Jump to content

Advertisements




Người giàu nhất VN thế kỷ trước


13 replies to this topic

#1 Đinh Văn Tân

    Ban Điều Hành

  • Ban Điều Hành
  • 7350 Bài viết:
  • 16930 thanks

Gửi vào 26/01/2013 - 21:40

Đây là lăng mộ Ông Bạch Thái Bưởi, người làng Yên Phúc (Hà Đông, HN), người giàu nhất VN thế kỷ trước (trước năm 1945) và cũng bị sạt nghiệp sau đó .
Ai có tài liệu về lá số nầy để thảo luận .

#2 AlexPhong

    Pro Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2382 Bài viết:
  • 8839 thanks

Gửi vào 26/01/2013 - 21:43

Cách đây vài hôm vừa ra mộ ông Bạch Thái Bưởi, chôn cả trong một khu nhỏ, mộ vợ nằm bên trái. Mộ dựa lưng vào con đường nên họ dùng mặt sau đề luôn tiểu sử lên bia. Tôi đi ngang vì vào nghĩa trang có chuyện, đang lơ lác nhìn quanh thì thấy chữ "Bạch Thái Bưởi" giật mình chạy lại coi thì đúng bác Bưởi danh trấn giang hồ.

Thanked by 4 Members:

#3 Quách Ngọc Bội

    Guru Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPip
  • 4517 Bài viết:
  • 29123 thanks
  • LocationThảo Nguyên

Gửi vào 26/01/2013 - 22:51

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Đinh Văn Tân, on 26/01/2013 - 21:40, said:

Đây là lăng mộ Ông Bạch Thái Bưởi, người làng Yên Phúc (Hà Đông, HN), người giàu nhất VN thế kỷ trước (trước năm 1945) và cũng bị sạt nghiệp sau đó .
Ai có tài liệu về lá số nầy để thảo luận .

Bác ThienKhoiTimVui trước đây đã từng cung cấp lá số ông Bạch Thái Bưởi là: Giờ Dần ngày 25 tháng 10 năm Ất Hợi.

Trước đây cháu cũng từng hỏi về thông tin năm sinh ông BTB qua một cô bạn thuộc họ Đỗ nhà ông Bạch Thái Bưởi thì cô này cũng bảo là ông tuổi Hợi, trong khi tất cả các tài liệu lịch sử đều ghi rằng ông BTB sinh năm 1874, tức năm Giáp Tuất.

Sửa bởi QuachNgocBoi: 26/01/2013 - 23:02


Thanked by 3 Members:

#4 Quách Ngọc Bội

    Guru Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPip
  • 4517 Bài viết:
  • 29123 thanks
  • LocationThảo Nguyên

Gửi vào 26/01/2013 - 23:10

Bạch Thái Bưởi (Giáp tuất 1874 – Nhâm thân 1932)

Ở nước ta, lịch sử đã ghi lại sự phát triển rất sớm của các ngành nghề thủ công nghiệp, tuy nhiên đó chỉ là những ngành nghề thủ công quy mô nhỏ mà người quản lý thường là chủ gia đình. Đến thời kỳ Pháp thuộc, công nghiệp đã có bước phát triển. Tuy phần lớn DN nằm trong tay chủ tư bản Pháp, nhưng cũng đã xuất hiện những doanh nhân người Việt thành đạt, có ý thức dân tộc, tiêu biểu là Bạch Thái Bưởi. Trong hàng “tứ đại gia” giàu có nhất nước vào những năm đầu của thế kỷ XX (Nhất Sĩ, nhì Phương, tam Xường, tứ Bưởi), Bạch Thái Bưởi (1874-1932) được coi là một doanh nhân kiệt xuất của đất Việt. “Ông vua đường thủy” này - như người ta xưng tụng - đã khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng.

"Cậu ký" lập nghiệp

Bạch Thái Bưởi sinh năm 1874, trong một gia đình nông dân nghèo, họ Đỗ tại làng An Phúc, tỉnh Hà Đông. Cha ông mất sớm, nên ông phải giúp mẹ sinh sống bằng nghề bán hàng rong. Lúc ấy có một nhà phú hào họ Bạch thấy ông thông minh, lanh lợi, nên nhận làm con nuôi và đổi lại họ Bạch. Nhờ đó, ông có cơ hội ăn học. Bạch Thái Bưởi được đi học chữ quốc ngữ, chữ Pháp. Rồi ông xin làm chân ký lục (nhân viên thư ký) cho một hãng buôn người Pháp ở phố Tràng Tiền (Hà Nội), sau đó sang làm với một hãng thầu công chánh. Chính ở những nơi này, cậu ký Bưởi đã học được cách tổ chức, quản lý sản xuất và tiếp xúc với thiết bị, máy móc.


Vào làm công cho người Pháp, với vốn liếng tiếng Pháp khá thông thạo nên năm 21 tuổi, Bạch Thái Bưởi được Phủ Thống sứ Bắc kỳ chọn làm người giới thiệu sản phẩm gian hàng tại hội chợ Bordeaux (Pháp) năm 1895. Qua chuyến đi này, ông được mở rộng tầm mắt, hiểu biết về kỹ thuật văn minh phương Tây cũng như nghệ thuật kinh doanh làm giàu. Là một thanh niên không chịu an phận, đây là cơ hội ngàn vàng tạo niềm phấn kích, khiến ông quyết tâm đi vào con đường kinh doanh. Vì vậy khi về nước, ông liền xin thôi việc và bắt tay xây dựng cơ nghiệp riêng.

