PhapVan, on , said:
, việc nghiên cứu sách Trung Dung có thể coi là cái học Tâm pháp rất cần thiết để xâm nhập sâu các môn lý số nói chung và Tử vi nói riêng.
Nội dung sách Trung Dung chia làm hai phần:
+ Phần thứ nhất là những giải thích của Khổng Tử về Trung Dung và con đường, biện pháp đạt đến Trung dung.
+ Phần thứ hai bao gồm những ý kiến mà Tử Tư đã kế thừa và phát triển tư tưởng Trung Dung của Khổng Tử, trong đó nội dung quan trọng nhất là "chí thành".
Sáng tạo lớn nhất của Khổng Tử, là sau chữ "trung" lại thêm chữ "dung", từ đó nâng quan niệm "trung hòa" lên tầm triết học.
Chữ "dung" có hai nghĩa:
- Nghĩa thứ nhất là "dụng", là dùng, tức là nắm chắc hai đầu mút, hai cực đoan của hai mặt đối lập, tìm cho ra biện pháp phù hợp để giải quyết mọi mâu thuẫn trong xã hội ; làm gì ? ở đâu ? thì cũng luôn luôn áp dụng điều "trung"
- Nghĩa thứ hai là bình thường (thường hằng), có nghĩa là coi vận dụng đạo "trung" trở thành việc làm hằng ngày của mọi người.
Trong Luận Ngữ, Khổng Tử đã đưa ra khái niệm "trung dung", tư tưởng này là kế thừa và phát triển quan niệm tư tưởng "trung hòa" từ thời thượng cổ.
Tư tưởng Trung Dung không phải là tư tưởng "trung hòa", theo yêu cầu mà Khổng Tử đề ra khi xây dựng học thuyết, là phải tìm cho được biện pháp, đường lối phù hợp, không thái quá hoặc bất cập để thực thi đạo Trung Dung vào trong cuộc sống thực tiễn thường ngày.
Theo Khổng Tử, học lý thuyết chỉ khi nào chuyển hóa thành phương pháp, thành chuẩn mực ; cũng như từ học lý thuyết được vận dụng chuyển hóa thành nguyên tắc hoạt động phát sinh hiệu quả xã hội. Khổng Tử đã đặt ra những định lệ như: " Nói không được quá lời, làm không vượt quá nguyên tắc. Không chiếm hết công lao, không đùn đẩy sai lầm. Không nên thiên, không nên lệch về bên nào. Không được thái quá hay bất cập ". Đây là những nguyên tắc cơ bản để thực hiện đạo Trung Dung ; đây cũng là phương pháp cơ bản để đối xử với tự nhiên, đối xử trong xã hội ; nhằm mục đích khiến người ta đừng nên có lối suy nghĩ cực đoan, cũng như làm việc một cách cực đoan, đi từ cực đoan này sang cực đoan khác vậy.
Có thể nói, con đường thực thi đạo Trung Dung, chính là phải tìm cho được một thế cân bằng mới, để giải quyết thống nhất mâu thuẫn. Đây là tư tưởng Trung Dung vậy.
Học thuyết tư tưởng Trung Dung của Khổng Tử quy tụ vào sự "điều hòa lợi ích", hướng tới một xã hội không gặp phải những tổn thất nghiêm trọng về sức người, sức của, các triều đại kế tiếp nhau lấy cái hay, bỏ cái dở, tuần tự tiến lên.
Đây là điều mà Khổng Tử gọi là "nhân chính đức trị" vậy !
Read more:
TuViLySo.Org