Jump to content







Advertisements




Một mình


2455 replies to this topic

#2431 Rừng Lá Thấp

 

    Hội Viên Đặc Biệt

  • Thượng Khách
  • 1552 Bài viết:
  • 9245 thanks

 

Gửi vào 28/02/2017 - 08:13

dấu Địa Đàng :

rong chơi mãi đâu vậy con ?

rừng .

Thanked by 4 Members:

#2432 menglan

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2353 Bài viết:
  • 2504 thanks

 

Gửi vào 09/03/2017 - 20:25

Pháp sư Tinh Vân có một tuổi thơ nghèo khó và bần hàn. Mẹ ông vì mong cho con đỡ cơ cực nên phải nuốt nước mắt vào trong lòng, nén chịu đau khổ để gửi con trai mình vào chùa Dương Châu, hy vọng ông sẽ sớm nên người và giúp ích cho đời.
Một hôm, Tinh Vân được sư trụ trì thưởng cho một nắm hạt đậu. Đối với cậu bé nghèo Tinh Vân ngày ấy, đây quả thật là một món quà vô cùng quý giá.
Cậu bé quỳ xuống dập đầu tạ ơn, sư phụ bèn nói: “Mặc dù con đến đây vì nghèo khó, nhưng ta hy vọng con vẫn có thể tinh tấn tu hành, hoằng dương Phật Pháp”. Cậu bé mỉm cười gật đầu.
Ở chùa Dương Châu một thời gian, sư phụ đưa Tinh Vân tới Nam Kinh giao cho một vị đại hòa thượng và nói: “Đây mới là nơi tốt đẹp có thể giúp con tu học Phật Pháp.”

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Ảnh minh họa

Khi sư phụ vừa rời đi, vị đại hòa thượng liền gọi Tinh Vân lại và bắt đầu hỏi: “Tinh Vân, tại sao con lại tới đây?”
Tinh Vân trả lời: “Dạ, sư phụ con bảo con tới đây ạ.”
Một gậy giáng xuống đầu cậu bé, vị đại hòa thượng tức giận trách mắng: “Con đến học Phật Pháp mà lại không có tâm mong cầu đến học, sư phụ bảo đến thì con mới đến thôi sao?”
Tiếp đó, đại hòa thượng lại hỏi lần thứ hai: “Giờ thì nói cho ta biết, tại sao con lại tới đây?”
Tinh Vân nghĩ một lát, rồi thay đổi cách trả lời: “Dạ, vì bản thân con mong muốn tới đây học Phật Pháp ạ.”
Đại hòa thượng lại đánh cho cậu một roi mạnh hơn và mắng: “Người xuất gia mà dám nói dối hả!”
Đại hòa thượng lại hỏi cậu bé lần thứ ba: “Tại sao con lại tới đây?”
Trong lòng Tinh Vân suy nghĩ: đáp án thứ nhất không đúng, đến đáp án thứ hai cũng không đúng, thế là với giọng trầm buồn cậu bé trả lời: “Sư phụ con bảo con tới đây và bản thân con cũng muốn tới học Phật Pháp cho nên con đến đây ạ.”
Hàng chục nhát roi lại rơi xuống người Tinh Vân làm cậu bé đau đớn tột cùng ngã nhào xuống đất. Đại hòa thượng trách mắng: “Còn nhỏ như vậy mà đã khéo léo không thành thật là sao!”
Đêm đó, toàn thân Tinh Vân đau đớn đầy vết thương, cậu bé nghĩ mãi mà vẫn không hiểu tại sao sư phụ yêu quý lại đưa mình tới nơi như địa ngục trần gian này. Lại nghĩ tới những giọt nước mắt của mẹ, cậu bé không khỏi tủi thân và bật khóc thành tiếng.

Bỗng nhiên cánh cửa phòng bật mở, vị đại hòa thượng bước vào làm cậu bé sợ hãi tới quỳ thụp xuống đất.
Nét mặt của đại hòa thượng đầy từ bi và hiền hậu, khác hoàn toàn so với ban chiều. Ông còn mang cả thuốc trị thương đến, vừa bôi thuốc cho Tinh Vân vừa nói với cậu:
“Tinh Vân con, những điều con nói chiều nay không có gì là sai cả. Bởi bài học đầu tiên ta muốn dạy con có tên là nghịch cảnh.”
Thế nào gọi là nghịch cảnh? Đó chính là sự vô thường trong cuộc sống này của chúng ta. Tất cả những đau khổ, hoạn nạn, bất công, bị ức hiếp, tai nạn, tử vong… đó đều là do vận mệnh đã an bài; không phải chỉ cần con làm đúng là có thể thoát ra khỏi nó; cũng không phải con làm sai điều gì thì mới chịu nhận sự trừng phạt này.
Đón nhận nghịch cảnh, con mới có cơ hội thay đổi vận mệnh của mình, hóa giải được những đau khổ mà nó mang lại cho con.
Người hiểu được triết lý này mới có thể thản nhiên chấp nhận sự khắc nghiệt của cuộc sống. Bình tĩnh và ung dung trước mọi sóng gió cuộc đời thì người đó chính là “người đắc đạo”.


Ảnh minh họa

Do vậy, nghịch cảnh không phải là bất hạnh, mà ngược lại đó chính là một sự ban ân Thái độ của một người dám đương đầu với nghịch cảnh mới làm nên sự khác biệt giữa người đó và những người khác.
Không có ai mà cả đời đều thuận buồm xuôi gió. Quá trình trưởng thành của mỗi người chắc chắn sẽ có những lúc lao đao vất vả. Chúng ta có thể đau đớn, có thể bị tổn thương, có thể sẽ phải bật khóc; nhưng đừng nên đắm chìm trong sự bi thương đó quá lâu. Khi bình tĩnh lại, hãy thử suy ngẫm xem những vết thương này mang đến cho chúng ta bài học gì, giúp chúng ta tỉnh ngộ ra điều gì?
Khi rơi vào đường hầm đen tối, hãy thản nhiên từng bước từng bước đi ra, chắc chắn sau đó ta sẽ thấy ánh sáng và lối ra nơi cuối con đường. Nếu cứ mãi dừng lại trong đường hầm đó, thì sự đen tối mà nghịch cảnh đem lại sẽ không có dấu chấm hết. Đây không phải là sự tàn khốc của số mệnh, mà là sự tàn khốc do chính bản thân ta chọn lựa.
Có những khi nghịch cảnh là cảnh tượng đẹp đẽ nhất trong cuộc sống, phương pháp tốt nhất để đối diện với nó chính là sự bình tĩnh và ung dung từ nội tâm. Bình tĩnh chính là sự đúng đắn nhất khi đối diện với khó khăn. Và nếu trên thế giới này có xuất hiện kỳ tích, thì đó chính là khi người ta bình tĩnh thản nhiên trong nghịch cảnh…

Thanked by 4 Members:

#2433 menglan

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2353 Bài viết:
  • 2504 thanks

 

Gửi vào 14/03/2017 - 21:06

Chiếc đồng hồ ở đâu
Chiếc đồng hồ của người cha biến đâu mất tìm không thấy, làm cha rất khó chịu, lật khắp nơi cũng tìm không ra. Đợi người cha đi ra khỏi phòng, cậu con trai liền lặng lẽ vào phòng, không lâu sau thì tìm thấy. Người cha hỏi: Sao con tìm thấy vậy? Con trai trả lời: Con chỉ ngồi yên lặng một chút, không lâu sau nghe thấy tiếng tích tắc của đồng hồ ….
Chúng ta càng nôn nóng tìm kiếm, càng không tìm thấy thứ mà mình muốn, chỉ có bình tâm, mới có thể nghe thấy tiếng vọng trong tâm mình.