Nhà quản lý chợ tiền bối

Khi người Pháp xúc tiến việc mở đường sắt nối liền Bắc-Nam, nhận thấy nhu cầu tà-vẹt gỗ rất lớn, Bạch Thái Bưởi dốc hết vốn liếng dành dụm bấy lâu hùn với một người Pháp vào việc lãnh thầu cung cấp tà-vẹt cho công trình này. Suốt 3 năm ròng, ông lùng khắp rừng sâu, lũng thấp tìm cho được gỗ thật bền, thật tốt để đáp ứng yêu cầu, gây uy tín với người Pháp. Sau vụ làm ăn này, ông được số tiền lời trên mấy vạn.
Sau đó, ông xin phép mở dịch vụ cầm đồ ở Nam Định. Xưa nay, cầm đồ là lĩnh vực mà người Tàu độc quyền thao túng. Để cạnh tranh với họ, ông phải đem tất cả tài tổ chức, kinh nghiệm ra đối phó. Nhân viên toàn người Việt, lại ăn nói, cư xử nhã nhặn, tiền chịu lời phải chăng, cho nên dù bị nhà cầm quyền làm khó dễ đủ điều, thương khách người Hoa chờ ông vỡ nợ…, nhưng khách hàng của ông vẫn ngày một đông.
Thừa thắng, ông lãnh thêm việc thầu thuế chợ ở Vinh (1906-1913), ở Nam Định (1906-1909), ở Thanh Hóa (1907-1909). Ngành in ấn vốn là nghề hoàn toàn mới lạ đối với ông, nhưng khi thấy xã hội có nhu cầu, ông vẫn bỏ tiền ra mở “Công ty in và Xuất bản Bạch Thái Bưởi” (sau là Đông Kinh ấn quán), xuất bản tờ “Khai hóa nhật báo” nhằm cổ động phong trào thực nghiệp ở nước ta.

"Vua" sông nước Bạch Thái

Năm l909, với vốn liếng, kinh nghiệm làm ăn trong những năm qua, Bạch Thái Bưởi quyết tâm lao vào một lĩnh vực kinh doanh mới: vận tải đường sông. Chính từ đây, ông vươn lên đỉnh cao trong sự nghiệp kinh doanh, trở thành “Vua sông biển Đông Dương” và là một trong “tứ đại gia” lừng lẫy thời đó.


Đầu tiên, Bạch Thái Bưởi thuê lại ba chiếc tàu Phi Phụng, Phi Long, Khoái Tử Long của một người Pháp là R.Marty vừa hết hạn hợp đồng với nhà nước. Ba chiếc tàu của ông chạy hai tuyến Nam Định-Hà Nội và Nam Định-Bến Thủy.
Vào nghề sông nước, ông phải đương đầu với các đối thủ người Pháp, Hoa có thế lực mạnh, lại giàu kinh nghiệm hơn nhiều lần. Đặc biệt là việc ông cạnh tranh quyết liệt với người Hoa. Giới Hoa thương lúc đầu rất ngạc nhiên khi thấy một người Việt dám lao vào vùng “cấm địa” của họ. Về sau, họ mới lo sợ, kết hợp với nhau để loại trừ ông. Cuộc tranh đua rất căng thẳng: ông hạ một giá, họ hạ hai giá; ông đãi khách uống trà, họ thết khách thêm bánh ngọt. Giá tàu từ Nam Định lên Hà Nội: trước là 40 xu, nay còn 5 xu… So với các thương gia người Hoa, tình thế của ông thật nguy ngập, mướn ba chiếc tàu, mỗi tháng trả 2.000 đồng, mà mỗi chuyến chỉ thu được 20 đồng.

Chính lúc cực kỳ nguy ngập đó, Bạch Thái Bưởi đã sử dụng thế mạnh tinh thần: "Vật chất khó đương đầu thì dùng đòn tâm lý". Ông vận động, kêu gọi mọi người ủng hộ công cuộc kinh doanh của người Việt, “ta về ta tắm ao ta”. Ông tung ra những đoàn diễn thuyết trên các bến tàu, nêu rõ những thiệt thòi của người Việt, cổ vũ tinh thần đồng bang. Bạch Thái Bưởi còn treo một cái ống trên tàu, để ai thấy việc làm của ông là đáng khuyến khích, bỏ tiền vào, giúp cho chủ tàu đỡ phần lỗ lã, đủ sức cạnh tranh. Kết quả hành khách đều bỏ tàu Hoa mà đi tàu Việt.

Cuối cùng nhờ vậy ông đã thắng. Đội tàu của ông không những vượt qua sóng gió mà còn lớn mạnh, được bổ sung bằng những đội tàu của công ty Pháp, Hoa bị phá sản như: Marty d’Abbadie, Desch Wanden… Năm 1915, ông còn mua lại xưởng đóng và sửa chữa tàu của R.Marty.

Sau bảy năm kinh doanh trên sông nước, Bạch Thái Bưởi đã tạo dựng một cơ ngơi khép kín từ chạy tàu đến đóng tàu, sửa chữa tàu và các chi nhánh ở nhiều nơi. Năm 1916, ông chuyển trụ sở từ Nam Định vào Hải Phòng và đặt tên cho hãng là “Giang hải luân thuyền Bạch Thái Công ty”, với lá cờ hiệu màu vàng có hình mỏ neo và ba sao đỏ.

Năm 1917, Hãng Deschwanden của Pháp bị phá sản, Bạch Thái Bưởi mua lại sáu chiếc tàu khác của hãng này. Ngày 7/9/1919, công ty của Bạch Thái Bưởi đã làm rạng danh ngành hàng hải Việt Nam khi cho hạ thủy tại Cửa Cấm (Hải Phòng) chiếc tàu Bình Chuẩn hoàn toàn do người Việt thiết kế, thi công. Con tàu Bình Chuẩn dài 42m, rộng 7,2m, cao 3,6m, trọng tải 600 tấn, động cơ compound 450 mã lực, chạy bằng hơi nước có dung tích tám mét khối, vận tốc đạt 8 hải lý/giờ. Tàu Bình Chuẩn chạy chuyến đầu tiên từ Hải Phòng cập bến Sài Gòn ngày 17/9/1920, trong sự đón chào nồng nhiệt của giới công thương Sài Gòn lúc đó.

