Jump to content

Advertisements




Nội thương !!!


9 replies to this topic

#1 harumi

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 216 Bài viết:
  • 133 thanks

Gửi vào 03/05/2014 - 00:24

Nội thương !

thời gian thấm thoắt thoi đưa, vậy là Nội rời xa cháu đã 10 năm rồi đó Nội à. Đã 10 năm rồi cháu ko còn được đón giao thừa cùng Nội cùng tiếng cười hân hoan và niềm vui đong đầy trong đáy mắt, ko còn lòng rạo rực mong ngóng ngày về với Nội mỗi khi ve kêu râm ran dưới những tán lá, ko còn được sà vào lòng Nội khóc cho thỏa nỗi niềm, để rồi vòng tay yêu thương của Nội đưa cháu vào giấc ngủ bình yên. Mỗi khi được trở về bên Nội, được sà vào lòng Nội, thì tình thương bao la vô bờ bến của Nội như ánh sáng xóa tan màn đêm đen đặc quánh của những vết thương tâm hồn kèm vết thương thể xác của đứa cháu gái nhỏ. Ko còn những khi trở về bên Nội, Nội hay hỏi cuộc sống của cháu thế nào, vợ của Bố có tốt với cháu ko, cháu ko trả lời, ôm chặt Nội hơn, Nội xoa lung cho cháu, nhìn những vết tích trên người cô cháu gái Nội nén tiếng thở dài, buông thõng một câu : “ mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng “

Nội à, cháu nhớ Nội lắm, cháu nhớ những tháng ngày ấm êm bên Nội, nhớ nụ cười hiền từ của Nội. Người đời thường rất ít khi nhớ những ký ức hồi 3-5tuoi, nhưng cháu lại khác, cháu nhớ như in, bởi khi đến tuổi đi học, rời xa Nội, cuộc sống của cháu ko có niềm vui, nên cháu nhớ, cháu luôn nhớ lại những quãng ngày tươi đẹp sống cùng nội…từng ngày từng ngày trôi, ký ức ấy là điểm tựa của cô cháu gái nhỏ mỗi khi đau lòng, mỗi khi khóc, cháu lại nhớ…có lẽ bởi vậy nên ký ức ấy đã được khắc sâu từ ngày cháu cắp sách tới trường cho tới hiện tại, Nội à…

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Nội của cháu là một người ít nói, rất hiền lành, thật thà, nhân hậu. Cháu yêu nụ cười của Nội. Nội được mọi người gọi là bà chùa vì phần lớn thời gian nội ở trên chùa. Các già nói :
“ hình ảnh của nội luôn gắn với một đứa trẻ “_đúng là vậy. Bố cháu lên 3 thì ông mất, trên lung Nội là cậu ấm 3tuoi, mẹ góa với 4 đứa con côi…. Khi nội đã có tuổi, các con của lớn đã đi xa lập gia đình, mình Nội ở trong căn nhà gianh giữa cánh đồng, bác Ut gửi contrai cả về ở cùng Nội, khi ấy chắc anh cũng độ 2tuoi, anh sn74….anh lớn, ko còn ở cùng Nội nữa thì đến đứa cháu_cháu gái nội sinh ra đã cách ly Mẹ, và Nội nuôi đứa cháu mồ côi Mẹ kém Nội 70tuoi ấy bằng tình yêu thương vô bờ bến của mình.
Năm cháu lên 2 thì 2 bà cháu chuyển sang khu gọi là xây dựng kinh tế, người quê mình dạt sang nơi ở mới, khai hoang… với mảnh đất 900mv có 2 bà cháu ở.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



