Người ta nói con bé cao số, ngẫm lại có lẽ thế !
Vào một ngày hè đẹp trời năm 1999, con bé tung tăng rảo bước sang đường, chỉ còn 1 bước chân nữa là tới bậc vỉa hè, háo hức đưa bước chân cuối cùng để nhảy lên bậc ấy...mọi thứ nhẹ bẫng...bỗng đâu nghe bên tai có tiếng nói :
" giời ơi, khổ chưa cháu, chạy nhanh lên cậu em " _sau đó có đến nhà cám ơn chú ân nhân này.
nghe những người chứng kiến kể lại...họ nghe tiếng va chạm rất mạnh, quay ra thấy con bé bị hất tung lên, rơi xuống, lăn trên đường cỡ tầm 2m liền, chiếc xe simson cao kều đổ ra, người lái xe văng ra xa....một chú làm nghề sửa chữa xe đạp gần đó nhanh chân chạy lại, bế thốc con bé lên, thấy người con bé buông thõng, máu còn đọng lại trên đường thành vũng...người người nói
" thế này thì chết chứ sống gì được "
...vào viện, 2h đồng hồ sau con bé tỉnh, chụp X quang , may mắn ko gãy chiếc xương sườn nào, cho dù 2 bên sườn bị lột sạch thịt, một bên lưng sườn còn chút dấu vết bánh xe máy đen hằn lại...
siêu âm, gan với lá lách bị sưng to, bầm dập. Đầu ko vấn đề, tai bị trầy xước...tay, chân thương tích nhưng cũng ko gãy xương...
Người lái xe đâm vào con bé năm đó 37 tuổi, còn con bé 13 , có vẻ bị nặng, gãy tay và chân, cũng vào viện luôn...
Nằm viên, con bé hoàn toàn ko uống thuốc của bệnh viện, ngoại trừ mũi tiêm phòng chống uốn ván, còn lại thuốc mang giấu vất đi, thầy thuốc đông y người trung quốc tới viện bắt mạch, kê đơn, thuốc sắc cho vào chai giả làm nước chè, dùng ống hút hút.
Uống trong bôi ngoài, 1 tuần trôi qua, con bé đòi ra viện. Trưởng khoa sợ ko dám cho ra viện, bắt đi khám chụp chiếu siêu âm xét nghiệm máu lại. Tất cả hoàn toàn bình thường. Gia đình phải viết giấy cam đoan xong con bé mới được về nhà.
Cô giáo, bạn bè Bố, bạn bè nó
, người thân, người quen tới thăm, lật áo nó lên nhìn ( vì hồi đó vẫn trẻ con lắm, nhìn chỉ như đứa học lớp 3- 4 thôi ), ai nấy đều lắc đầu xót xa...họ sợ, vết thương quá lớn, quá rộng sẽ để lại sẹo, con gái mà. Đến thằng etrai 3 tuổi còn nói :
" người chị đẹp thế mà bị bôi cái gì đỏ vây " _ chị nó trắng mà lại .
Tiếp tục uống trong bôi ngoài, 1 tháng kể từ ngày tai nạn , con bé hoàn toàn bình phục. Như phép nhiệm màu, vết thương hoàn toàn ko để lại dấu vết, ko hề có chút sẹo nào, như chưa từng có vụ tai nạn...
Bạn Bố đến thăm, lật áo con bé lên nhìn, ngạc nhiên hỏi :
" anh cho cháu đi là rồi à "
Bố con bé cười trả lời :
" có sẹo đâu mà phải đi là "....
Một kỳ tích !
Năm 2006, lại 1 vụ đâm xe ngay ngõ gần nhà trọ, con bé đạp xe sang đường, sang gần như hết đường rồi, bỗng đâu 1 chiếc xe máy đâm trước đầu con bé...ko kịp định hình, con bé bị văng ra rất xa, mọi người kêu lên, chạy ra đỡ, xoay con bé tứ phía hỏi có đau ko, con bé lắc đầu, tay chân có chút xây xước nhẹ, anh chủ cửa hàng giày ở đó còn sợ đầu con bé ảnh hưởng hay sao ấy, liền hỏi :
" có biết anh là ai ko " ?, con bé cười, anh giày da .
" ờ tốt, đầu óc ko bị sao "
quay ra tên xe máy đâm con bé, xe văng 1 nơi, đầu xe nát tươm, đầu gối bị 1 mảng thương tích rất lớn, tay cũng thế...anh chàng lái xe máy hùng hổ lớn tiếng quát con bé :
" m*y đi kiểu gì thế hả ... "
Bác sửa xe ngay gần đó lên tiếng quát lại :
" m*y đi bố láo còn nói ai, nó sang gần hết đường, sát mép thế này mà m*y còn chen trước vượt trước đầu xe nó, đi ngu thế, vượt đằng sau đuôi xe chứ ai cho m*y vượt trước đầu xe. m*y thích bắt nạt nó ko hả "
anh chủ shop giày da nhanh tay rút chìa khóa xe máy. Mọi người xúm vào nói
" giờ đừng hòng chạy, đền đi, ko đền thì đừng hòng lấy lại xe máy "
anh chàng tức tối quát nó :
" m*y muốn bao nhiêu "
" cái thằng này bố láo, đập bỏ m m*y giờ, m*y thích quát nó ko hả "_bác sửa xe lên tiếng, mọi người nhao nhao vào nói ...
con bé từ tốn nói
" em ko lấy tiền, nhưng anh sửa lại xe cho em, xem em hỏng rồi. Em ko có tiền, mang xe hỏng về atrai em biết em bị tai nạn. Anh ấy mà biết anh đi sai đâm vào em thì ko để cho anh yên đâu, anh ấy giỏi võ mà lại nóng tính nên sẽ đập anh 1 trận tơi bời đấy "
anh chàng mang xe con bé đi sửa, anh chủ shop nói :
" sao e ko lấy tiền "
" e ko bị sao cả, sửa xe cho e là được rồi, lấy tiền họ làm gì anh "
" hiền quá là sẽ bị người khác bắt nạt đấy "
" hì, có những người tốt giúp như bác với anh thì e lo gì "
năm 2011 , con bé bước từ trên oto xuống, can tội ko thèm nhìn ra đằng sau, cứ đinh ninh phụ xe đưa xuống rồi nên ko vấn đề...chân vừa chạm đất, chưa định hình chuyện gì xảy ra thì đã nghe tiếng mọi người hét ầm lên , cảm giác nhói đau , nhìn xuống chân, quần bò rách, đôi dép quai hậu rách...tiếng xe máy quệt xuống đường, nhìn ra xa thấy chiếc xe văng trên đường, người chủ xe cũng văng ra....lồm cồm bò dậy chạy lại hỏi con bé
" em có sao ko ", mắt nhìn một lượt khắp người con bé
con bé lắc đầu : " em ko sao "
" e ko sao thật đấy chứ, đi lại anh xem nào "
đi lại : " em ko sao thật, anh đi đi... khi đó chàng trai mới chạy đi lấy chiếc xe máy của mình, oto khách cũng mới bắt đầu chạy tiếp....
Những người bên cạnh yêu thương nó, người nó yêu thương....đều lần lượt rời xa nó. Mẹ, Bà rồi đến atrai....có lẽ nó cao số thật, có lẽ nó là sao quả tạ thật !
Sửa bởi cobemuadong: 04/05/2014 - 22:03