Công ty của Bạch Thái Bưởi bắt đầu mở rộng tầm hoạt động khắp Đông Dương và các nước lân cận như Hồng Kông, Trung Quốc, Nhật, Singapore…Nhưng đỉnh cao phát triển của công ty là khoảng cuối thập niên 1920 đầu 1930, khi ấy công ty có trên 40 con tàu, với số lượng nhân viên lên tới 2.500 người làm việc trên các đội tàu, xưởng đóng tàu. Văn phòng và chi nhánh của công ty có ở các thành phố lớn như Hà Nội, Nam Định, Tuyên Quang, Việt Trì, Bến Thủy, Quy Nhơn, Đà Nẵng, Sài Gòn…

"Vua mỏ nước Việt"

Dường như với Bạch Thái Bưởi : “Chiến thắng không hiểm nguy thì chiến thắng không vẻ vang”. Cho nên khi đã thắng kẻ có tiền bạc, ông lại muốn ăn thua với kẻ có nhiều quyền thế. Các mỏ than lúc bấy giờ đều nằm trọn trong tay người Pháp, vậy mà ông vẫn liều mạng xông vào trận địa này. Năm 1928, Bạch Thái Bưởi đem hết tài sản, dốc vào việc khai mỏ. Nhờ tài khéo léo và mưu mẹo, ông được cấp phép khai mỏ than ở vùng Quảng Yên. Ông nhận thức rằng: muốn hơn người Pháp trong việc khai mỏ cần phải có người điều hành giỏi chuyên môn, thấu đáo kỹ thuật. Cho nên ông nhờ người thân tín ở Pháp, tuyển dụng ở các trường kỹ thuật những người có tài năng về Việt Nam làm việc. Hoạt động như vậy, không bao lâu, than của ông chất thành núi (đến năm 1945 mới bán hết), ông trở thành “Vua mỏ nước Việt”.


Với đầu óc thực tế, tầm mắt nhìn xa, ông còn dự định tạo dựng nhiều công trình như: xây một nhà máy xay gạo ở Nam Định với những thiết bị tân tiến mua tận Hambourg (Đức), chương trình đặt ống cống, xây nhà máy nước, dựng nhà máy điện cho thành phố Nam Định và cả việc đặt đường sắt Nam Định – Hải Phòng, nhưng tiếc là vì hoàn cảnh, vì chiến tranh, nên ông không thực hiện được.

"Có Bưởi thì không có Robin"

Mặc dù tiếp xúc thường xuyên với người Pháp, học tập kỹ thuật tân tiến của người phương Tây, nhưng chưa bao giờ Bạch Thái Bưởi đánh mất “cội nguồn dân tộc” của mình. Chẳng hạn, khi đặt tên các con tàu, ông đều lấy từ nguồn lịch sử của dân tộc như: Lạc Long, Hồng Bàng, Trưng Trắc, Đinh Tiên Hoàng, Lê Lợi, Hàm Nghi… Có lần lên tiếng bênh vực cho quyền lợi của người dân bị trị, trong Hội nghị kinh tế lý tài, ông bị Toàn quyền Robin đe dọa: “Nơi nào có Robin thì không có Bạch Thái Bưởi”, ông đáp lại: “Nước này còn Bạch Thái Bưởi thì không còn Robin”.


Xuất thân từ tầng lớp nghèo khó, ông luôn quan tâm đến đời sống của giới thợ thuyền. Ngoài chế độ an sinh dành cho các nhân viên của mình, ông còn giáo dục con cái lòng quý trọng những người cần lao, nghèo khó. Các con đến tuổi trưởng thành đều được ông cất giao công việc trên các bến tàu hay các khu mỏ… Thậm chí, cô con gái học ở Hà Nội, nghỉ hè về, ông cũng dẫn theo để tập việc, ghi chép sổ sách, xét hồ sơ trợ cấp cho học sinh nghèo có chí du học.

Nếu Lương Văn Can vạch ra 10 nguyên nhân làm các DN Việt Nam không phát triển được, thì chính Bạch Thái Bưởi đã lấp đầy những khiếm khuyết đó bằng những tôn chỉ nghiêm túc trên thương trường: thương phẩm, thương hội, tín thực, kiên tâm, nghị lực, trọng nghề, thương học, giao thiệp, tiết kiệm và coi trọng hàng nội hóa.

Ngày 22/7/1932, một cơn đau tim đã vật ngã “Nhà DN bền chí, quả cảm bậc nhất của nước Việt, ở đầu thế kỷ XX”. Sau hơn 20 năm ngang dọc trên thương trường, Bạch Thái Bưởi qua đời tại Hải Phòng để lại cho lịch sử doanh thương Việt Nam một tên tuổi đã trở thành huyền thoại.

Nguồn: lichsuvietnam.vn

#5 Tử Phủ Vũ Tướng

    Thái Dương

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 13542 Bài viết:
  • 50192 thanks
  • LocationThiên nhiên

Gửi vào 26/01/2013 - 23:12

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

QuachNgocBoi, on 26/01/2013 - 22:51, said:

Bác ThienKhoiTimVui trước đây đã từng cung cấp lá số ông Bạch Thái Bưởi là: Giờ Dần ngày 25 tháng 10 năm Ất Hợi.

Trước đây cháu cũng từng hỏi về thông tin năm sinh ông BTB qua một cô bạn thuộc họ Đỗ nhà ông Bạch Thái Bưởi thì cô này cũng bảo là ông tuổi Hợi, trong khi tất cả các tài liệu lịch sử đều ghi rằng ông BTB sinh năm 1874, tức năm Giáp Tuất.
Link ls theo thông tin này:


Thanked by 5 Members:

#6 Quách Ngọc Bội

    Guru Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPip
  • 4517 Bài viết:
  • 29123 thanks
  • LocationThảo Nguyên

Gửi vào 26/01/2013 - 23:14

Bạch Thái Bưởi qua hồi ức Phan Khôi

Trong các nhà doanh nghiệp Việt Nam nổi bật ngay đầu thế kỷ 20, Bạch Thái Bưởi (1874-1932) được kể vào một trong số 4 người Việt giàu nhất lúc ấy ("nhất Sĩ, nhì Phương, tam Xường, tứ Bưởi").

Xung quanh cuộc đời và sự nghiệp của Bạch Thái Bưởi cũng đã có ít nhiều bài vở, tài liệu nghiên cứu. Tuy vậy, hình như chưa có ngòi bút nào tiếp cận doanh nhân nổi tiếng kia ở phương diện con người cụ thể, tính cách cụ thể. Chính vì vậy, tôi cho là rất lý thú một đoạn hồi ức của nhà nho Phan Khôi (1887-1959), kể về quãng thời gian ông vào làm việc tại hãng tàu Bạch Thái ở Hải Phòng, năm 1920.

Phan Khôi kể rằng, sau khi được ra tù (vì vụ án "xin xâu" ở Quảng Nam năm 1908), từ 1911-1917, ông buộc phải nằm lỳ ở quê nhà (Bảo An, Điện Bàn, Quảng Nam). Năm 1918, ông ra Hà Nội làm báo Nam phong được ít lâu lại bỏ về; năm 1919 vào Sài Gòn làm báo Quốc dân diễn đàn và Lục tỉnh tân văn, rồi cũng mất việc. Người cha, một vị hưu quan từng đỗ phó bảng, thì lo sao cho con trai thoát khỏi cái lốt một gã cựu tù, còn chính Phan Khôi thì chỉ mong sao vượt khỏi cái cổng làng. Nhưng muốn đi mà xin phép cha không được, vì người bảo vận hạn anh còn xấu lắm! Suốt mùa đông 1919, Phan Khôi nhớ, ngày nào ông cũng phải nốc rượu, và đêm nào cũng phải đi đánh cờ nơi mấy nhà hàng xóm.

Thời cơ bất ngờ đến vào đầu năm 1920. Nhà họ Phan ở Bảo An được tin người con trai ông chú ruột, bị chết ở Thanh Hóa: đó là Phan Hanh (anh ruột Phan Thanh, 1908-1939). Đang đêm, Phan Khôi được cử cùng ông chú đi ngay ra Hội An. Tại đây, sau khi nắm rõ tình hình, Phan Khôi được phái ra Thanh Hóa, còn ông chú thì trở về Bảo An. Đến Thanh Hóa thì người chết đã được mai táng. Những rương hòm để lại, Phan Khôi tính đem về đường bộ không tiện, chỉ có cách đưa theo xe hỏa (đường sắt) ra Hà Nội, xuống Hải Phòng, rồi theo đường biển mà chở về. Ông đã làm như thế.

Ở Hải Phòng, Phan Khôi gặp Dương Tự Nguyên, đang làm cho một ngân hàng của Anh đặt tại đây. Dương Tự Nguyên là một trong mấy anh em họ Dương quê Mễ Sở, Hưng Yên (Dương Bá Trạc, Dương Quảng Hàm, Dương Tụ Quán...). Họ Dương khuyên họ Phan ở lại, tìm chỗ làm, chơi với nhau cho vui. "Chúng ta bỏ nghề báo qua nghề buôn, sao lại chẳng được?".

Rồi có người mách cho rằng: ông Bạch Thái Bưởi, chủ hãng tàu Bạch Thái, đang cần tìm một thư ký viết thạo chữ Hán và Quốc ngữ, nếu biết chữ Pháp nữa thì càng hay, trả lương tháng chừng bốn năm chục. Theo lệ thường, ai muốn xin việc làm thì viết thư cho chủ. Nhưng Phan Khôi không làm thế. Ông viết thư kể rõ sự tình gửi cho cụ Nguyễn Bá Học ở Nam Định, là thầy dạy chữ Pháp cho mình hồi 1907, nhờ cụ tiến cử mình cùng ông chủ Công ty Bạch Thái.

..."Quả nhiên, sau một tuần lễ, một ngày vào hạ tuần tháng tư tây, lúc ba giờ chiều, có người nhà ông chủ Bạch Thái đến nhà trọ mời tôi đến phòng giấy ông. Tôi đến với y phục và dáng điệu nhà nho đặc. Tuy vậy ông tiếp tôi một cách vui vẻ lắm, như đã có quen biết nhau từ trước rồi.

Ông Bưởi hỏi tôi trước làm Nam phong một tháng bao nhiêu. Tôi nói thật với ông rằng tôi chỉ ăn có hai chục, nhưng chuyện ấy cách nay đã ba năm rồi, vả lại tôi thôi ở đó cũng đã lâu rồi nữa, để cho ông thấy cái giá cũng không nên vịn. Rồi ông hỏi tôi bây giờ phải trả bao nhiêu. Tôi đòi năm chục. Ông mặc cả từ bốn chục cho đến bốn năm đồng, về sau cũng đành chịu năm chục, nhưng phải mỗi tháng để lại mười phần trăm làm như tiền "ký quỹ". Còn công việc tôi sẽ làm, theo ông nói, thì chỉ có viết thơ giao thiệp với các hàng hiệu hoặc Hoa kiều hoặc An Nam.

Ngày mồng một tháng năm tây năm 1920, tôi bắt đầu vào làm".


Mươi hôm đầu, Phan Khôi thấy như chẳng có việc gì làm. Mỗi ngày chỉ viết một vài cái thư, thường là trả lời những người xin việc, cái thì hứa hẹn, cái thì từ chối. Nhưng nửa tháng, rồi một tháng, dần dần công việc mới thật là công việc.

Theo quy chế đã yết bảng thì nhân viên mỗi ngày làm 10 giờ: sáng từ 7 đến 12 giờ, chiều từ 13 đến 19 giờ, Chủ nhật được nghỉ nửa ngày. Nhưng riêng Phan Khôi lại khác: sáng từ 8 đến 13 giờ, chiều từ 15 đến 20 giờ.

"Cứ mỗi sáng, từ 8 đến 12 giờ, tôi phải làm những việc hôm qua còn lưu lại. Còn ông chủ, 9 giờ ông mới đến. Đến thì ông sai cắt công việc, đọc thơ tiếp khách cho đến 12 giờ. Lúc nầy ai nấy đã về cả, ông mới gọi tôi đến ngồi trước mặt ông. Đưa ra một mớ thơ mà ông đã đọc, rồi mỗi cái, ông bảo phải trả lời làm sao; tôi, mắt thì nhìn, tai thì nghe, tay thì ghi giấy. Có ngày thơ nhiều quá, một giờ rồi mà chưa xong thì cũng phải ngồi ráng ít nữa.

Chiều đến phải viết những thơ ấy. Cái nào quan hệ (quan trọng) mới giao cho người khác đánh máy. Rồi 4 giờ ông chủ lại. Làm việc của ông đến 7 giờ, ông lại gọi tôi vào làm việc như buổi mai. Vì mỗi ngày hai giờ ngồi cùng ông mà tôi phải ở trễ. Trong tám tháng ở nhà trọ, bữa nào tôi cũng ăn sau, ăn một mình và ăn cơm nguội".

Tự thấy không chịu nổi áp lực về thời gian, chỉ sau tám tháng, Phan Khôi phải xin thôi việc. Tuy vậy, khi đang làm việc, tự ông thấy rất vui thích, như đang học trong một nhà trường lớn.

Một trong những điều Phan Khôi quan sát chăm chú, ấy là cách hành xử của ông chủ Bạch Thái Bưởi. Ông thấy nhà doanh nghiệp này có những thủ đoạn riêng để giữ chân những nhân viên giỏi. Một người họ Đoàn tên Dư chỉ muốn kiếm đủ số tiền cần thiết rồi bỏ công ty ra ngoài làm ăn riêng; ông Bưởi biết ý, dùng kế buộc ông Đoàn ở lại.

"Một hôm ông Bưởi sắp đi đâu đó, xe hơi đã dàn sẵn, kêu ông Dư ra, bảo đưa cho mình một ngàn bạc. Dư đưa và xin biên lai. Ông Bưởi quạu quọ: "Ông không thấy tôi bận thiếu điều xẻ lỗ mũi mà thở sao? Ông cứ ghi đó cũng được chứ". Rồi đi thẳng.

Hôm sau về, Dư lại hỏi biên lai. Ông Bưởi cười xề xề: "Biên lai gì? Biên lai gì?". Họ Đoàn ta hơi lấy làm chột dạ, nhưng cũng không nghĩ đến đó là cái tròng sắp tra vào cổ mình.

Đến cuối tháng, ông chủ bảo để sổ trong tháng lại cho ông coi thử. Thì một ngàn đồng bạc ấy, ông không nhìn (= không thừa nhận). Thế rồi, một đằng ông Dư viết giấy nợ công ty một ngàn đồng, một đằng công ty tăng lương ông ấy mỗi tháng hai chục nữa, và tháng tháng trừ hai chục cho đến hết.

Chuyện đó xảy ra trước tôi đến một năm. Ông Dư kể cho tôi nghe và nói rằng: Tôi ở lại đây đã hơn một năm rồi, ông chủ đã hứa rồi đây ông sẽ hủy cái giấy nợ ấy cho tôi".

Là nhà nho, Phan Khôi rất dị ứng với thói đánh đập nhân viên của ông chủ. Có lần lên tiếng can ngăn thì ông Bưởi bảo: không đánh sẽ không chạy việc. Rồi ông lý luận rằng: "Người An Nam, nhất là bọn hạ lưu, xưa nay họ quen chịu roi vọt mới làm phải chớ không làm phải vì biết tự trọng. Vậy bây giờ chỉ có theo thói quen ấy mà cai trị thì mới dễ, còn muốn đãi họ lấy nhân đạo thì phải đợi đến khi nào giáo dục lan khắp và đầy đủ, họ biết tự trọng hàng ngày. Tôi là nhà buôn, tôi chỉ làm làm sao cho công việc chạy, chứ nói đến nhân đạo thì hỏng cả"!

Phan Khôi nói tính mình không chịu nhục được và xin ông chủ đừng cư xử với mình như thế kẻo sẽ sinh chuyện. Ông Bưởi cười ha hả giữ lời dặn ấy, và quả nhiên ông không bao giờ nặng lời với viên thư ký suốt thời gian ở hãng.

Ông Bưởi khuyên Phan Khôi mặc Âu phục vì tiện ích cho bản thân và cho công ty; Phan Khôi từ chối, nói không đủ tiền; sang mùa lạnh, ông Bưởi lại giục và hứa cho vay trước vài trăm để may sắm. Nhưng Phan Khôi không nhận, "vì biết ngửa tay lấy tiền của ông là phải làm mọi cho ông suốt đời".

Cũng thời gian ấy, viên tri phủ ở quê Phan Khôi gây chuyện, thưa bẩm quan trên đòi đưa Phan Khôi về, không cho ở Hải Phòng, lất cớ ông là tù mãn hạn bị quản thúc. Được tin ấy, Phan Khôi tự lo làm đơn gửi về đối phó chứ không cho ông Bưởi hay. Sau ông biết, bảo Phan Khôi lấy thầy kiện "bao tháng" của hãng mà kiện lại viên tri phủ, nhưng Phan cũng gạt đi, nói rằng: "Việc là việc riêng của tôi, tôi không muốn ông can thiệp vào".

Trong câu chuyện giữa hai người với nhau, ông Bưởi từng khen Phan Khôi: "Sao một nhà nho lại có cái óc tây lạ!". Phan Khôi biết, ông càng khen mình chừng nào thì mình càng nhai lưng ra làm cho ông ấy chừng nấy, nhưng được có người thưởng thức cho, lại chẳng hơn là không?


Trước ngày định thôi việc một tháng, Phan Khôi gửi đơn xin thôi việc cho ông Bưởi bằng thư bảo đảm qua đường bưu điện.

"Rồi buổi chiều ngày 31 tháng 12 năm 1920, tôi sang bàn giấy ông từ giã; ông kêu người thủ quỹ lấy đưa cho tôi 35 đồng theo với tiền lương tháng ấy mà nói rằng: Ông có ra, nhớ bảo cho người khác biết Công ty Bạch Thái sòng phẳng lắm, không hề quỵt tiền ký quỹ của ai đâu!".

Năm sau, 1921, gặp lại Phan Khôi đang viết cho Thực nghiệp dân báo ở Hà Nội, ông Bưởi "nằn nì tôi trở về với công ty nhưng tôi hẹn rồi lơ luôn"! Vì tự Phan Khôi thấy mình không thể quay lại với nghề thư ký hãng buôn.

Phan Khôi kể rằng, khi ông từ Hải Phòng viết thư về nhà nói ý định ở lại làm việc, thì cha ông liền bảo với con dâu (tức là vợ Phan Khôi): "Làm gì thì làm chớ chi lại đến nỗi đi làm công cho Bạch Thái Bưởi là một thằng cha trọc phú"!

Năm ấy, vị hưu quan chưa đến lục tuần mà vẫn khinh thị giới doanh gia như thế. Thời ấy đã bắt đầu phổ biến chữ Quốc ngữ, ông già vẫn viết thư cho con bằng chữ Hán, và không quên hỏi con ghi "chức danh" bằng chữ Hán ra sao ngoài bì thư? Người con trai bèn viết về xin đề rằng: "Phan Khôi tiên sinh, Bạch Thái công ty thư ký viên". Ý ông muốn nhờ những chữ "tiên sinh", "viên" để tăng giá trị lên đôi chút cho cha mình bớt tủi vì con! Có ngờ đâu, trong mắt người từng đỗ phó bảng và làm tới tri phủ thì mấy chữ kia nào có chút ý nghĩa gì?!

Trên đây là nội dung một đoạn tự truyện của Phan Khôi, đăng Dân báo ở Sài Gòn số Tết 1940. Nhân đây xin cảm ơn bạn N.K.H, người tìm được ở Paris tài liệu này và cung cấp cho tôi.
(Theo TBKTSG Xuân)

Nguồn: vef.vn

#7 Quách Ngọc Bội

    Guru Member

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPip
  • 4517 Bài viết:
  • 29123 thanks
  • LocationThảo Nguyên

Gửi vào 26/01/2013 - 23:35

Trích các mes của bác TKTV:

Trích dẫn

Có số Bạch Thái Bưởi, đồn rằng ngày giờ tin cậy, do ông đi coi thày, thày thấy con người đặc biệt nên ghi lại số, số này cũng thoạt xem như kẻ tầm thường.

Trích dẫn

Số Bạch Thái Bưởi: 25 tháng 10, năm Ất Hợi, giờ Dần.

Trích dẫn

xưa đều tính tuổi ta, nếu vậy, nếu sai thì ngược lại, năm dương lịch fải đi sau chứ không trước. vì vậy, ở đây ng chép sử có thể không biết cách tính tuổi ta, nên ông ta tính năm theo tuổi Tây, vì thế mà năm dượng lịch đi trước.


Trích dẫn

về lá số của ông, tôi không khăng khăng quyết là chính xác. nhưng nghĩ ông đúc tượng khi còn sống (làm mẫu tạc tượng), ông khai tuổi (tuổi Ta), nhà điêu khắc là 1 họa sĩ Tây, không hiểu tục Ta (nếu là mấy ông Tây bên EFEO-Viễn Đông Bác Cổ thì biết) nên tính năm sinh ông theo cách tính tuổi Tây chăng?

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 2 Members:

#8 Tomraider

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 163 Bài viết:
  • 72 thanks

Gửi vào 26/01/2013 - 23:39

làm gì có tứ bưởi? phịa vừa. Tứ Hỏa, tức ông bồn hỏa, người hoa. Mà nghiên cứu ông Bưởi làm gì??? có ích gì???sao không coi mấy người đang sống này, mới hay chứ.

#9 NgoaLong

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1746 Bài viết:
  • 4752 thanks

Gửi vào 27/01/2013 - 00:58

Vì vị trí thứ 4 không cách biệt lắm nên có nhiều nhận xét khác nhau. Có người cho rằng tứ Định, có người lại cho là tứ Trạch (cha công tử Bạc Liêu), hoặc tứ Hỏa, hoặc tứ Bưởi.