cháu nhớ lắm những năm tháng ấy, trong căn nhà có tới 3 ô cửa sổ liền, 1 căn bếp ở ngang từng viên gạch lấm lem khói, 1 bể nước. Tài sản của 2 bà cháu là 2 cái hòm gỗ, 1 cái phích, cái đèn dầu, lọ đường, 2 chiếc giường, 1 chiếc võng. Gia tài của 2 bà cháu mình chắc là khu vườn nhiều cây Nội nhỉ, với hàng chuối chạy bao quanh khu đất như kết thành tường bao ngoài, 1 chiếc ao ở tận đầu ngõ, 1 thửa ruộng, vườn rộng, rất rộng, cạnh nhà có rãnh nước chảy và ao…vào mùa mưa, nước ngập ngõ vào, ngập tới sân nhà, cháu lội ra ngõ nước ngập tới tận bẹn, có lẽ đó là lúc cô cháu gái vui sướng nhất, cầm mảnh lưới người ta đã vất đi ra rãnh nước , cầm nờ chắn đường nước vào ruộng…cô cháu gái hét lên sung sướng khi mảnh nước người ta vất đi mà vẫn có những chú cá mắc, nờ đơm luôn có cá, chạy lon ton vào khoe nội….rất chăm chỉ kiểm tra lưới với nờ_chỉ quanh nhà thế thôi vậy mà những ngày mưa 2 bà cháu luôn có 1 nồi cá kho, cá nướng để ăn, Nội nhỉ. Nội hay nấu canh mầm khoai mọc bên bờ ruộng, canh mồng tơi mọc sau hè, với những chùm quả tím cháu gái luôn bôi khắp mặt tay chân, là rau muống bò với những bông hoa tím cháu gái cài lên mái tóc….yêu lắm mảnh vườn của Nội

Cháu nhớ những trưa nắng, cháu lại chạy ra ruộng trước nhà, nằm bệt xuống nền đất để đưa tay vào những hốc bên bờ ruộng móc cua, ko rõ trời thương tình hay sao ấy mà lúc nào cũng được 1 bữa cua cho Nội nấu canh…nhớ lúc cùng Nội cầm chiếc gàu đôi để tát nước từ ao vào ruộng, người qua đường nhìn thấy thì hốt hoảng sợ cháu bé thế sẽ ngã…nhưng ko, cháu gái nội giỏi lắm, Nội nhỉ . Những buổi chiều cháu gái đi nhặt lá chuối, lá khô, mảnh cây khô về để Nội đun bếp, đặt từng ngọn khoai lang vào luống để lội lấp đất, những khi bới được củ khoai, lại cầm vô bếp kêu nội nướng cho cháu.
Niềm vui là những khi cô cháu gái nhỏ ngồi nhìn Nội bó những bó rau khoai, rau muống đầy háo hức…bởi khi ấy cháu biết sẽ có thịt ăn, Nội đi bán rau, có tiền sẽ mua thịt, thay vì những hôm ăn cá ăn cua bắt được, thay vì những lúc ăn cơm trộn đường do đã hết thức ăn, ăn cơm nắm chấm mắm…Căn nhà nhỏ của 2 Bà cháu vui hơn khi có những người dân tộc đi bán thuốc, ghé qua xin tá túc. Là khi kết thúc mùa gặt, một bác gái tên là Bảy lại về ở cùng 2Bà cháu, đến vụ gieo mạ, gặt lúa Bác lại đi.
Vui nhất có lẽ là khi các anh các chị đều tới sân nhà Bà cháu mình đập lúa, Bà nhỉ….kết thúc những ngày đập lúa lên cối đá ấy là 2 đống rơm cao ngất, 2 Bà cháu có rơm để đun bếp, ko còn phải đi nhặt lá nhặt cành cây nữa….

