xảy ra với chị. Từ trong cửa sổ toa tàu, chị bất thần trông thấy một cánh rừng bạch dương thưa thớt và một lưới mạng nhện thu ánh lên trong nắng và thế là chị muốn nhảy ngay ra giữa lúc tàu đang chạy để được trở lại cánh rừng ấy. Nhưng con tàu cứ đi qua. Chị nhoài người ra ngoài cửa sổ và nhìn lại những cánh rừng, những bãi cỏ rộng, những con ngựa, những nẻo đường làng đang vùn vụt chạy về phía sau và chị nghe thấy một tiếng reng reng mơ hồ. Vật gì kêu, chị không biết. Có thể là rừng hay không khí, hay là tiếng rít của những dây điện thoại. Mà cũng có thể đó là tiếng reo của những thanh ray khi tàu chạy. Cái đó chỉ ánh lên trong khoảnh khắc nhưng ta nhớ mãi suốt đời. ”

— Bình minh mưa (Paustovsky, 1945)

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Trích dẫn

tuphuongsg's Photo tuphuongsg 20/08/2019

Nói đến con tàu (xe lửa) thì mình lại nhớ đến quyển truyện "TotoChan - cô bé bên cửa sổ" viết về chính cuộc đời nữ tác giả Tetsuko
ko biết Q đã đọc chưa?
Theo mình phải nói là rất hay, nhất là đối với những ai làm thầy cô hay làm cha mẹ của những trẻ nhỏ tiểu học!
Trích dẫn

Tre's Photo Tre 21/08/2019

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

tuphuongsg, on 20/08/2019 - 21:29, said:

Nói đến con tàu (xe lửa) thì mình lại nhớ đến quyển truyện "TotoChan - cô bé bên cửa sổ" viết về chính cuộc đời nữ tác giả Tetsuko ko biết Q đã đọc chưa? Theo mình phải nói là rất hay, nhất là đối với những ai làm thầy cô hay làm cha mẹ của những trẻ nhỏ tiểu học!
Quyển này em chưa đọc á, em sẽ tìm đọc, cảm ơn chị recommend

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Trích dẫn

tuphuongsg's Photo tuphuongsg 21/08/2019

Thiết nghĩ, nếu em đọc trên mạng mà thấy hay quá, cũng nên mua 1 quyển về gối đầu giường, hìhì. Hôm trước, có đứa cháu trong nhà sanh em bé mà nó cũng là giáo viên nên mình đã tặng nó 1 quyển: (dưới đây là phần nào sơ lược, em có đọc chắc cũng ko hỉu hết vì chưa đọc truyện, còn khi đọc rồi, thì em đọc lại bài viết dưới này xem chỗ nào đồng cảm, chỗ nào ko!)
------------------------------
Mình có được cuốn Totto-chan cô bé bên cửa sổ vào năm học 1990- 1991. Vì năm đó nhà trường bán cho mỗi lớp 5 quyển, cô giáo mới kêu trích quỹ lớp ra mua và tặng cho 5 bạn đứng đầu lớp, may mắn trong đó có mình. Nhưng lúc đó mình mãi mê đọc truyện tranh hơn hơn truyện chữ, Doreamon lúc đó hấp dẫn mình lắm, rồi tiếp theo là những cuốn truyện tranh khác, nhưng mình luôn luôn nhớ là mình có 1 cuốn truyện chữ chưa bao giờ đọc và sẽ đọc dù sớm hay muộn. Vậy mà nó kéo dài mãi tới năm nay mình mới đọc!!!
Đó chính là cuốn Totto-chan mà bạn đã đọc đó: của NXB Kim Đồng, 227 trang, do Phi Văn Gừng và Phạm Duy Trọng dịch từ bản tiếng Anh, vào năm 1989, in xong và nộp lưu chiểu tháng 4/1990, giá 1.500đồng. Điều thú vị là trong cuốn này có những hình ảnh của cô khi sang thăm Việt Nam và có cả lời tác giả gửi đến bạn đọc Việt Nam.
Trước đó, cô Tetsuko đã sang thăm Việt Nam (Hà Nội, Hà Nam Ninh, tp.H.C.M) vào cuối năm 1988 với tư cách là Sứ giả Thiện chí UNICEF. Cô Tetsuko sinh năm 1933 là 1 diễn viên truyền hình nổi tiếng của Nhật.
Cuốn sách mới nhưng vì quá lâu nên đã nhuốm màu khói thời gian... Mình thích đọc theo cách như vầy: đọc từ chương đầu trước (Nhà ga) cho đến hết truyện rồi mới quay trở lại những trang đầu tiên của cuốn truyện (giới thiệu về tác giả, minh họa, lời tác giả, lời nói đầu...) và thật sự truyện đã cuốn hút từ những trang đầu tiên. Và mình tự đặt thêm 1 cái tựa: "Tetsuko-Cô bé bên lề cửa sổ", thật sự đây là một cô bé cực kỳ hiếu động, tốt bụng, biết quan tâm đến người khác, "em thật là một cô bé ngoan" như lời Thầy Kobayashi nói.
Mình rất ngưỡng mộ Thầy vì thầy thật là kiên nhẫn nghe 1 cô bé nói chuyện suốt 4 tiếng đồng hồ! Ngưỡng mộ cách giáo dục của trường Tomoe, khi mà các em mong mỗi sáng được đến trường và chiều thì lại không muốn về nhà. Ngưỡng mộ thầy đã cho bé Totto mượn 20xu mua vỏ cây và bé đã thể hiện sự quan tâm của mình đến tất cả mọi người, kể cả chó nữa, và thích nhất cảnh Totto-chan nhảy lò cò xung quanh con chó lạ khi biết nó khỏe. Mình chỉ tiếc là trường có bài hát để đáp lại sự háo hức của cô bé đứng bên cửa toa tàu để đến trường đón nhận bài hát, nhưng hơn hết là sự cảm nhậncủa Totto về tình thương của thầy hiệu trưởng đối với các em và nhà trường. Mình chỉ không thích 'tắm tiên' ở trường Tomoe khi đi bơi thôi và thử thách lòng dũng cảm ở nghĩa trang và tiếc là bé Totto không được dạy nhiều bài hát để hát cho các chú thương binh... Ngoài ra thì mình thấy rất là tuyệt. Khi đọc đến trang cuối cùng, mình tiếc sao truyện không dài thêm nữa?
Khi đọc truyện lúc nào mình cũng thấy như trước mắt mình là 1 cô bé nhỏ nhắn dễ thương tóc ngắn (hoặc với 2 cái bím tóc nhỏ)cùng chú chó Rocky. Nhưng cũng công nhận Totto-chan là một cô bé hiếu động, nhất là cái trò chui qua hàng rào kẽm gai và Mẹ của Totto-chan cũng là 1 bà mẹ thật tuyệt. Và mình 'không thích' Tai-chan dù Tai-chan thông minh nhưng vì thua vật sumo với Totto-chan mà giận Totto-chan thì không đáng mặt đàn ông tí nào cả! Mình rất ngưỡng mộ Totto-chan nhất là lúc dùng hết sức để giúp Yasuakichan leo lên cây nhìn những cảnh vật mà Yasuakichan chưa từng được thấy. Đúng là truyện rất vui, vui từ những trang đầu tiên của một cô bé ngây thơ nhưng truyện lại gây xúc động và lấy nước mắt của tôi từ chương 'Yasuakichan đã mất' cho đến hết truyện.
Truyện có 2 chương được đưa vào SGK tiểu học: 'Ông giáo nhà nông' và 'Ngôi trường cũ đổ nát'. Mới thấy sức hút và ảnh hưởng củ truyện lớn như thế nào đối với giáo dục. Cho nên từ 1 cô bé bị đuổi học vì quá hiếu động Totto-chan đã trở thành 1 diễn viên truyền hình nổi tiếng.
(Ngoài lề: chiến tranh đúng là tàn khốc. Nhưng chiến tranh ở đây là phát xít Nhật chiếm các nước Đông Nam Á-Thái Bình Dương gây ra thảm kịch Nam Kinh 1939, Trân Châu Cảng 1941,... Sau cùng Mỹ với Đồng Minh đã đánh Nhật và thả 2 trái bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki vào ngày 6-9/8/1945, kết thúc chiến tranh thế giới lần II)
Kể từ khi nghỉ học, mình chưa bao giờ làm tập làm văn dài như thế này. Ngưỡng mộ Totto-chan quá!
---------------------------------
Trích dẫn