Thanked by 3 Members:

#10 Đinh Văn Tân

    Ban Điều Hành

  • Ban Điều Hành
  • 7350 Bài viết:
  • 16930 thanks

Gửi vào 27/01/2013 - 01:11

Tôi chưa được đọc bài của Ông Phan Khôi kể chuyện hồi làm cho Ông Bạch Thái Bưởi . Nay mới biết Ông Bưởi có tài điều khiển .
Ông Phan Khôi.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Ông Bạch Thái Bưởi có tàu (thủy) chạy Bắc Nam, tên là Bình Chuẩn . Một người bà con của tôi sinh con trên chuyến đi HP/Hue, người cha lấy tên tàu đặt cho con . Người nầy , sau năm 1975 làm Cục Trưởng một Bộ ở HN .

#11 HacQuy

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 499 Bài viết:
  • 349 thanks

Gửi vào 27/01/2013 - 09:33

Kim phung' ko...

Thanked by 1 Member:

#12 TaisacSongthu

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 153 Bài viết:
  • 316 thanks

Gửi vào 29/01/2013 - 16:51



Cuộc đời “ông vua đường thủy” giàu nhất Việt Nam đầu thế kỷ 20
Thứ ba, 29/01/2013, 16:05 (GMT+7)

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn




Khi mất, cụ Bạch Thái Bưởi được đặt trong quan tài bốn góc hình rồng mạ vàng. Có một số kẻ đào mộ cụ lấy vàng bị điên dại nên phải mang trả lại.
Lúc sinh thời, cụ Bạch Thái Bưởi (sinh năm 1874, mất 1932) là một doanh nhân người Việt rất nổi tiếng. Cụ là người có gan làm giàu, từ tay trắng làm nên nghiệp lớn. Các lĩnh vực kinh doanh nổi bật nhất của cụ là hàng hải, khai thác than và in ấn. Cụ cũng là một nhà tư sản có tư tưởng dân tộc rất cao và từng được mệnh danh là “ông vua đường thủy” Việt Nam.
Các cụ cao niên trong làng Yên Phúc (quận Hà Đông, Hà Nội) đều lắc đầu khi được hỏi về người thân của nhà tư sản Bạch Thái Bưởi, ai còn ai mất. Giờ chỉ còn duy nhất người cháu là cụ Đỗ Thị Ngoan còn sống ở làng. Nhà cụ Ngoan gần ngay với đình làng, cổng làng mà ông Bưởi đã bỏ tiền ra xây dựng cho dân làng. Cụ Ngoan năm nay đã bước sang tuổi 81, nhưng cụ có nước da đỏ hồng, giọng nói sang sảng.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Cụ Bạch Thái Bưởi từng được mệnh danh là "ông vua đường thủy", là một trong những người giàu nhất Việt Nam thế kỷ 20.


Cụ Ngoan cho biết: “Ông cụ nội tôi với bố cụ Bưởi là hai anh em ruột. Bố mẹ tôi sinh được hai chị em, chị tôi đi lấy chồng xa, còn tôi lấy chồng làng sống ở nhà bố mẹ đẻ. Mảnh đất tôi đang ở xưa kia là nơi cụ Bưởi sinh sống. Vì thế việc thờ cúng giỗ chạp gì tôi đều gánh vác”.
Gia đình ông Bưởi trước đây nghèo, cha mất sớm từ nhỏ đã theo mẹ quẩy hàng rong đi chợ bán. Một ông nhà giàu họ Bạch thấy cậu là người thông minh, tháo vát đã xin làm con nuôi và đổi sang họ Bạch. Sau khi học xong bậc Thành chung (tương đương với hết cấp hai ngày nay), ông đi làm thư ký cho giám đốc một hãng buôn người Pháp.
Giám đốc đi đâu cũng cho ông đi theo để sắp xếp giấy tờ, phụ giúp công việc. Nhưng khi ông chủ về nước để thăm vợ con không may đột tử. Ông Bưởi nắm giữ các hợp đồng buôn bán đã thay mặt ông chủ xử lý công việc. Từ đó con đường làm ăn buôn bán của ông được thuận lợi.
“Nhờ buôn bán tàu thủy, những năm 20 của thế kỷ trước cụ Bưởi được liệt kê vào số những người giàu có ở Đông Dương. Cụ đi làm việc khắp nơi, thỉnh thoảng mới ghé thăm nhà. Cụ về làng thường đi xe hơi, xách ca táp tiền bên mình. Khi cụ Bưởi về, cả làng ra đón. Cụ Bưởi rất phóng khoáng, cho tiền xây hai cổng làng, tu bổ tôn tạo đình làng và lát gạch nghiêng toàn bộ đường đi trong làng. Tiền của cụ Bưởi nhiều đến nỗi, khi hút thuốc lào cụ dùng tiền thay đóm châm lửa”, cụ Ngoan kể.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Bạch Thái Bưởi


Vừa nói nét mặt cụ Ngoan buồn thiu. Cụ bảo, cụ mang tiếng là cháu chắt, dòng dõi ông Bạch Thái Bưởi nhưng giờ không được hưởng bất cứ tài sản nào cụ để lại. Trước đây có lần ông Bưởi về mua cho gia đình cụ Ngoan 5 mẫu ruộng trồng lúa, cánh đồng thẳng cánh cò bay từ đầu làng Yên Phúc đến tận Bưu điện Hà Đông bây giờ. Nhưng khi cải cách ruộng đất, số ruộng đất đó đưa vào hợp tác xã.
Ông Nguyễn Viết Tứ, từng làm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc phường Phúc La, cho biết: “Tôi được nghe các cụ cao niên trong làng kể lại, vào năm 1908 cụ Bưởi trúng gói thầu làm tà vẹt đường tàu Bắc Nam. Cụ vào Thanh Hóa mua hẳn quả đồi có nhiều gỗ lim, về làng nhờ những người anh em trong dòng họ, thuê hẳn một đội quân vào đó khai thác gỗ phục vụ làm đường tàu”.
Nhiều người làng Yên Phúc vào khai thác gỗ thấy đó là vùng địa thế thuận lợi cho việc phát triển kinh tế đã ở lại lập làng sinh sống. Ông Tứ bảo, chính ông cũng được cha ông sinh ra ở nơi xưa kia cụ Bạch Thái Bưởi đưa người vào Thanh Hóa khai thác gỗ. Khu vực đó hiện nay có tên gọi là thị trấn Triệu Sơn, tỉnh Thanh Hóa. Năm 1946, khi thực dân Pháp bắt đầu đánh chiếm, một bộ phận người dân làng Yên Phúc di tản vào Thanh Hóa định cư cùng ngôi làng đó.
Cụ Ngoan được bố kể lại, trước đây ông Bưởi vốn giàu có nhất nhì nước, lắm vợ, nhiều của. Nhưng con cháu của ông giờ không biết lưu lạc nơi đâu. “Con cháu cụ Bưởi khi lớn lên cụ đều đưa sang Pháp học, có người ở lại sinh sống và làm việc bên đó. Những năm cải cách ruộng đất, cô con gái Bạch Thị Sen gửi thư từ bên Pháp về, nhưng bố tôi không dám nhận. Vì sợ chính quyền nói là cấu kết với giặc Pháp.
Trong số mười người con của cụ Bưởi có Bạch Thái Tư giỏi nhất, người đời khi đó bảo ông có đôi mắt thần có thể nhìn xuyên lòng đất. Ông là kỹ sư địa chất được đào tạo bên Pháp, có lần về Quảng Ninh giúp việc cho cụ Bưởi trong ngành khai khoáng. Ông nhìn vào lòng đất có thể biết được khu vực nào có than hay kim loại”, cụ Ngoan kể.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Tàu Bình Chuẩn


Nhưng tiếc rằng người con tài giỏi của cụ Bưởi đoản mệnh. Sau chuyến về thăm quê, Bạch Thái Tư trở về Pháp làm việc đã bất ngờ đột tử. Bên Pháp thuê cả trực thăng chở ông về làng Yên Phúc để chôn cất. Thi thể ông được đặt trong quan tài làm bằng kẽm rất kiên cố.
Năm 1946, khi thực dân Pháp đánh chiếm, gia đình cụ Ngoan phải di tản xuống huyện Thanh Oai. Khi đi mang theo những đồ vật quý của tổ tiên để lại, trong đó có những bức hoành phi câu đối mạ vàng. Biết số đồ vật của gia đình cụ Ngoan có giá trị, chủ nhà nơi cụ ở nhờ đã lén lút mang bán lấy tiền. Vì thế, toàn bộ những món đồ quý từ thời cụ Bạch Thái Bưởi để lại mất hết. Sau này, cụ Ngoan được biết, gia đình người bán số cổ vật đó bị bệnh tâm thần, ngớ ngẩn.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Lăng mộ cụ Bạch Thái Bưởi.


Khu nghĩa trang thôn Yên Phúc là nơi chôn cất những người thân trong gia đình cụ Bưởi. Cách đây 6 năm Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam đã đưa hài cốt của cụ từ Quảng Ninh về đây. “Tôi đại diện cho gia đình xuống dưới Quảng Ninh để nhận hài cốt của cụ Bưởi. Tôi nghe nói cụ mất ngoài đảo Vân Đồn. Quan tài cụ nằm có bốn đầu rồng bằng vàng, bên trong chứa vàng. Trước đây có kẻ hám của đã ra đào mộ cụ lên để lấy vàng, sau này bị điên phải mang trả về chỗ cũ”, cụ Ngoan kể.
“Trong gia phả họ Đỗ chúng tôi có ghi chép về hoàn cảnh xuất thân, cũng như sự nghiệp vẻ vang của cụ Bạch Thái Bưởi. Trong đó khẳng định cụ Bưởi vốn gốc là người họ Đỗ. Ngày nhỏ gia cảnh cụ khó khăn nên phải đổi họ. Cụ Bưởi làm rạng danh cho dòng họ chúng tôi, cụ có đóng góp to lớn cho việc xây dựng cổng làng, đình làng và đường đi lối lại cho người dân. Cụ là người giàu nhất nhì Việt Nam thế kỷ XX”, ông Đỗ Quang Vinh, ban Khánh tiết dòng họ Đỗ làng Yên Phúc, cho biết.
BKT

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 1 Member:

#13 HacQuy

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 499 Bài viết:
  • 349 thanks

Gửi vào 16/02/2013 - 13:18

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Tử Phủ Vũ Tướng, on 26/01/2013 - 23:12, said:

Link ls theo thông tin này:

Lá số này nghe đồn lúc đầu ông thầy cho là sai vì tầm thường quá, sau xem kỹ lại là phản vi kỳ cách
Vậy các cao nhân cho hỏi phản vi kỳ cách chỗ nào
Phải chăng là kim phùng không tắc vang?

#14 Duongluong

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 19 Bài viết:
  • 60 thanks

Gửi vào 16/02/2013 - 15:49

Cá nhân tôi thấy Tuần không của lá số mạng Hỏa này có vai trò lớn, giúp ổn định mệnh, hướng Vũ Sát Không Kiếp vào chỗ hữu dụng trong sự nghiệp. Từ đó Thân cư quan mới phát huy Hóa khoa, Hóa lộc Tả Hữu, Tử Phá thành ông trùm nhiều ngành.
Thiên mã cung Tỵ của mạng Hỏa thật hay giúp cung Tài kiếm nhiều tiền từ ngành vận chuyển (đường sắt, đường thủy).
Nhưng người Không Kiếp phát được thì cũng có chỗ thiệt thòi khi Tật cung nhị hợp chứa sẵn Hồng Đào Kị Kình. Vận đến đó đã mất sớm vì bệnh tim.









Similar Topics Collapse

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |