Em ngồi buồn chả biết làm gì, nghe bài này tự nhiên thấy giống mình quá. Cả đời làm thơ chắc đếm chưa hết 1 bàn tay. Nhưng thôi tức cảnh sinh tình thử 1 bài xem nó thế nào.
Tôi lang thang khắp góc bể chân trời
Tìm lại em hình bóng dấu yêu xưa
Mà thời gian đã vô tình phủ bụi
Dấu chân trần em để lại cho tôi.
Tỉnh cơn mơ tôi choàng thức giấc
Em là ai giữa dâu bể cuộc đời
Trở về lại chốn xưa đầy kỷ niệm
Bỗng gặp em bao năm tháng đợi chờ.
Em nghe bài hát tự dưng sinh cảm hứng có gì mong các cụ đừng cười. Em ngượng!
Sửa bởi voiva: 08/03/2012 - 04:44