Một buổi tờ mờ sáng, Nội dắt cháu đi trên con đường trải đầy đá xanh lởm chởm, vấp ngã, 2 Bà cháu cùng ngã, cô cháu gái nhỏ đã khóc, khóc rất to vì đau, môi chảy máu, mặt lấm lém…Nội dắt cháu tới 1 cái ao gần đó, vừa dỗ dành vớt nước lên rửa mặt cho cô cháu gái nhỏ vẫn đang gào khóc khi bị đau…Bỗng dung đứa cháu gái nhỏ ấy im bặt nhìn thấy tay Nội chảy máu, ko hỏi Nội có đau hay ko, trong đầu đứa nhỏ ấy đang nghĩ :
“ Bà bị chảy máu nhiều thế chắc đau lắm, vậy mà Bà ko khóc “ _ đứa nhỏ cắn chặt môi, tự hứa với lòng mình sẽ ko khóc nữa, sẽ gắng chịu đau giống Bà…
Kể từ đó trở đi, đứa nhỏ ấy trong mắt gia đình họ hàng là một đứa con gái vô cùng lỳ lợm,ngay từ bé xíu mà có đánh đau đến mấy cũng cắn chặt môi chịu đựng, ngay cả khi bật máu môi, ko một lời xin xỏ, ko một giọt nước mắt. Nhất là mỗi khi bị oan, cho dù có đánh thế đánh nữa cũng im lặng chịu trận chứ ko bao giờ nhận lỗi ko phải mình làm.
Đứa cháu gái nhỏ ấy, ngã tự đứng dậy, đau tới mấy cũng ko khóc. Niềm vui của nó là được quanh quẩn bên Nội, được theo chân Nội đi chùa, người bạn của nó là cây vối trước ngõ_nơi nó luôn trèo lên, vắt chân vào chạc cây rất kỹ rồi ngủ quên, là chú chó nhỏ, là những khi trèo lên cây me tròn hái me để Nội kho cá_Nội luôn tự hào khoe nó bé tẹo mà trèo cây giỏi lắm, đúng là con mèo_nó thấy như đã làm được điều gì lớn lao nên vui lắm.
Là những khi kéo lê chiếc ghế nhỏ khắp sân giả làm xe hỏi : “ Bà có đi xe ko, lên cháu chở “, cô cháu gái nhe răng cười giòn tan còn Bà cười nói : “ cha bố cô “
Niềm vui là những khi lấp ló sau cánh cửa ngó vào lớp học mẫu giáo, cô giáo nhìn thấy thương tình gọi vào lớp học, cô cháu gái nhỏ ngày đó có trí nhớ tốt và học số rất giỏi, luôn được cô giáo khen vì trả lời đúng, là khi đi vét đất dinh dính như đất sét bên bờ ruộng để nặn nồi cơm, bát như cô giáo đã dạy_cháu gái của Nội ngày ấy thật giỏi Nội nhỉ…


Ngày bé cháu mạnh mẽ bao nhiêu thì giờ đây lại yếu hèn bấy nhiêu. Tinh thần bạc nhược, ý chí hèn kém, buông xuôi, cảm thấy bản thân thật vô tích sự…
Nội ! cháu gái xin lỗi Nội…cho phép cháu ngã quỵ thêm một thời gian nữa Nội nhé…
Sẽ có lúc cô cháu gái bé nhỏ xưa kia của Nội có thể xốc lại tinh thần được cháu sẽ bước tiếp, Nội à…Bước chậm nhưng cháu sẽ bước…

hì, nhìn lại ảnh mới thấy, cô cháu gái nhỏ của Nội toàn đeo dép cọc cạch, là dép được cho nhặt nhạnh nên cọc cạch...Thế mà năm 2005-2006 ở hn rộ lên tông " cọc cạch " đó Nội_cháu gái Nội đi trước thời đại đó Nội

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Sửa bởi cobemuadong: 03/05/2014 - 00:33


#2 SongAn

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 451 Bài viết:
  • 624 thanks

Gửi vào 03/05/2014 - 00:47

Nội vẫn luôn theo sát đứa cháu nhỏ....dõi theo từng bước đi của nó....để thấy nó mạnh mẽ lên từng ngày....dù gặp bất cứ khó khăn nào vẫn vững vàng và bản lĩnh....hy vọng vào tương lai!

Thanked by 1 Member:

#3 harumi

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 216 Bài viết:
  • 133 thanks

Gửi vào 03/05/2014 - 09:34

Mỗi khi được trở về bên Nội, được sà vào lòng Nội, thì tình thương bao la vô bờ bến của Nội như ánh sáng xóa tan màn đêm đen đặc quánh của những vết thương tâm hồn kèm vết thương thể xác của đứa cháu gái nhỏ, tình yêu thương và sự chăm sóc của Nội đã xóa tan đi những cay độc của lòng người, những nghiệt ngã chua chát cháu nếm trải chịu đựng từ những người thi nhau giày xéo cháu ở cuộc sống xa Nội ngoài kia._cháu nhớ Nội lắm, Nội ơi !