Khi nào thì được là chính mình

Khi cho đầy sữa vào một cái cốc thủy tinh, mọi người nói: đây là cốc sữa; khi cho đầy dầu vào đó, mọi người lại nói: đây là một cốc dầu. Chỉ có khi cốc trống rỗng, mọi người mới nhìn nhận nó là cái cốc.
Khi trong lòng chúng ta đong đầy học vấn, tiền tài, quyền lực thành quả và định kiến, thì không phải là bản thân chúng ta. Thường thường có được tất cả, ngược lại không thể có chính bản thân mình.

Ai hạnh phúc
Có hai con hổ, một con ở trong lồng sắt, một con ở ngoài thiên nhiên hoang dã. Cả hai con hổ đều cho rằng hoàn cảnh sống của mình không tốt, nên đều ước ao ngưỡng mộ đối phương.
Thế là chúng quyết định thay đổi thân phẩn, khi mới bắt đầu cả hai đều rất vui vẻ. Nhưng không lâu sau đó, cả hai con hổ đều bị chết; một con chết vì đói khát, một con chết vì u buồn.
Có lúc, mọi người coi thường hạnh phúc bản thân mình đang có mà chỉ chăm chăm ngưỡng mộ hạnh phúc của người khác. Kỳ thực, tất cả những điều bạn có có thể chính là điều người khác đang ngưỡng mộ. Chỉ là bạn không đủ trân trọng nó mà thôi

Nhân quả không sai
Có một người lính bị quân địch truy sát bất ngờ nên tháo chạy vào một hang núi. Quân địch đuối sát đằng sau gần bắt được anh ta, anh ta ở trong hang cầu nguyện để không bị quân địch phát hiện. Bỗng nhiên cánh tay bị đau như ai cắn, hóa ra đó là một con nhện, anh ta đang muốn giết con nhện đó, bỗng nhiên trong tâm nảy sinh thương cảm, liền thả con nhện ra. Không ngờ con nhện bò ra cửa hang dệt một cái mạng nhện mới hoàn chỉnh, quân địch truy sát tới cửa hang nhìn thấy một cái mạng nhện che kín, đoán là trong động không có người liền bỏ đi.
Có nhiều khi, giúp đỡ người khác cũng đồng thời là đang giúp đỡ chính mình.

Có bao nhiêu tiền thì mua được xe
Có một chàng trai đi mua xe, cần số tiền là 10 ngàn USD nhưng chàng trai chỉ mang có 9998 USD tiền mặt, thiếu 2 USD. Bỗng nhiên anh ta phát hiện ngoài cửa có một người ăn mày, liền qua nói với người ăn mày: “Cầu xin anh, cho tôi 2 USD nhé, tôi muốn mua xe” Người ăn mày nghe xong, hào phóng đưa cho anh chàng 4 USD và nói: “ Mua giúp tôi luôn một chiếc xe nhé.”

Nếu bạn hoàn thành tới hơn 90% nhiệm vụ, thì người khác có thể hỗ trợ giúp bạn thành công một cách nhẹ nhàng như trở bàn tay, ngược lại, nếu bạn không làm bất kể việc gì, thần tiên cũng không cứu được bạn.

Đun nước thế nào
Sư phụ hỏi: Nếu con phải đun sôi một ấm nước, nhóm lửa đun được một nửa thì phát hiện không đủ củi, vậy thì con phải làm như thế nào? Có đệ tử nói vậy thì phải nhanh chóng đi tìm, có người nói đi mượn, có người nói đi mua. Sư phụ lại hỏi: ‘Tại sao không đổ bớt nước trong ấm ra nhỉ?’
Vạn sự việc trên thế giới này không phải đều như ý, có thể xả bỏ thì mới có thể đắc được.

Người tính không bằng Trời tính
Có một người thành phố, năm 1984 vì mong muốn xuất ngoại, nên bán đi căn nhà tứ hợp viện với giá 300 nghìn tệ, rời quê hương đến Italia để đào vàng. Dầm mưa dãi nắng chịu bao vất vả, ban đêm thức học ngoại ngữ, bị cướp 7 lần bị đánh 3 lần ở khu dân nghèo. Vất vả tiết kiệm, đến nay đã tóc điểm sương mai, 30 năm rồi, cuối cùng tiết kiệm được 1 triệu ERO, (khoảng 7 triệu 450 NDT), dự định về nước để hưởng thụ vinh hoa phú quý. Vừa về nước, phát hiện ra căn nhà tứ hợp viện mà năm xưa bán đi môi giới treo giá bán 80 triệu NDT, trong chớp mắt giật mình suy sụp…
Có lẽ nhân sinh cả kiếp người ta hơn một nửa là bận rộn mù quáng… có những lúc, lựa chọn đúng còn quan trọng hơn sự chăm chỉ.

Nước hoa trong các công ty mỹ phẩm, 95% đều là nước, chỉ có 5% là khác nhau, đó là bí quyết của từng công ty. Con người cũng như vậy, 95% cơ bản là đều như nhau, sự khác biệt là tầm quan trọng đặc biệt trong 5% kia, đó chính là những đặc biệt về phẩm chất tu dưỡng đạo đức của con người, những vui buồn đau khổ và dục vọng của con người.

Tinh dầu thơm của nước hoa phải chiết xuất 5 năm, 10 năm mới có thể cho vào làm thành nước hoa, con người cũng như vậy, phải trải qua quá trình rèn luyện trưởng thành, mới có sự thú vị độc đáo độc nhất vô nhị của bản thân.
Kiên Định biên dịch

Thanked by 2 Members:

#2434 menglan

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2353 Bài viết:
  • 2504 thanks

 

Gửi vào 17/03/2017 - 19:57

Trong cuộc sống có được người bạn tri kỷ mới thật là trân quý! Tri kỷ cũng như một thứ tình cảm ấm áp không lời, một thứ đồng hành giản dị nhưng quý báu vô ngần.
Ngày xưa có một phú ông rất thích thưởng thức trà, mỗi khi có khách đến nhà, dù là người giàu sang hay nghèo hèn thì ông đều cho gia nhân ra mời trà.
Một ngày nọ, có lão ăn mày rách rưới đứng trước cửa nhà phú ông. Lão ăn mày không xin tiền, cũng không xin cơm, mà chỉ đến xin bát nước trà. Gia nhân bèn cho lão vào nhà rồi đun nước pha trà.
Lão ăn mày liếc qua rồi nói: “Trà này không ngon”.
Gia nhân nhìn ông ta lấy làm lạ rồi đổi một bát trà ngon khác.
Lão ăn mày ngửi ngửi, nói: “Trà này ngon, nhưng nước vẫn chưa được, phải dùng nước suối trong”.
Gia nhân nghĩ rằng hắn cũng có chút hiểu biết, liền đi lấy nước suối cất trữ từ sáng sớm ra để pha trà.
Lão ăn mày nhấp thử một ngụm, nói: “Nước rất tốt, nhưng củi sao trà không được, củi phải dùng củi sau danh sơn. Bởi vì củi phía trước núi đón nắng nên chất củi xốp, còn sau núi chất củi mới cứng”.
Kẻ hầu người hạ trong nhà cho rằng người này tinh thông trà đạo, liền dùng loại củi tốt pha lại trà, rồi mời lão gia ra tiếp đón. Sau khi trà được mang lên, phú ông và lão ăn mày đối ẩm một bát.
Lão ăn mày nói: “Ừm, bát trà lần này, nước, củi, lửa đều tốt, chỉ có ấm pha trà không ổn”.
Phú ông nói: “Đây là chiếc ấm pha trà tốt nhất của ta”.
Lão ăn mày lắc đầu rồi cẩn thận lấy từ trong áo ra một chiếc ấm quý làm bằng đất sét tử sa. Khi trà mới được mang lên, phú ông nhấp thử mùi vị thấy quả nhiên không tầm thường, lập tức chắp tay thi lễ với tên ăn mày: “Ta xin mua lại chiếc ấm tử sa này, bao nhiêu cũng được”.

Nhưng lão ăn mày vốn nâng niu chiếc ấm tử sa như báu vật, nhất định không muốn bán: “Không được, chiếc ấm này là cuộc sống của ta, ta không thể bán”. Nói rồi lão ăn mày vội vàng rót trà ra, cất lại chiếc ấm.

Phú ông vội vã ngăn lại, nói: “Ta đổi một nửa gia sản để lấy chiếc ấm của ông”.
Lão ăn mày không tin, vẫn bước tiếp. Phú ông nôn nóng, nói: “Ta đổi toàn bộ tài sản để lấy chiếc ấm của ông”.
Lão ăn mày nghe vậy bèn cười lớn rồi nói: “Nếu không phải vì tiếc chiếc ấm này thì tôi cũng không lâm vào bước đường như ngày hôm nay”. Nói xong lão ăn mày quay người bỏ đi.
Phú ông sốt ruột nói: “Như thế này đi, ấm là của ông, ông hãy ở lại nhà ta, ta ăn gì thì ông ăn đó. Nhưng có một điều kiện, chính là ngày nào cũng phải cho ta nhìn chiếc ấm, ông thấy thế nào?”. Vì quá yêu thích chiếc ấm nên trong lúc cấp bách phú ông bèn nghĩ ra cách đó.
Lão ăn mày cũng vì miếng ăn qua ngày mà túng quẫn, chuyện tốt như vậy sao lại không đồng ý? Vậy là lão vui vẻ nhận lời phú ông.
Cứ như vậy, lão ăn mày ở lại nhà phú ông, ăn cùng ở cùng phú ông. Hai người ngày ngày nâng niu chiếc ấm trà quý, chia sẻ với nhau, thưởng trà ẩm rượu, vô cùng ăn ý. Cứ thế nhiều năm qua đi, hai người trở thành hai lão niên tri kỷ thấu hiểu nhau.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


(Ảnh minh họa)

Một hôm phú ông mới nói với người bạn ăn mày của mình: “Ông không có con cháu nối dõi, không có ai kế thừa chiếc ấm trà, chi bằng sau khi ông đi rồi, hãy để tôi giúp ông bảo quản chiếc ấm này, ông thấy thế nào?”.
Lão ăn mày rưng rưng đồng ý. Không lâu sau, lão ăn mày thật sự ra đi, phú ông cũng được như mong muốn có được chiếc ấm tử sa.
Những ngày đầu phú ông chìm trong cảm giác vui sướng vì có được chiếc ấm tử sa. Nhưng rồi cũng đến một ngày, khi đang ngắm nghía chiếc ấm quý này, phú ông đột nhiên cảm thấy trong lòng thiếu vắng thứ gì đó, chén trà đưa lên miệng cũng không còn thơm ngon như trước nữa. Trước mắt ông hiện lên hình ảnh những tháng ngày vui vẻ cùng người bạn ăn mày thưởng trà. Hiểu rõ tất cả rồi, phú ông hai mắt nhòa lệ thả rơi chiếc ấm xuống đất…
***
Câu chuyện kết thúc đầy bất ngờ, đến mức có thể khiến người ta không thốt nên lời. Bởi vì theo thời gian, có rất nhiều thứ sẽ đổi thay, tình nghĩa giữa phú ông và lão ăn mày đã vượt qua cái giá trị ban đầu của ấm trà – thứ dù có tốt đến đâu nhưng nếu không có ai cùng thưởng thức thì cũng mất đi ý nghĩa của nó, và thứ dù đáng giá đến đâu nhưng cũng không thể sánh với tấm lòng tri kỷ. Vậy thì suy cho cùng, thứ gì mới là quan trọng nhất trong cuộc đời bạn? Có lẽ chính là người cùng bạn giao tâm thưởng trà!
Trong cuộc sống có được một người bạn tri kỷ mới thật là trân quý! Đây là điều mà bao người từng trải đã đúc kết ra được. Tri kỷ như một thứ tình cảm ấm áp không lời, một thứ đồng hành giản dị nhưng quý báu vô ngần.
Tri kỷ thật sự là hiểu, là thân thiết, là đồng điệu. Giống như một chén trà xanh, chan chát mà thấm vào tận trong tim. Có những khi chỉ cần một cái ôm, một ánh mắt, là hiểu tất cả mà không cần dùng đến lời nói.
Tri kỷ không cần che đậy, cũng không cần giải thích, tự nó đã hiểu, tự nó cảm nhận. Không cần dốc hết sức, cũng không cần chuẩn bị, tự nó sẽ đem đến niềm vui, tự nó sẽ như ý thơ. Cuộc sống có một loại tình cảm không tác động vào thế giới mỗi người, mà chỉ đồng hành trong tâm hồn; không trở ngại cuộc sống mỗi người, mà chỉ mang cùng tiếng nói từ con tim…
(Sưu tầm)


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Nhân mấy ngày mưa rả rích , nguyện cầu cho ánh sáng sẽ luôn soi sáng, ấm áp tới nơi tận cùng tăm tối đầy hận thù của bạn, cho niềm tin và hạnh phúc thiện lành trở về với bạn. cho chính mình

Sửa bởi tu.hoa: 17/03/2017 - 19:59


Thanked by 2 Members:

#2435 phuctinh

 

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1498 Bài viết:
  • 2105 thanks

 

Gửi vào 17/03/2017 - 20:24

Khi vẫn còn đi tìm một tri kỷ tức là mình còn cảm thấy cô đơn!

Thanked by 1 Member:

#2436 Heavenwards

 

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 456 Bài viết:
  • 612 thanks

 

Gửi vào 17/03/2017 - 22:23

"Trần gian lỡ đọa thì kô tiếc
Chỉ tiếc trên đời thiếu tri âm..."

Thanked by 1 Member:

#2437 Rừng Lá Thấp

 

    Hội Viên Đặc Biệt

  • Thượng Khách
  • 1552 Bài viết:
  • 9245 thanks

 

Gửi vào 18/03/2017 - 02:35

Quá khứ thôi quấy phá , thực tại hiện hữu ( Kinh Kim Cương : ưng vô sở trụ nhi sinh kỳ tâm ) , con hiểu chưa ?

rừng .

Thanked by 4 Members:

#2438 menglan

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2353 Bài viết:
  • 2504 thanks

 

Gửi vào 06/04/2017 - 23:20

Hạnh phúc là thứ nằm trong tay mình và được mình quý trọng, là thứ mình vất vả tạo dựng bằng khả năng của mình. Câu chuyện của 1 chú nhện cũng kiên trì rất nhiều năm rồi cho ước vọng của mình, sự kiên định cho điều vượt ngoài nhận thức của nó, điều nó không biết sự tồn tại.


Con nhện ở Miếu Quan âm


Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.

***

Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Phật dừng lại, hỏi nhện: "Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không?"
Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: "Thế gian cái gì quý giá nhất?"
Nhện suy ngẫm, rồi đáp: "Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!". Phật gật đầu, đi khỏi.
Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.
Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: "Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?"
Nhện nói: "Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là "không có được" và "đã mất đi" ạ!"
Phật bảo: "Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi."
Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.
Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: "Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?"
Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật: "Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi."
Phật nói: "Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!"
Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.
Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.
Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.
Châu Nhi nói với Cam Lộc: "Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?"
Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: "Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?". Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.
Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.
Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.
Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: "Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi." Nói đoạn rút gươm tự sát.
Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: "Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.
Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?"
Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: "Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm...
"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
Trong suốt đời ta, sẽ gặp hàng nghìn hàng vạn loại người.
Để yêu một người thì không cần cố gắng, chỉ cần có "duyên" là đủ.
Nhưng để tiếp tục yêu một người thì phải cố gắng.
Mất một người không biết trân quý bạn, có gì phải buồn rầu?
Bởi bạn còn cơ hội, một lần nữa, gặp người biết rằng bạn quý giá.

nghe bài này cảm thấy vui vẻ, vì giai điệu của nó

Sửa bởi tran.minh: 06/04/2017 - 23:26


Thanked by 2 Members:

#2439 menglan

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2353 Bài viết:
  • 2504 thanks

 

Gửi vào 08/04/2017 - 23:49

Chúng ta thường cảm thấy tuyệt vọng, mệt mỏi, buồn bã, bất mãn, ....sau vài lần nỗ lực vẫn thất bại. Bên ngoài không quan tâm tới những gì đã làm, chỉ quan tâm tới kết quả của việc làm đó.
Cuối cùng, chúng ta để lại dấu vết gì trên những chặng đường đã đi qua...

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Sửa bởi tran.minh: 09/04/2017 - 00:01


Thanked by 1 Member:

#2440 Snowflake

 

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 78 Bài viết:
  • 55 thanks

 

Gửi vào 09/04/2017 - 05:28

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Rừng Lá Thấp, on 18/03/2017 - 02:35, said:

Quá khứ thôi quấy phá , thực tại hiện hữu ( Kinh Kim Cương : ưng vô sở trụ nhi sinh kỳ tâm ) , con hiểu chưa ?

rừng .

Chào bác Rừng Lá Thấp. Đọc một số bài post của bác cháu đoán là bác cũng lớn tuổi rồi. Nên cháu muốn trò chuyện đôi điều

Bác ạ. Cháu không dám nhận là người tốt, vì vẫn còn cái tính lười biếng và hay nóng nảy cau có. Được cái mỗi lần xem tử vi các thầy hay nói cháu là người lương thiện chí khí, cũng vui.
Cháu và bạn cháu, đều thuộc cái tuýp người mà đi tới đâu được khen được quý tới đó, ko phải khen giỏi khen tài, mà người ta khen chúng cháu tốt bụng điềm đạm thật thà. Kiểu mà chỉ nhìn mặt với nói chuyện vài câu đã được mọi người tin tưởng ý ạ. Được khen thì rất là vui và càng tự nhủ bản thân sẽ không bao giờ làm hại, gây hấn hay gây khó dễ với ai ạ.

Khi gặp người xấu lợi dụng chèn ép chúng cháu, chúng cháu từ tốn và bỏ qua.
Người ta tiếp tục gây hấn, chúng cháu vẫn giữ thái độ lịch sự. Tiếp tục tiếp tục nữa, chúng cháu im lặng không hề đôi co chửi bới.
Nhưng càng ngày họ càng hung hăng, chúng cháu càng hiền thì họ càng không coi Trời Đất ra gì nữa, tới lúc đó chúng cháu nóng giận phản ứng và trở thành kẻ ác.
Bây giờ thì kẻ đi gây hấn trở thành nạn nhân được thương xót. Chúng cháu im lặng mặc kệ thiên hạ muốn đồn đoán muốn nghĩ thế nào cũng được, không buồn thanh minh, nhưng trong lòng thì buồn vô hạn.

Đến giờ thì chúng cháu không còn là người tốt nữa rồi. May mà vẫn có vài người chân thành thấu hiểu sẻ chia. Nhưng thiên hạ vạn người như ngàn lưỡi dao, cuối cùng vẫn là đóng vai ác.

Phật dạy người ta phải biết từ bi hỉ xả, cư xử điềm đạm khôn ngoan, không nên sân si. Nhưng cuối cùng với kẻ hại mình, chúng cháu vẫn không nghe lời Phật dạy. Chúng cháu vẫn là người trần mắt thịt.

Bác ơi, đứng yên một chỗ để người ta phá hoại, để người ta dồn mình tới đường cùng xong rồi thì mới được phép phản ứng đúng không ạ ? Lúc đó phản ứng liệu còn có kịp, hay chúng cháu bị chôn vùi vĩnh viễn vào dòng thời gian không ai hay biết chuyện gì đã từng xảy ra ?

Chúng cháu sai, nhưng chúng cháu có thể thề rằng cả đời mình sẽ không bao giờ đi hại người tốt, thậm chí không cần tốt chỉ cần họ bình thường với mình thôi thì cũng không bao giờ đối xử tệ hay lợi dụng họ.
Chỉ là làm người tốt với kẻ ác, vẫn không biết liệu có thể làm được ?

Thanked by 1 Member:

#2441 menglan

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2353 Bài viết:
  • 2504 thanks

 

Gửi vào 09/04/2017 - 11:53

Mấy hôm trước chơi 1 game thuộc loại cổ điển, game vốn tạo ra các nấc trở ngại gần như ít sự thay đổi, là sự lặp lại và 1 chút thay đổi nhỏ, vốn không phải để chúng ta đi đến chiến thắng cuối cùng (mà ngày xưa người ta vẫn gọi là phá đảo), mất rất nhiều time để thất bại hết lần này tới lần khác, vốn yêu cầu đặt ra và những thứ cung cấp đặt định cho chúng ta chiến đấu với thử thách tính toán là để cho chúng ta phải thất bại. có những món quà bí mật, trong đó rất hên xui, có thể đem lại chiến thắng và cũng có khi giáng chúng ta xuống thất bại.
hoạt hình copi & paste


Thanked by 1 Member:

#2442 menglan

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2353 Bài viết:
  • 2504 thanks

 

Gửi vào 10/04/2017 - 00:01

Một người chỉ nhìn người khác, sẽ không thấy chính mình. Chỉ nhìn chính mình, sẽ không thấy người khác.
Rõ ràng 1 người làm tổn thương mình nhiều như vậy, nhưng vẫn níu kéo luyến tiếc khi không gặp lại người đó nữa.
Nếu không bảo vệ chính mình, người khác sẽ xâm phạm và làm thương tổn bạn.
Bình yên cho tâm hồn. Không tranh cãi, không nói thêm là bởi vì, time sẽ cho câu trả lời cuối cùng.
Suy nghĩ, nhận thức khác nhau , nên người ta mới cô độc.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Sửa bởi tran.minh: 10/04/2017 - 00:18


Thanked by 1 Member:

#2443 Rừng Lá Thấp

 

    Hội Viên Đặc Biệt

  • Thượng Khách
  • 1552 Bài viết:
  • 9245 thanks

 

Gửi vào 10/04/2017 - 00:20

Snowflake : già không lớn tuổi rồi mà già đã - so sánh với con bé lập ra topic "một mình" này , thì già hơn nó 4 con giáp chẵn chòi - lớn tuổi lắm rồi ! gọi già là "bác" thì phung phí chữ nghĩa đó con ! . cứ già "rừng" như mọi người cho chắc cú !

Con vẫn mang thần thú bên mình , phải không tu.hoa ?

già rừng .

Thanked by 1 Member:

#2444 Snowflake

 

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 78 Bài viết:
  • 55 thanks

 

Gửi vào 10/04/2017 - 03:27

dạ, vậy con gọi là già
bố mẹ con đều là con út hai họ luôn nên bác cả của con cũng ngoài 70 rồi ạ, các anh chị họ thì nhiều người ngoài 40, người cũng ngoài 50 luôn.
nhiều lúc con cũng muốn vẫn còn ông có bà như xưa nhưng nội ngoại hai bên đều mất từ rất lâu rồi. Nhiều lúc tết nhất nhìn gia đình người ta đông đủ mấy thế hệ sum vầy mà thèm lắm luôn.

Thanked by 1 Member:

#2445 menglan

 

    Đoài viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2353 Bài viết:
  • 2504 thanks

 

Gửi vào 10/04/2017 - 10:20

con vẫn đem theo bên mình già ạ?
Nhân đang gieo, quả lớn lên từng ngày.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Sửa bởi tran.minh: 10/04/2017 - 10:22







Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

2 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 2 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |