FM_daubac, on 05/01/2020 - 01:56, said:
TỪ CÀNH MAI BẤT DIỆT,
nghĩ về sức sống Phật giáo hôm nay
Vì “thiện căn vốn tại lòng ta” (Nguyễn Du). Sức sống Phật giáo luôn bền bỉ diệu kỳ như cành mai trong bài kệ của Mãn Giác Thiền sư:
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Xuân ruổi trăm hoa rụng
Xuân tới, trăm hoa cười
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu già đến rồi
Đừng bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua, sân trước một nhành mai.
Ngô Tất Tố dịch [6]
Tu Thiền là một con đường thực hành dẫn đến lục căn thanh tịnh và phát sinh tuệ giác.
Ở bài kệ trên có thể nghĩ đến Thiền Sư Mãn Giác đã thanh tịnh được Nhãn Căn và chứng được Sắc Pháp. Một nhành mai, số 1 biểu thị sự nhất niệm. Hoa mai màu vàng, mầu vàng là màu Sắc Thân Phật.
Mãn Giác có thể hiểu ý là đắc nhất - được một.
Nỗ lực quyết tâm một đời Thiền Sư chỉ đắc được một căn là Nhãn căn. Nếu tâm nguyện của Thiền Sư quyết chí Niết Bàn thì cũng thêm 5 lần chuyển thân người và mỗi lần đắc 1 căn mới hoàn mãn Sáu căn. Nếu đời sau có quên đi hưởng quả sung sướng cõi Trời, khi trở lại thân Người lại vất vả tu lại từ đầu.
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni (Thích Sư Tử) đã nói sau khi Ngài vào Niết Bàn khoảng 1000 năm Pháp Trụ trong sạch có lợi ích nhiều. Từ đó về sau dần dần ẩn mất, nhân duyên của chư phật đều như vậy. Cư khoảng vài trăm năm hưng thịnh rồi lại suy vi (theo sử), vài chục đợt như vậy rồi ẩn đị - giới hạn 5000 năm. Sau đó đợi Phật Di Lặc hạ thế.
Phật giáo đại thừa đi theo đường dài, tùy theo nhân duyên căn tính mỗi người. Sau 1000 năm Phật nhập diệt thì học thuyết nhân quả, luân hồi và triết lý về Nghiệp báo phù hợp với từng thời đại. Còn tu hành độc cư giống như thời Phật tại thế chỉ khoảng 500 năm sau thôi. Đến thời hiện nay chỉ cần người giữ được 5 giới thôi thì đốt đuốc tìm cũng khó.
Hy vọng Việt Nam sẽ hưng thịnh lại Phật Giáo khoảng 500 năm