Thanked by 1 Member:
HTV

#4 harumi

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 216 Bài viết:
  • 133 thanks

Gửi vào 03/05/2014 - 11:05


Nhớ mỗi khi cháu ốm Nội thường đánh cảm cho cháu bằng khuyên tai bạc của Nội cùng lòng trắng trứng, khi ấy cháu luôn được măm bát cháo trứng ngon thật ngon. Nhưng khi Nội ốm khá nặng, đứa cháu còn nhỏ quá, cháu nhớ Nội tự chữa bệnh cho mình bằng cách xông hơi, Nội đun 1 nồi nước lá thật to, Nội ngồi trên chiếc ghế, quấn chiếu bao quanh và kêu cháu đưa Nội chiếc chăn, Nội trùm lên trên...chiếc chăn đó giờ cháu vẫn giữ bên mình Nội à...

ở bên Nội ko có những đòn roi tới tấp, ko có những lời lăng mạ đay nghiến, ko có ánh nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống, ko có những đêm buốt lạnh giật mình run rẩy vì ám ảnh...Bên Nội chỉ có tình yêu thương, chỉ có tiếng cười vui của cháu gái, nụ cười hiền hậu của Nội, bên Nội hạnh phúc biết bao !




#5 Nguyentuananh79

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 51 Bài viết:
  • 88 thanks

Gửi vào 03/05/2014 - 12:56

cảm ơn bạn!đọc bài này làm tôi nhớ về tuổi thơ của tôi quá

Thanked by 1 Member:

#6 leomon90

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 33 Bài viết:
  • 11 thanks

Gửi vào 04/05/2014 - 23:39

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


tuổi thơ của chị có ký ức thật đẹp và hạnh phúc ! hãy mãi nhớ để làm độc lực đứng lên chị nha

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 1 Member:

#7 harumi

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 216 Bài viết:
  • 133 thanks

Gửi vào 05/05/2014 - 11:41

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Hè rồi đó Nội, cháu nhớ những trưa hè Nội thường chải tóc cho cháu bằng chiếc lược gỗ răng rất dày....

#8 harumi

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 216 Bài viết:
  • 133 thanks

Gửi vào 19/05/2014 - 14:15

Nội à, sắp tới cháu theo bước chân aC rời khỏi nhà bởi nỗi đau tinh thần quá lớn, thân tự lập thân. Trước mắt sẽ là những tháng ngày vất vả, khó khăn, nghèo đói, tằn tiện chi tiêu_giống như aC ngày xưa...nhưng cháu vẫn sẽ đi Nội à....
Cháu mong Nội siêu thoát_vì Nội có tâm và là người tốt mà, Nội siêu thoát nên sẽ ko dõi theo bước chân cháu gái để phù hộ cho cháu gái, nhưng cháu sẽ mang theo bóng hình Nội trong tim, Nội à..._người đầu tiên và duy nhất yêu thương cháu vô điều kiện, tình yêu thương bao la vô bờ bến của Nỗi mãi mãi in sâu trong tâm hồn cháu.
Đi để tìm bình yên trong tâm, để thoát khỏi những ký ức kinh hoàng đêm đêm vẫn hiện hữu trong cháu, để thoát khỏi sự chà đạp giày xéo về tâm hồn, thể xác.
dẫu có thể ngoài kia có biết bao khó khăn, sẽ có người hại cháu, nhưng ít ra tâm cháu cũng ko đau khổ, bởi họ là người ngoài, là người xa lạ, nên họ có chà đạp cũng ko khiến cháu phải đau đớn về tinh thần.

Cháu đi tìm bình yên trong tâm Nội à !

Sửa bởi cobemuadong: 19/05/2014 - 14:17


#9 harumi

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 216 Bài viết:
  • 133 thanks

Gửi vào 20/05/2014 - 00:11

Cháu đi góc biển chân trời
Trong tim không cạn những lời nội ru...

Sửa bởi cobemuadong: 20/05/2014 - 00:12


#10 harumi

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 216 Bài viết:
  • 133 thanks

Gửi vào 31/05/2014 - 10:22

cháu gái cảm xúc đang dần chai sạn, tìm lại chút ký bút còn lưu , đọc để tìm lại chút cảm xúc Bà ạ !

Mùa đông! ( 11 tháng 12 năm 2010)
chiều! trên đường đi học về có cơn gió lạnh quất vào người nó,nó rùng mình,cảm giác lạnh thấu xương!

Nó như muốn bay ngay về tới nhà để trốn chạy cái lạnh đang len lỏi vào cơ thể nó,vụt qua 1 người,nó thoáng thấy 1 bóng dáng ngỡ rất thân quen,nó nghoảnh lại,bóng 1 bà cụ,nó dừng hẳn lạ…nó bần thần nhìn theo từng bước chân của bà cho tới khi bóng của Bà mờ dần mờ dần rồi khuất sau ngã rẽ…

1 cơn gió lại vô tình làm khoé mi nó cay cay,có vị mặn trên môi nó! Nó NHỚ! NHỚ!nó nhớ!

Lạ quá,sao từng giọt nước,từng giọt nước đua nhau lăn xuống má nó??tại sao vậy chứ???

BÀ ƠI! CHÁU NHỚ!

Cháu lạnh,lạnh lắm Bà ơi!

Giờ ko còn ai "ủ ấm" cho cháu trong cái giá rét của ngày đông nữa rồi,ko còn ai để cháu sà vào lòng ,ko còn vòng tay ôm trọn lấy cháu…

Cháu nhớ lắm 1 vòng tay yêu thương, nhớ lắm 1 cảm giác bình yên,nhớ lắm cảm giác ấm áp nơi trái tim,cháu nhớ lắm 1 căn nhà nơi miền quê chỉ có 2 Bà cháu thôi nhưng cháu chưa 1 lần cảm thấy cô đơn,luôn yên vui hạnh phúc!

CHÁU NHỚ!BÀ ƠI!

Cháu nhớ lắm cái cảm giác mỗi tối nằm cuộn tròn trong vòng tay BÀ,thích nhất là được BÀ ôm trọn, và cháu cũng ko hiểu tại sao cháu luôn có cảm giác "lạnh",rất lạnh từ phía sau lưng,cháu thèm cái cảm giác ấm nóng khi được bà ôm từ phía sau,cháu cảm nhận được sự ấm nóng từ cơ thể Bà dần dần sưởi ấm cơ thể lạnh của cô cháu gái nhỏ,tay Bà vòng ôm lấy cháu,cháu ôm chặt lấy tay bà và chìm vào giấc ngủ 1 cách yên bình …liệu có phải vì thế ko mà bây giờ ngay cả mùa hè nóng nực,khi ngủ cháu vẫn có thói quen ôm vỏ chăn,gối hay "thú bông" trước ngực…Bà biết ko??hiện tại cháu gái ngày ngày vẫn ôm vỏ chăn màu ghi,mà theo như cháu được biết thì tuổi chiếc vỏ chăn đó hơn cả tuổi cháu,chiếc vỏ chăn đó bây giờ dễ tới hơn 30 tuổi rồi cũng nên…chiếc vỏ chăn làm bạn cùng cháu từ thuở ấu thơ..

Cháu thèm được nghe giọng nói"dậy đi,dậy mà xem mặt trời lên bằng cây sào rồi kìa",thèm cảm giác được"làm nũng" "ứ đâu cháu ngủ nữa cơ,và vòng tay ôm lấy bà nằm xuống cùng cháu 1 lúc nữa rồi mới chịu rời khỏi giường…cháu thèm được ăn bát canh"mầm khoai" Bà nấu,mọi người chê ko ăn vì bà nấu canh mầm khoai suông,ko có gì kèm theo cả,nhưng sao cháu ăn thấy ngon tới lạ…cháu thèm lắm những khi vờ"dỗi"ko ăn cơm nữa,bà lại dỗ dành và nắm cơm cho cháu cầm ăn,cũng là cơm cả nhưng khi bà nắm những nắm tròn chẳng hiểu sao cháu ăn lại thấy ngon hơn ^^..mà lúc đó cũng "nhớn" rồi chứ có phải trẻ con mẫu giáo nữa đâu ^^ ,bởi với Bà cháu lúc nào cũng là cô cháu gái nhỏ nhoi ngày nào,là cô cháu gái Bà đã "chăm bẵm" từ thuở lọt lòng mẹ,bà thương nhất đứa cháu gái nhỏ ko có được vòng tay chăm sóc của mẹ…


vậy là Bà đã rời xa cháu thật rồi sao??



Từ sâu thẳm trái tim! Cháu nhớ BÀ ! cháu nhớ lắm Bà ơi!



P?S:bao cảm xúc,kí ức của những tháng năm ấu thơ ùa về ,nó ko thể viết tiếp,màn hình vi tính và những con chữ đang nhoà dần nhoà dần…







Similar Topics Collapse

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |