Jump to content

Advertisements




Chuyện có thật 100% ở gia đình tôi


18 replies to this topic

#1 470525

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 229 Bài viết:
  • 158 thanks

Gửi vào 27/06/2011 - 18:13

Tôi là hội viên mới, chư đóng góp công lao gì cho diễn đàn, tôi xin đăng câu chuyện có thật ở gia đình cùng mọi người chia sẻ. Câu chuyện này tôi có đăng ở 1 số diễn đàn hôm nay đăng lại ở đây mong các bạn tha lỗ cho
Câu chuyện có thật 100% mà gia đình chú em rể tôi phải hứng chịu 1 cách rất khó tin nhưng lại phải tin mới thật là oái oăm. 1 câu chuyện vừa tang thương vừa sợ hãi, đến nay tôi nghĩ lại mà vẫn còn thấy nổi gia gà
Tháng 9 năm 2006, con trưởng của chú em rể tôi vừa đóng xong chiếc thuyền thép trị giá 1,7 tỷ, 2 vợ chồng đứa cháu đi chở vật liệu xây dựng như Cát, đá hộc, đá dăm..... cho các công trường, không may, đứa cháu râu rơi xuống sông, vị trí rơi cách nhà 70Km, thuê bao người lặn và máy lặn không sao tìm thấy, khoảng 4,5 hôm cháu mới nổi lên và đưa về quê. Tôi đã biết và nhắc cháu không được đưa về nhà. Nhưng gia đình bên cháu râu cứ nằng nặc bắt phải về nhà, đậu ở bến.
Khi an táng cho cháu xong như vậy là mồ cao mả dài, cháu an phận (Lúc mất cháu dâu mới 37 tuổi) cả nhà ai cũng thương tiếc, cháu dâu vừa hiền, thảo, vừa chăm ngoan, xóm làng ai cũng tiếc, nhưng hôm cháu mất vớt lên thấy lưỡi cháu thè rất dài, cho nên xóm làng đêu sợ, cứ tối đến nhà nhà đóng cửa.
đến tháng 5 năm 2007 bà nội cháu đã 86 tuổi bị nghẹn và qua đời, cả xóm làng cho cụ quá già nên mất là lẽ tự nhiên.
Đến 10h30 đêm ngày 23 tháng 12 vừa rồi chú em rể tôi cũng bị qui tiên lí do là ung thư đến gia đoạn cuối. Tôi về nhà kịp đưa em tôi ra đồng và chú em tôi cũng thuộc dạng hiền lành, cả làng đưa dám cũng đều thương tiếc,
Ngày 24 đưa em tôi ra nghĩa địa, mọi người thương nhớ người quá cố cũng đều rơi những giọt nước mắt não nùng, tôi cũng không ngoại lệ, thương em rể hiền lòng man mác dậy lên nỗi cô đơn khôn tả, sau khi nắm đất cuối cùng hoàn tất cho chú em mô cao mả dài, mọi người ra về, lòng nặng trĩu nỗi buồn: anh thương em, vợ thương chồng, con thương cha, em thương anh….trong lòng xót thương em rể tôi ngày đông giá rét mà cô đơn lạnh lẽo ngâm trong nước lạnh ở nghĩa địa.
Những tiếng khóc ơ hời nỉ non dọc đường đi, những tiếng thở dài thương nhớ suốt dọc đương về nhà, đoạn đường chỉ 1 Km thôi sao mà dài quá vậy, về tới nhà ai nấy mệt nhoài vì công việc tang gia,
Cũng tưởng như vậy là êm đềm trong buồn khổ, nào ngờ khoảng 6h lúc ấy đã nhá nhem tối rồi, mọi người đang ôn lại những kỷ niệm của người quá cố, những hình ảnh chú em rể tôi cần mẫn giúp hàng xóm những lúc đau máu trở trời, những miếng chài rách nhờ chú ấy vá lại...Bỗng cô con gái út (năm nay cháu 26 tuổi) thét lên 1 tiếng kinh hoàng và túm lấy anh trai cả của chú em rể tôi tát lấy tát để, mồm lảm nhảm nói:
-Mày mất dạy lắm , ai nói mày cũng không nghe, đồ bảo thủ.
Mọi người lúc đầu cứ tưởng cháu doạ vậy thôi, nhưng nhìn cháu mắt đỏ long sòng sọc, lúc ấy mọi người biết là có chuyện, cháu trai trưởng biết nên cứ để cho em gái tát. Thấy vậy có người nói :
-Con này hỗn nhỉ , ai lại đánh anh trai mình.
Thấy vậy có người nhắc tôi:
-Bác quát lên mấy tiếng vì còn sống ông ấy nể bác lắm.
Tôi thong thả đi lại gần cháu gái nói:
-Mày có biết tao là ai không ?
-Anh là anh Nghị chứ còn ai, vợ em nó yếu lắm anh, thỉnh thoảng anh về bồi dưỡng cho vợ em nó khoẻ anh à.
Đến lúc này tôi cũng mủi lòng nhưng trong lòng đã có chủ định nên tôi nói:
-À chú biết tôi hả, chú về làm các cháu và gia đình hoảng loạn tôi không đồng ý đâu ! Để các cháu còn yên tâm làm ăn chứ !
Tôi vừa nói xong cháu gái tôi ngã vật ra, tôi hoảng quá vì cháu ngã như cây chuối phạt ngang, tôi hoảng là cháu dễ chấn thương sọ não. Rât may không bị sây xước gì cả. Cháu ngất khoảng 3 phút, mồm vẫn nói lảm nhảm sau 5~10 phút thì cháu tỉnh hẳn và tôi bảo chồng nó đưa về nhà và dặn:
-Cho nó ngủ, sau đó nấu cháo trứng gà, tía tô, hành khô ăn cho ra mồ hôi.
Cũng tưởng như vậy là do cháu tôi thức chăm bố nó mệt nên thành tâm thần bất định và sinh ra như vậy, thế rồi ngày hôm mọi người ra thăm mộ (Quê tôi có tục lệ 3 ngày sau khi người quá cố mất)rồi lại về và cũng vào giờ đó cháu lại lên cơn như vậy và đánh chồng nó và bảo:
-Mày hay báng bổ lắm con ạ, tao về đây trông nhà trông cửa cho mẹ con mày chứ sao !
Lúc này tôi đã chủ động quát:
-Chú này hay nhỉ, đã bảo thế mà chú không nghe hả, để cho mẹ con nó yên tâm làm ăn, năm hết tết đến rồi, các con nó còn chuẩn bị tết chứ ?
(Còn nữa)

Thanked by 1 Member:

#2 470525

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 229 Bài viết:
  • 158 thanks

Gửi vào 27/06/2011 - 21:27

(tiếp)
Thế rồi cũng như hôm trước , cháu lại ngã vật xuống đât, mọi người hốt hoảng chạy lại nâng cháu lên, nhưng lần này đã có kinh nghiệm rồi không cho cháu nằm lên chiếc phản bố cháu nằm trước khi mất. Mọi người lấy dầu xoa cho cháu mau hồi tỉnh. À quên tôi xin kể thiếu 1 chi tiết là trước khi tôi quát cháu :Có nhận ra tôi không ? và đưa cho cháu điếu thuốc lá cháu hút rất ngon lành, như chàng trai nghiện thuốc lâu năm. Khi cháu tỉnh hẳn, ho sù sụ mới thốt lên:
-Khiếp quá ai hút thuốc mà như nước điếu hôi sì sì thế này.
Mọi người ngồi đó chứng kiến mới cười nói:
-Mày vừa hút đó cháu, sao lại chóng quên vậy cháu ?
Nó hốt hoảng nói:
-Các bác đừng đổ thừa cho cháu, có bao giờ cháu hút thuốc đâu, các bác không tin hỏi chồng cháu xem, có phải không anh Cảnh ? (Cảnh là tên chồng cháu) .
Chồng nó cười cười thủng thẳng nói:
-Cô thì chẳng bao giờ hút thuốc lá cả, nhưng vừa rồi cô hút thuốc lá ngon quá ai cũng thấy như là cô nghiện thuốc lá lâu năm .
Lúc bấy giờ như sực tỉnh tôi nói:
-Thôi 2 vợ chồng cháu về đi, ở đây đông các bác, các cháu họ sẽ giúp thu dọn cho, thôi mọi người tản đi có gì đâu mà xem.
Mấy người hàng xóm ra về, anh em thân tình vẫn còn nán lại chờ xem tôi xử lí thế nào. Lúc bấy giờ trong gia đình có ý chờ đợi giải pháp minh mãn của tôi. Tôi bảo các cháu pha nước mời mọi người uống rồi suy nghĩ " Đây là hiện tượng thần bí chưa gặp bao giờ, nếu mình hốt hoảng thì cả dòng họ Đinh cũng hốt hoảng theo, làm cho các cháu li tán ngay, trốn khỏi khu vực đó và gia đình chú em tôi đã buồn lại càng buồn thêm, hơn nữa đã là ngày 26 tết rồi, nhà của thành ra hoang tàn" suy nghĩ như vậy nên tôi bình tĩnh và thư thả nói:
-Việc này tôi thấy đôi ba lần rồi (Là tôi nói khoác) lí do là cháu chăm bố nó quá mệt, bố cháu mất là tổn thất nhất đối với cháu, mất đi 1 chỗ dựa tinh thần rất quan trọng . Cho nên trong suy nghĩ ngổn ngang kết hợp với cơ thể và tình thần bạc nhược nên cháu mới có hiện tượng vậy, chuyện này tôi đã thấy nên mọi người yên tâm không có cái gì nặng nề quan trọng đâu. Hơn nữa chú Quyết hiền lành, ăn ở có trước có sau. Tôi nghĩ rằng sống thế nào thác cũng thế vậy. Bây giờ ta phải ổn định gia đình, cô Quyết chắc là không còn tết nữa phải không ?
Lúc ấy cô em gái tôi mếu máo nói:
-Anh ạ ! mẹ con em còn tinh thần bụng dạ đâu mà tết với nhất, hơn nữa bố cháu ốm nặng nhà thì nghèo, còn bao nhiêu đều dồn thuốc thang cho bố cháu cả. Quả thật em chẳng còn biết tính sao đây anh à ?
Nói xong rồi oà lên khóc, cả nhà con cháu đều khóc theo thật tình lúc ấy quên cả việc an ủi cả nhà, lòng não nùng khôn tả, tôi cũng rưng rưng lệ, có lẽ không ở hoàn cảnh chèo lái này tôi cũng phải oà lên khóc theo em tôi, không cầm nổi nước mắt. Nhưng lòng đã quyết tôi nói át đi :
-Cô này hay nhỉ ! Cô khóc, các cháu khóc mà chú ấy sống lại thì khóc to lên để chú ấy sống lại, mọi người có nghe tôi nói không ?
Tôi nói tiếp:
-Bây giờ trời đã khuya rồi tôi ngủ ở đây, mai 2 chú em (Em chú Quyết) xuống đây cùng tôi xem qua đám tang này mình còn nợ hay không nợ mình sẽ bàn tiếp.
2 chú nhìn nhau và 1 chú nói:
-Hôm nay bác ở đây với các cháu chúng tôi mừng quá, chúng em về, sáng mai ta cắm Thánh giá, chiều mai anh em mình bàn tiếp, hơn nữa còn có khách đến viếng mà Bác.
Tôi nói:
-Đúng vậy, mai nhờ hội thánh đến đọc kinh, các cháu chuyển bị nước nôi, hoa quả, khi các cụ đọc kinh xong mời các cụ uống nước.
Bàn định xong như vậy mọi người ra về, nhưng lòng họ tôi tin là vẫn còn nặng trĩu
(Còn nữa)

Thanked by 1 Member:

#3 gentlemanlike

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 49 Bài viết:
  • 5 thanks

Gửi vào 30/06/2011 - 22:50

post tiếp đi bác ới...thank bác

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#4 tranhanhdung

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 43 Bài viết:
  • 10 thanks

Gửi vào 01/07/2011 - 08:32

Lý thú, cảm ơn bác! cháu đang chờ bác post tiếp.

#5 470525

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 229 Bài viết:
  • 158 thanks

Gửi vào 01/07/2011 - 17:10

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

yeutuvi, on 30/06/2011 - 22:50, said:

post tiếp đi bác ới...thank bác

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Cảm ơn bạn đã theo dõi và chia sẻ
Thân
470525


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

yeutuvi, on 30/06/2011 - 22:50, said:

post tiếp đi bác ới...thank bác

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Cám ơn bạn. Vâng mình Pos tiếp
Thân
470525


#6 470525

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 229 Bài viết:
  • 158 thanks

Gửi vào 01/07/2011 - 17:18

(Tiếp)
1 đêm dài trôi qua, tôi cũng mong mình mơ xem chú ấy có về báo mộng gì không ? Nhưng tuyệt nhiên không mộng mị gì cả, tôi ngủ 1 giấc ngon từ 11 giờ đêm đến 7h sáng hôm sau, sáng các cháu người nào việc ấy, người đi chợ mua thực phẩm, người chuyển bị cây thánh giá, người dọn bàn ghế....Đến trưa mấy người hàng xóm đến chỗ tôi thì thầm:
-Bác ạ, từ bé đến giờ mới thấy sự dữ như vậy, thế đêm qua bác ngủ ở đây à ?
Tôi bình thản trở lời:
-Vâng ! tối qua tôi ngủ ở đây với các cháu.
-Thế bác có thấy gì không ?
-Không bác à !
-Bác bạo dạn thật đấy, hôm qua cả làng đồn ầm lên, chuyện ông Quyết về nhập, đêm qua không có người nào qua đây đâu, họ sợ lắm.
Lòng tôi bỗng nao nao khó tả, nếu không làm yên chuyện này thì các cháu khó đi làm và tết nhất mẹ con cô ấy ăn tết không ngon.
Thế rồi chiều đến, các chú, các cháu và bà chị đến đông đủ xem công việc ma chay và làng xóm phúng viếng thế nào ? công việc rà soát kéo dài đến 6 h chiều
Cũng lúc đó nhà phía trong có đám cưới, nên nhạc, cười đùa của lũ trẻ vang lên ầm ĩ.
Công việc tiền nong cũng đã đi vào hồi kết, tiền phúng và tiền ma chay cho chú ấy không bị nợ nần gì ai cả. mọi người đang nói chuyện thì có chú hàng xóm đến phúng, vừa thắp hương vừa nghe điện thoại. Bỗng chú em út quát to 1 tiếng:
-Thằng này báng bổ thật, không nghiêm túc gì cả .
Vừa nói chú ta nhảy qua mấy người sấn đến và tát chú hàng xóm tối tăm mặt mũi, mắt chú út long sòng sọc nói:
-Ở trong đám cưới nó nhạo báng tôi, coi tôi vẫn không có ở đây.
Chú hàng xóm bị đánh bất ngờ, vội nhảy ra sân nói vọng vào:
-Thằng Lực có giỏi thì ra đây tay bo, đồ hèn đánh bất ngờ thì ai chả đánh được.
Thôi chết rồi chú Quyết lại về nhập vào chú út rồi, mọi người biết ngay là chú Lưc (em út) bị nhập rồi. có người hốt hoảng kêu ngay :
-Bác Nghị quát lên mấy tiếng đi .
Lúc ấy tôi cứ ngây ra, do tiếng hốt hoảng đó tôi mới bừng tỉnh dõng dạc quát to:
-Chú hay nhỉ, đã bảo đừng về làm các cháu nó hoảng loạn, nhà cửa chẳng yên ả gì cả.
Tôi vừa quát xong, thì chú Lực lại đổ xuống như khúc gỗ, cùng lúc đó chú Mười hàng xóm nhìn thấy vậy biết là chuyện có ma nhập thật, chạy mất. Tôi thấy chú Lực đó to cao đổ xuống chắc bị chấn thương mất. tôi vội vàng bảo mấy người vực chú ấy dậy và khiêng ra ngoài, một lúc sau (Khoảng 5 phút) chú ấy hồi tỉnh và nói:
-Sao các ông các bà xúm vào đây làm gì
Có người nói lại cho chú ấy nghe, ngồi 1 lúc như nghỉ ngơi và về nhà ngay, không quay đầu lại. mọi người thấy vậy càng hoảng càng sợ. Riêng tôi vẫn bình thản, lắng nghe ý kiến mọi người bàn tán:
-Thuở bé đến giờ mới thấy sự lạ như vậy.
-Ông ấy mất vào giờ dữ rồi,
-Nhà này lắm ma rồi. có khi bị trùng rồi
.............................
Rồi có người nói:
-Ông Mười (người bị đánh) ở trong đám cưới có nói "Làm gì có chuyện đó, để tôi ra xem ông Quyết làm gì tôi"
Tôi vẫn lắng nghe và lên tiếng trấn an mọi người:
-Mấy hôm nay chú Lực vất vả vì anh trai nên ngủ không ngon giấc, thành ra thần hồn nát thần tính vậy thôi, không có gì đáng sợ đâu.
(Còn nữa)

(Tiếp)
Tôi trấn an như vậy nhưng tôi biết trong lòng mọi người chắc vẫn chưa ổn lắm, tôi lại lảng ra chuyện khác là chuyện lo việc cho chú Quyết, tôi nói:
-Thế là chuyện lo cho chú ấy đã ổn quá, nhờ dân làng thương cô và các cháu, nên họ chỉ đến phúng viếng không ở lại ăn cơm, hơn nữa sắp đến tết rồi dân làng đang đổ dồn sắm tết, nên công việc bận. Thật là rất cám ơn dân làng thương cô và các cháu, ơn nghiã này các cháu sau này phải tận tâm tận lực với làng nước.
Tôi nói vậy nhưng trong lòng cứ thổn thức như sắp khóc, lòng nặng trĩu lo âu cho các cháu tôi mồ côi cha, mẹ già đau yếu biết trông cậy vào ai, Bác thì tài hèn đức mọn tôi tự nghĩ "Như vậy tiền phúng viếng cũng như tiền vay để lo cho tang chú Quyết không phải nợ nần ai cả coi như vậy là ổn, nhưng cô và các cháu ăn tết bằng gì đây"
Tôi nói tiếp:
-Giờ mẹ cháu và các cháu phải ổn định gia đình, ăn tết và còn đi làm, còn chuyện kia để xem thế nào đã.
Chú Tiến(em trai thứ hai của chú Quyết ) nói:
-Em lo lắm bác à, có bác ở đây chúng em và các cháu yên tâm rất nhiều, nhưng em vãn thấy không yên ổn chút nào bác à.
Tôi hỏi chú Tiến:
-Theo chú thì chú lo điều gì ?
Chú ấy trả lời:
-Em không biết nữa. Nhưng làng ta từ trước đến nay chưa có sự việc xẩy ra như thế này bác ạ. Nghe người ta nói nhà này bị trùng đấy bác .
Tôi mắng át đi:
-Chú này hay nhỉ làm gì có chuyện bậy bạ vậy, do mọi người chăm chú Quyết mệt mỏi nên cơ sự trùng hợp chứ trùng chiếc gì, chú còn nói vậy thì sao các cháu yên tâm ăn tết được.
Cùng lúc ấy chú Lực đến thấy tôi chú ấy nói:
-Ồ Bác Nghị vẫn ở đấy à, sau sự việc vừa rồi em mệt quá bác à, nằm ở nhà ngủ không yên, đoán bác vẫn ở đây em muốn nói với bác.
Vừa nói đến đây, thấy chú ngừng bặt tôi nhìn thấy chú ấy mặt đỏ, mắt long lên, tôi quát lên:
-Mấy đứa gìu chú Lực ra ngoài, nhanh lên đưa chú ấy về nhà ngay.
Tôi líu cả lưỡi, các cháu vội gìu chú ấy ra khỏi nhà và đưa chú về nhà ngay. vì tôi biết có hiện tượng rất lạ ở chú Lực. Tôi cố chờ các cháu đưa chú ấy về nhà để tôi hỏi. Một lúc sau các cháu về ngồi cạnh tôi nói:
-Bác à! Các cháu đưa chú ấy về dọc đường chú ấy bảo "Chị Tám cũng về định nhập vào chú ấy may mà bác bảo chú ấy về ngay"
Tôi vẫn trấn an:
-Bậy nào ! Tao thấy chú ấy sắp ngất nên tao bảo chúng mày mang chú ấy về.
Các cháu khảng định:
-Thật mà Bác, chúng con đều ngửi thấy mùi lạ mà Bác.
Tôi thấy đây là hiện tượng rất lạ không thể coi thường được, tôi nói như cố níu kéo sự trấn an của mình với mọi người sắp đổ vỡ.
-Được tối nay tao lại ngủ ở đây nếu có vấn đề gì, sáng mai sẽ bàn chuyện, bây giờ khuya rồi, mọi người đi ngủ sớm đi.
Mọi người giải tán và các cháu sắp mùng mền cho tôi ngủ lại qua đêm xem có vấn đề gì khác thường không. Đêm đó tôi cũng thao thức, biết mọi người chưa ngủ tôi lên tiếng,
-Con Tám có hay về không các cháu ?(Cháu tám là cháu dâu).
Cô con dâu mới nói ngay:
-Cách đây khoảng nửa tháng, con đang ngủ thấy chị ấy bảo ra đây ta bảo cái này ! Thế là cháu đi ra, chị ấy đưa con xuống nhà vệ sinh, nhưng chị ấy chẳng nói gì.
Tôi hỏi:
-Lúc ấy là mấy giờ .
-Dạ ! khoảng 11 giờ đêm bác ạ.
Cô Quyết cũng phụ hoạ thêm,
-Tôi thấy nó đi vệ sinh lâu quá tôi mò xuống nhà vệ sinh, thấy cháu cứ đúng trơ ra, tôi gọi 2 ba tiếng, cháu mới như sực tỉnh và tôi đưa cháu lên.
Như dùng lại 1 chút lấy tinh thần cô Quyết nói tiếp:
-Không những con vợ thằng Sơn đã vậy mà con vợ thằng Sinh cũng bị con Tám đánh dữ lắm. Hôm con Vân mới về làm dâu không biết thế nào con Vân nửa đêm đi ra cửa cứ quì xuống lạy như tế sao, mồm lảm nhảm nói “Em lạy chị, em van chị em không bao giờ ăn cơm của con chị, em luôn chăm sóc chúng nó, tối đến em rửa chân, thay quần thay áo cho các cháu, chị không tin hỏi mẹ thi biết…” Tôi thấy vậy sợ quá quát ầm lên “Con này làm gì mà ầm ĩ lên thế không cho hàng xóm ngủ à” tối nói to vội vàng ra nắm tay cháu lôi vào nhà .Con Vân mới giật mình mồm mếu máo nói “Mẹ ơi con sợ quá chị Tám về lôi con ra cửa đánh và mắng con, chị ấy cho là con ăn hết phần cơm con chị mẹ à” Tôi thấy vậy biết là chuyện chẳng lành nhưng giờ ầm ĩ lên các cháu nó hoảng loạn nên tôi nói” Bậy nào ngủ mê lại còn đổi cho con Tám về, khuya rôi đi ngủ mai còn đi làm”. Nói cứng vậy nhưng lòng tôi run lắm, qua câu chuyện tối ấy vúng xóm cũng đã sợ, họ bắn tin cho tôi nên chữa đi.
Tôi hỏi tiếp:
-Thế con Mơ có hay gặp không ?
Cháu Mơ nói :
-Chị ấy về nhiều lắm bác à, lần nào về cũng hay đánh cháu và chị Vân, có hôm về còn bóp cổ cháu nữa cơ. Nhưng từ khi bố cháu ốm cũng đỡ về.
Tôi thấy không nên khai thác nhiều nữa làm các cháu sợ nên tôi lảng di chuỵện khác
(Còn nữa)

#7 470525

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 229 Bài viết:
  • 158 thanks

Gửi vào 22/07/2011 - 14:13

(Tiếp)
Tôi lại hỏi tiếp:
- Nhà này 2 mẹ con cháu còn ai biết cháu Tám về không ?
Cô Quyết thong thả nói:
-Lúc ấy tôi cũng run lắm anh à, nên tôi nói to mắng át con bé để lấy tinh thần" Mày làm gì ở nhà vệ sinh mà lâu vậy, không để ai vào nữa à". Nên các cháu đều biết.
Tôi lại hỏi:
-Làm thế nào mà biết con Tám về ?
Cháu dâu tôi nói:
-Chị ấy về là biết ngay, có cái mùi khó chịu như cóc chết khăn khẳn khó chịu bác à.
Tôi lấp lửng:
-Con Tám lại về đây, trong chăn đây này.
Cô Quyết, cháu dâu, và mấy cháu trai ngồi nhỏm cả dậy :
-Đâu bác ?
Tôi phá ra cười:
-Cái thằng này chân không rửa, nghe mẹ con nó nói có mùi khăn khẳn, tao lại nghĩ con Tám về.
Mọi người cười như phá tan sự nặng nề, không khí trong nhà đỡ căng thẳng, các cháu đỡ lo lắng,
-À ra vậy, thảo nào tao thấy thằng Lực hỏi chú Sỹ ngồi cạnh (Chú Sỹ là em ruột tôi) "Bác sỹ có ngửỉ thấy mùi gì không ?". Tao cũng nghe loáng thoáng như vậy nên để ý thằng Lực thấy khác lạ nên bảo chúng bay đưa chú ấy về.
Đêm nay chắc mẹ con cô Quyết không ngủ được đây, vì từ khi nói con Tám về, hàng xóm, chú Sỹ nhà tôi sợ quá, đến nỗi khi về chú Sỹ bảo 2 thằng cháu cho về chứ không giám đi một mình.
Các nhà xung quanh cũng sợ vì cảnh tượng cháu tám chết đuối 5 , 6 ngày sau mới vớt lên, lưỡi thè dài ra, mùi hôi của xác trong thời kỳ rữa nát khó chịu, những hình ảnh ấy là nét in đậm vào lòng bà con hàng xóm nên họ sợ là phải.
Tôi miên man nghĩ ngợi, bỗng nhớ ra, tôi hỏi:
-Thế mẹ con các cháu ăn tết thế nào ?
Cô Quyết thở dài đánh thượt nói:
-Anh bảo còn tết nhất gì nữa, bao nhiêu tiền của vay mượn phục thuốc cho ông ấy, may mà sau khi lo xong chuyện cho ông ấy không phải nợ nần gì ai cả, còn hào nào mà ăn tết hở anh.
Hỏi thì hỏi vậy thôi chứ tôi biết rõ hoàn cảnh của cô chú ấy, tôi nói:
- Mai anh cho mẹ con cô 1 triệu, đi sắm tết và cơm nước cho người ở xa đến viếng chú ấy. Giờ thì đi ngủ đi, mai còn nhiều việc đấy.
Đêm hôm ấy cũng như mọi đêm tôi ngủ ở đây đều ngon giấc, chẳng thấy chú Quyết về báo mộng cho tôi gì cả, sáng ra 7 h tôi nhỏm dậy, bảo mấy đứa trẻ dậy còn nhiều việc phải làm.
Khoảng 7h30 ăn sáng xong đang ngồi uống nước cùng với chú Lực, chú tiến, chú Sỹ, các cháu. Tôi thấy 2 thằng con trai cô Quyết thì thào rủ nhau đi đâu đó. Chờ cho các cháu đi khỏi ít lâu sau tôi mới hỏi:
-2 Thằng con cô đi đâu mà thì thầm chuyện gì vậy ?
Cô Quyết cứ ấp úng :
-Có chuyện gì đâu bác !
-Tôi thấy nó thì thào điều gì hở ?
Thấy tôi gạn hỏi, cô Quyết đành nói thật:
-Đi ra nhà cái ông...
Nói đến đây cô Quyết chỉ lên trên cánh cửa nói tiếp:
-Đã cho bùa, ông ta hẹn hôm nay ra, ông ta dặn khi đi không cho ai biết.
Lúc ấy tôi mới vỡ lẽ ra và nói:
-Chuỵện này sao cô không bàn với tôi ? để tôi lo giúp cho.
Cô Quyết ấm ức trong nước mắt nói:
-Còn bụng dạ nào hở anh, hơn nữa em có biết anh làm được bao giờ đâu mà nhờ vả ?
Tôi nói:
-Chuyện này thì tôi không thể làm được, nhưng bạn tôi đều là các cao tay trong chuyện thầy bà đấy. Để tôi gọi điện cho bạn tôi xem.
Cô quyết, chú Tiến, chú Lực. chú Sỹ gần như quì xuống và đều nói:
-Bác giúp chị ấy và các cháu, chúng tôi với bác ơi !
-Anh ơi giúp cho mẹ con em đi anh !
-Bác ơi thương chúng cháu với !
Thật là lời cầu xin não ruột, như 1 kẻ đường cùng của gian khó cầu xin thần linh phù hộ. Tôi hoảng hốt nói:
-Các cô các chú các cháu đứng cả lên, tôi gọi điện xem đã:
Trong diễn đàn thế giới vô hình tôi có quan hệ mật thiết với nhiều người trong diễn đàn như cô:Liên Hoa Diệu Hỉ, chú Dienbatn (Tên thật là Hùng), các bạn ấy rất quí trọng tôi. Tôi vội điện cho chú Hùng:
-Alô chú Hùng đấy à, vẫn khoẻ chứ,
Và tôi muốn nhờ chú hoá giải giúp sự kiện trong gia đình. Tôi bật to lên để cả nhà cùng nghe, chú Hùng nói:
-Em đang ở TP H-C-M ăn tết nên không ra được, hôm nay đã 27 tết rồi Huynh trưởng, anh nói qua cho em biết sự việc thế nào:
Tôi kể lại từ lúc cháu Tám mất, đến bà nội cháu bị nghẹn cơm chết, rồi chú Quyết chết….Trong gia đình có cảm giác không yên. Chú Hùng nói:
-Để em xem nhé, huynh trưởng chờ em 20 phút em gọi lại.
Tôi tắt máy chờ ý kiến của chú Hùng , chỉ khoảng 10 phút chú Hùng gọi lại. Tôi không quên bật loa to để mọi người cùng nghe, chú H bảo:
-Nhà ấy phạm vào quẻ "KINH LƯU NIÊN" đấy anh à, bảo gia đình đề phòng sông nước, điện lửa, tham gia giao thông phải chú ý. không sợ lắm đâu.
Tôi hỏi:
-Thế hoá giải thế nào chú !
-Đến 11 hoặc 12 giờ đêm, làm bàn thờ giữa sân kêu xin trời đất phù hộ độ trì các thần tiên sẽ cứu giúp, để em bảo Diêụ Hỷ vào giúp huynh trưởng.
-Mình cũng có điện thoại của Diêụ Hỷ mà,
-Chờ khoảng 20 phút nữa anh gọi cho Diêụ Hỷ, để em bảo người ta trước.
Sau 20 phút tôi mới gọi điện cho Diêụ Hỷ. nói rõ sự việc tôi đẫ chứng kiến. Diêụ Hỷ nói:
-Anh kể cho em những người đã chết, ngày giờ chết, tuổi để em bấm quẻ.
Tôi không nhớ rõ ngày cháu Tám và bà nội cháu mất nên bảo cô em gái nói cho Diêụ Hỷ biết. Cô em gái tôi đỡ điện thoại và nói rõ ngày giờ những người đã mất. Diêụ Hỷ bảo:
-Bác để em 30 phút em xem chi tiết và em sẽ thông báo.
(Xin nói thêm bạn tôi cấm không cho tiết lộ thông tin tên tuổi, nhưng trong diễn đàn này tôi xin phép bạn gái tôi cũng ở trong diễn đàn này, để các bạn tham khảo)
Tôi ra sân gọi điện cho bạn tôi. Bạn tôi bảo:
-Huynh trưởng đã nhờ thì tụi em sẽ cố gắng vào giúp, nhưng ngày 29 tết em mới vào được vì còn phải đi sắm lễ cho gia đình huynh trưởng. Huynh trưởng bảo gia đình là đang phạm vào quẻ "KINH LƯU NIÊN" bảo gia đình phòng "Điện lửa, sông nước, giao thông". nhà đó bị trùng đấy, người mang trùng về là cô con dâu chết đuối đấy, Huynh trưởng yên tâm 29 tết tụi em về.
Thật là được lời như cởi tấm lòng. Tôi vội thông báo cho cô Quyết, chú Lực, chú Tiến, mọi người trong gia đình hân hoan như người cho vàng, cho bạc khi túng thiếu,như cho bát cơm mà họ đã nhịn lâu ngày. Hôm đó là ngày 27 tết gần như năm cùng tháng tận rồi, tôi cũng rất lo không biết bạn tôi có về được không ? lòng cứ như lửa đốt, mong sao cho ngày chóng qua.
(Còn nữa)

#8 470525

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 229 Bài viết:
  • 158 thanks

Gửi vào 22/07/2011 - 14:21

(Tiếp)
Ban ngày mọi chuyện cũng diễn ra bình thường, có người đi xa về vội vã đến hỏi thăm và phúng chú Quyết, ai cũng tiếc cho chú, 1 con người hiền lành chân chất, giúp đỡ gần như cả làng, măc dù chú ấy không được học hành đến nơi đến chốn, mọi người thấy tôi ở đây với các cháu và cô Quyết, cũng đều nói:
-Bác Nghị xem thế nào ? Làng xóm đều sợ chuyện quái dị này, có người nói độc mồm độc miệng là nhà này bị trùng đấy bác ạ. Bác xem thầy thợ thế nào không có dân làng sợ quá đi thôi, không ai dám đi qua đây đấy bác ạ
Tôi cũng gật đầu tán thưởng, vì sự việc ma nhập người nhà chú Quyết làm náo loạn một vùng quê hẻo lánh này, sự việc hiển hiện như ban ngày ai cũng biết. tôi cũng gật đầu qua loa và nói:
-Tôi có tài cán gì đâu mà giúp được. thôi thì tuỳ thuộc vào chúa thôi bác ạ. Nhưng tôi nghĩ không bao giờ chúa để bất công, hay việc làm phi lý của ma quỉ lộng hành đâu các bác ạ !
-Bác đi nhiều nơi, hiểu biết nhiều bác đã thấy việc này bao giờ chưa ?
Tôi suy nghĩa 1 chút rồi nói:
- Tôi thấy câu chuyện này không thể kéo dài được các bác à, tôi cũng chưa thấy bao giờ, nhưng cũng chẳng sợ gì đâu các bác à.
Câu chuỵện giữa tôi với mọi người cũng chủ là xã giao cho qua chuyện, lòng tôi mong các cháu đi gặp ông thầy kia về để hỏi cho rõ.
Do công việc trong nhà khách khứa cứ đên liên tục nên không lúc nào rảnh thành ra các cháu về lúc nào tôi cũng không hay, cũng đên gần 12 h trưa tôi mới chợt nhớ ra mới hỏi các cháu:
-Thằng Sinh (con cả chú Quyết) thàng Vương (Cháu Vương là con thứ 2) đã về chưa chúng bay ?
Các cháu nhao nhao trả lời:
-Các anh cháu về lâu rồi.
-Bảo 2 thằng ra bác gặp nhé.
Môt lúc sau 2 cháu đến gặp tôi, tôi nói:
-2 Cháu đi có được việc gì không ?
Cháu Vương nói:
-Có Bác ạ, Cháu được mẹ cháu nói là đến ngày mai có khách Hà nội về hả Bác ?
Tôi hỏi lại:
-Thế gặp ông ta nói sao ?
Cháu Sinh nói:
- Ông ta bảo “ không việc gì đâu gia gình yên tâm” và cho chúng cháu các đạo bùa bắt mọi người đeo vào bác à,
Tôi hỏi tiếp:
-Tất cả các các cháu và các chú ruột của các cháu à ?
Các cháu nói:
-Tất cả các cháu dòng tộc họ Đinh có huyết thống đều đeo
Tôi nghĩ ngợi 1 lúc rồi hỏi:
-Con gái mà bố cháu hay nhập cũng đeo à ?
-Vâng
-Thế đưa cho nó chưa ?
-Dạ chưa ạ, bây giờ con mang xuống cho em nó đeo.
Tôi thấy ông thầy tự (Quê tôi gọi ông thầy cúng là ông Tự) nói chắc chắn như vậy , như nhớ ra điều gì tôi vội nói:
-Thế à ! thế thì đưa cho nó đi.
-Vâng
-Cháu xin phép bác cháu bảo thằng Sơn (Là con trai út chú Quyết)
-Ừ cháu bảo nó mang xuống đi.
Tôi nói tiếp:
-Mai có cô bạn bác vào đây, cháu Sinh ra phố Me đón nhé.
-Dạ vâng, chúng cháu mừng quá bác à
-Mai cố đó dặn sắm lễ vật gì cứ vậy mà sắm,cô ấy dặn gì cứ thế mà làm nghe chưa, vì mai là 29 tết mà cô ấy còn vào đây, nên biết cô đó rất nhiệt tình đấy các cháu.
Bác cháu giải tán để đưa bùa xuống cho em nó đeo, sự việc cú như vậy trôi đi đến 4 h chiều, bỗng thấy cháu gái hốt hoảng đạp xe lên đưa bùa cho thằng Sơn và nói:
-Tao không đeo đâu,
Rồi hớt hải đạp xe về
(Còn nữa)

#9 470525

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 229 Bài viết:
  • 158 thanks

Gửi vào 26/07/2011 - 15:35

(Tiếp)
Tôi cũng ngớ ra chẳng hiểu gì cả, tôi vội bảo cháu Vương :
-Cháu xuống xem con Bích nó thế nào về báo cho bác biết.
Cháu Vương vội vã đi xe máy, tôi thấy vậy không yên tâm, quát cháu:
-Nhà đáng có vận khăn trắng đi xe cẩn thận cháu.
Cháu Vương nó:
-Vâng, Bác cứ yên tâm.
Được 1 lúc cháu Vương về tường thuật:
-Khi Thằng Sơn đưa bùa cho con Bích, con Bích nhận bùa nhưng từ lúc nhận được bùa, nó cứ ngồi ngây ra ngắm lá bùa, không biết sao người nó cứ lâng lâng, khó chịu như lúc sắp bị nhập Bác à, nên nó hoảng vội mang bùa lên trả.
Cô Quyết nói chen vào:
-Thôi đúng ông Quyết cũng theo thằng Sơn xuống nhà nó đấy anh.
Tôi thấy câu chuyện có vẻ đi sâu vào huyền bí rồi, bây giờ chỉ mong cho cô bạn của tôi từ Hà nội vào mới gỡ cho được mớ bòng bong này, tôi thủng thẳng nói:
-Thôi được ! như vậy là bùa ngải không hiệu nghiệm rồi, nhưng sáng mai cô ở Hà nội về sẽ giải quyết.
Công việc nhà héo cứ buồn bã lặng lẽ trôi đi, mọi người mong ngóng cô bạn tôi biết nhường nào, thật đúng là chẳng khác nào "mong mẹ về chợ " lúc còn ấu thơ. Cả gia đình bây giờ rất lo lắng nhất là mấy ông chú ruột. Đã có lần chú Tiến tự thốt lên:
-Bác Nghị à, Bắt xong ông Quyết thể nào rồi nó lại bắt đến em, em lo lắm Bác à.
Tôi an ủi:
-Chú lo thế kia à, chuyện này chưa thể khảng định như vậy được, cứ để cô bạn tôi cô ấy làm.
Vợ chú Lực ngồi cạnh bây giờ mới lên tiếng:
-Chúng em rất lo bác à, không biết như thế nào nhưng các làng bên cạnh họ đều biết và nói bị Trùng rồi bác.
Tôi thấy toàn bộ gia đình không yên tâm qua các sự việc ma nhập, tôi cũng mong sao cho cô bạn tôi về đây sơm sớm.
Qua đấy mới thấy việc tâm linh rất có ảnh hưởng đến những người dân vùng quê hẻo lánh này, nên họ rất thật thà, thân thiện không giám làm những điều thất đức trong sinh hoạt hàng ngày.
Thế rồi việc gì đến khắc đến, mong cũng chẳng được, bỏ đi cũng chẳng xong...Đến 6h sáng hôm sau tôi đang ngủ bỗng điện thoại réo ầm, cả nhà chạy đến la lớn:
-Bác Nghị có điện thoại kìa.
Tôi choàng dậy và mở điện thoại, tôi bật to cả nhà cùng nghe:
-Huynh trưởng em về đến Đồng Văn rồi, đường về chỗ anh thế nào ?
Tôi vội nói:
-Em cứ đi theo đường 1A đến ngã ba Gián Khẩu, có đường rẽ về Me , đường đi Nho Quan, em đi tiếp đến phố Me, anh cho người ra đón.
Cô bạn tôi nói:
-Vâng anh cho người đón em nhé.
Và cô cúp máy. Cả nhà như thở phào nhẹ nhõm, cô Quyết, chú Tiến, Chú Lực, Chú Sỹ và các cháu hớn hở ra mặt, vì ngày hôm nay là ngày 29 tết rồi mà cô bạn tôi còn vào đây giúp đỡ cho gia đình.
Bỗng điện thoại lại réo lên, tôi vội nhấc máy nghe, không quên bật to cho cả hà nghe:
-Anh à các thứ em dặn đã có chưa, vì mang các thứ đó lên xe cồng kềnh lắm anh à.
Tôi nói giọng tin tưởng:
-Cô không lo các cháu đã làm từ chiều qua cơ mà.
-Em phải hỏi vậy không đủ lễ thì khó lắm đấy anh. à quên hôm nay đi với em có 1 chú vừa học ở Liên Xô về giúp việc anh à.
-Mình biết, cô tin ở anh đi. Sao chồng em không vào à ? Hôm qua bảo chú ấy cũng vào mà.
-Nhà em bận quá không vào được anh à.
-Thôi tuỳ cô, cô sắp đặt thế nào anh cũng đồng ý.
Cô ta lại tắt máy, mọi người vội vã chuẩn bị những thứ gì còn thiếu, tôi rà lại danh sách các thứ cần sắm, và nói:
-Cháu Sinh và cháu nào đấy đi 2 xe ra đón cô bạn bác.
Hôm đó sao mà rét thế, tôi mặc 2 áo len, 1 áo khoác mà người cứ run lên. Không biết run do có người giúp sức để hoá giải việc huyền bí này hay là do thời tiết, lòng tôi miên man nghĩ ngợi. Đúng khoảng 8h có điện thoại cô bạn tôi đã về dến thị trấn Me
(Còn tiếp)

#10 470525

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 229 Bài viết:
  • 158 thanks

Gửi vào 26/07/2011 - 15:36

(Tiếp)
Cũng khoảng gần 9h các cháu đón cô bạn tôi về đến nhà, toàn bộ gia đình và hàng xóm hân hoan đón bạn tôi, hôm 29 tết rất rét, mọi người đều nồng nhiệt thân tình, không ai bảo ai người đỡ túi, người dắt có bạn tôi thật nhiệt tình....quên cả gió to rét buốt, đưa cô bạn tôi vào uống nước cho ấm bụng. Vừa yên chỗ cô bạn tôi nói:
-Các ông các bà ở dưới chân chúa mà không có đức tin, Chúa Zêsu và đức mẹ Maria là tuyệt vời còn tin gì nữa.
Cô em gái tôi như bắt được vàng vội nói.
-Chị ơi chúng tôi nào có biết, trong nhà hiện tại là như vậy chẳng biết cầu ai , thôi thì chị nể anh tôi, thương chúng tôi, dón tay làm phúc chị ạ.
Cô bạn tôi tiếp lời:
-Bác Nghị em dặn các thứ đã chuẩn rồi chứ ạ.
Em tôi đỡ lời:
-Chuẩn bị cả rồi chị ạ.
-Thôi ta ra ngoài nghiã trang đi, bác Nghị tuổi Hợi và ai tuổi hợi đều ở nhà không phải ra nữa, các cháu chuẩn bị xe ta ra ngoài đó đi, các cháu mang ra cái chiếu.
Tôi bảo các cháu:
-Các cháu mang theo mảnh nilon sau đó giải chiếu lên.
Cháu Sinh nhanh nhảu:
-Có mảnh vải bạt rồi bác à.
-Thế thì tốt quá, 2 xe chở 2 người còn lại chở các đồ vật. các cháu nào ra đấy phải nghe theo lời cô ấy bảo.
Các đồ vật gồm có hoa quả ngũ mầu, ngũ mã, vàng, trầu cau............cả đoàn người kéo nhau ra nghĩa trang, tôi phải ở nhà cùng các cháu gái chuẩn bị cơm nước, hầu chuyện với mấy ông hàng xóm. Câu chuyện tưởng như không bao giờ ngừng, có ông nói:
-Hôm qua thằng Mười về sợ xanh mặt, tối đến không giám ra ngoài.
Tôi khôi hài bảo:
-Quầy bán Bỉm chắc hôm qua đắt hàng, mấy ông, mấy bà gần đây chắc đóng bỉm cả.
Chú Hiệp hàng xóm nói:
-Tôi chưa thấy sự lạ như thế này bao giờ, hồi trong chiến trường, nằm cạnh xác đồng đội cũng không sợ, nhưng mấy hôm nay ông Quyết làm em sợ xanh mắt.
-Chuyện lạ vậy ai mà chả sợ, chẳng cứ gì Bác Hiệp.
-Tối đến di qua đây, ai cũng sởn gai ốc, biết trong nhà vẫn có người thức nhưng không giám qua.
Chuyện trò rôm rả đến 11h thì cô bạn tôi và các cháu lục đục kéo về. Thế là câu chuyện ngoài mộ chú Quyết tôi không được tham dự, chỉ biết rằng cô ấy dùng thuốc chôn yểm gì đó.
Về đến nơi cô bạn tôi nói:
-Chờ đến giờ mùi em làm lễ ở nhà này bác à. Ở đây có chúa Zêsu, đức mẹ Maria, thế mà các bác còn đeo bùa. Mẫu ảnh chúa, đức mẹ là bùa cao siêu nhất rồi, nhất là được các linh mục đã làm phép, các bác còn đeo bùa loạn các thần linh, đâm ra mất thiêng.
Tôi cũng phụ theo cô em gái.
-Nào tôi có biết gì đâu, thấy cô em và các cháu cuống lên, thầy bảo đeo gì thì đeo nấy, có hiểu mô tê thế nào đâu cô.
Quá 12 h trưa cô ấy bảo sắp lễ ra:5 con ngựa 5 màu được sắp ra 5 hướng do cô ấy chỉ định, màu nào vào hướng nào, các loại hoa quả cũng vậy. Các hướng đều có thắp hương nến, lập đàn thờ theo hướng bàn thờ gia tiên. thật ra sắp xếp lễ nghi, theo ngũ hành thế nào cái đó tôi khổng hiểu cho lắm, nên cô bảo sao thì làm thế vậy. Sau khi sắp và lập đàn xong cô ấy bảo:
-Bác Nghị ngồi trong này, gần như là bác chủ sự đấy.
Tôi ngoan ngoãn làm theo, xong xuối cô gióng lên hồi chuông như thông báo bắt đầu cuộc lễ:
(Còn tiếp)

Thanked by 1 Member:

#11 470525

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 229 Bài viết:
  • 158 thanks

Gửi vào 15/08/2011 - 10:07

(Tiếp)
(Tôi quên chưa kể trước đó cô thay quần áo nhà chùa màu nâu sòng)
Bắt đầu cuộc lễ cô bạn tôi khấn:
-Con xin chua Zêsu, con xin đức mẹ Maria đồng trình xin phù tá con cùng chư thần chư phật chấn an khu vực này. Hôm nay ngày.... Tháng năm... con là(Cô nói pháp danh) thay mặt thí chủ con là bà Trần Thị Vui, ông Đinh Văn Tiến, Đinh Văn Lực.........
Tất cả tên các con cháu trong nhà cô đều như liệt kê cả. sau đó cô dọc kinh nhà phật, cùng với các niệm chú gì đó. Nhìn dáng vẻ của bạn tôi rất thành tâm trong lĩnh vực này làm tôi sởn gia gà khi cô nhắc đến "Con xin chúa Zêsu và đức mẹ Maria đồng trinh..." Tất cả không gian lúc ấy tĩnh lặng chỉ thấy cô bạn tôi giọng ngân nga trong trẻo nhưng đầy quyền uy, làm cho những người ngồi xem nín lặng ngay cả tiếng ho cũng không giám, điểm vào đó tiếng chuông ngân trong vang xa làm không khí đã trang nghiêm lại càng trang nghiêm hơn. Hầu như mỗi lần cô xin Chúa Zêsu và các chư thần chư phật đều kêu lên ba lần, mỗi lần như vậy làm các bà trong hội thánh địa phận xứ Mỹ thuỷ lại thốt lên"Zêsu ma lạy chúa tôi". Lần cuối cùng cô niệm chú xin cả thần linh địa phương thì cô lại giậm chân xuống đất ba lần, tiếng chân giậm xuống đất tuy nhẹ nhưng âm vang đục, vọng ra tận ngoài sân, nét mặt nghiêm trang nhưng tươi nhuận của người phụ nữ tứ tuần càng tôn nghiêm lại càng tôn nghiêm hơn, tiếng cô trong khi đọc kinh nhà phật trong nhưng âm sắc vang xa.(Có thể giờ đây kể lại tuy lộn xộn và thiếu nhiều chi tiết mong các bạn thông cảm cho)
Tất cả các cụ, các ông các bà xung quanh lối xóm, ngay cả các cụ từ đầu làng cũng xuống để xem cuộc lễ, nhưng khi vào đến cuộc lễ cũng nghiêm trang kính cẩn không kém người chủ lễ, người xem kín mít ngoài sân, nhưng không ai giám thở mạnh, không khí thật trang nghiêm kính cẩn người đến trước như lây lan cho người dến sau. Cô đọc kinh nhà Phật hơi dài, ngoài ra cô còn đọc nhưng kinh như tiếng Phạn(Đấy là tôi suy diễn như vậy các bạn biết thì đừng cười nghe)
Cuối cùng cô chỉ lên các bùa dán ở nhà dọc kinh cũng 3 lần.
Cô dõng dạc nói:
-Những người bị vong nhập vào đây, cả cháu Sinh nữa.
Cô cũng dọc kinh 3 lần rồi cô nói:
-Quay lưng lại:
Người bị ma nhập quay lưng lại, cô bạn tôi như võ sư điểm huyệt dọc sống lưng xuống tận thắt lưng, động tác cuối cùng là phát mạnh vào vai người bị ma nhập, thao tác trông rất thuần thục và uyển chuyển. Lần lượt từ cháu Bích, chú Lực, cháu Sinh.
Sau khi như là điểm huyệt cho 3 người cô nói:
-Tháo các bùa đã dán ở các nhà xuống đây, ai đã đeo bùa đều bỏ vào đây,
Cô bạn đưa ra cái cơi bằng đồng :
Một lúc sau tôi mới vỡ lẽ thì ra toàn bộ các cháu tôi, con và cháu chú Tiến, chú Lực, bà Hương (chị ruột chú Quyết) một đống bùa đầy cái cơi cô bạn tôi đưa ra. Cô khấn:
-Của thầy trả thầy của chủ trả chủ.
Cô cho hoá cùng với vàng mã, Công việc kết thúc lúc ấy thấy cô bạn tôi thư dãn tươi cười tôi nói:
-Công việc làm em vất vả quá, hôm nay 29 tết mà còn vào đây giúp anh, thật cám ơn em lắm lắm. Cho anh gửi lời cảm ơn ông xã của em và các cháu trong gia đình nhé. Các công việc sắm tết thay mẹ để em có thời gian gúp anh.
-Huynh trưởng cứ nói vậy, anh với chúng em như người nhà, anh đã có lời nói tụi em đâu có quản gì ?
Câu nói của cô bạn như an ủi động viên thân già này các bạn ạ. Lòng tôi cảm thấy ấm áp vô cùng về mối quan hệ bè bạn. Thật là chẳng có gì bằng tình bạn chân thành.
Cô bạn tôi tiếp tục nói:
-Các ông các bà phải có đức tin, các ông các bà thờ chúa và đức mẹ, đấy là đấng thần linh rất tuyệt vời, thì các đấng thần linh ấy luôn bảo vệ các ông các bà, các ông các bà có mẫu ảnh chúa và đức mẹ đấy là là bùa vô giá không thể bùa nào thay thế nổi, nhất là các mẫu ảnh ấy được các linh mục làm phép. Gia đình này năng đi lễ nhà thờ cầu chúa và đức mẹ che chở. ít sát sinh, luôn làm điều thiện đấy là đẹp lòng chúa và đức mẹ thì người luôn che chở cho các vị.
Mọi người ngồi xem nín lặng bây giờ mới dám cười đùa, có người nói:
-Buổi lễ tuy đơn sơ nhưng trang nghiêm quá, rất tôn trọng chúa và đức phật, từ bé tới giờ mới thấy bưởi lễ trang nghêm và được lòng cả.
Cô bạn tôi lúc này mới thấy cười viên mãn nhưng rất khiêm tốn và nói:
-Thôi giờ đã muộn, tôi xin phép gia đình và bà con để về Hà nội.
Cả gia đình cô em tôi đều nhao nhao nói:
-Về Hà nội hơi xa gia đình đã làm cơm, chị và 2 anh ở lại xơi cơm với gia đình cho ấm cúng.
(Còn nữa)

Thanked by 1 Member:

#12 quachtruong

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 146 Bài viết:
  • 29 thanks

Gửi vào 04/09/2011 - 23:40

.

Sửa bởi hiendde: 20/08/2012 - 03:09


#13 yasgnol

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 30 Bài viết:
  • 3 thanks

Gửi vào 16/09/2011 - 13:45

.

Sửa bởi hiendde: 20/08/2012 - 03:10


#14 Manager

    BĐH Tiền Nhiệm

  • Công Thần
  • 446 Bài viết:
  • 409 thanks

Gửi vào 17/09/2011 - 05:13

Chào hội viên quachtruong và yasgnol,

Mời hai bạn vào đọc nội quy của diễn đàn TVLS.
Xin đọc kỹ NỘI QUY CHUNG 2, 3, và 7.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



BDH sẽ xóa đi 2 bài viết vi phạm nội quy của hai bạn.

Manager

--------------------------------

NỘI QUY CHUNG

2. Tuyệt đối không được
dùng những danh từ khiếm nhã, thô tục hoặc có tính cách chỉ trích cá nhân hoặc những nhóm người. Mọi sự tranh luận, phản bác phải dựa trên sự hiểu biết của hội viên và trên tinh thần học thuật.

3. Tuyệt đối không được kỳ thị hoặc khinh miệt chủng tộc, giới tính, tuổi tác, hoặc sự hiểu biết của người khác. Hội viên của Diễn Đàn Tử Vi Lý Số gồm mọi thành phần, mọi trình độ văn hoá, mọi giới tính, chủng tộc và quốc gia. Bởi vậy, mọi sự xúc phạm đến các hội viên khác không phù hợp với tinh thần tôn trọng sự bình đẳng giữa các hội viên của diễn đàn.

7. Tuyệt đối không được gây náo loạn, tranh cãi, phỉ báng, hoặc chế diễu các hội viên khác và tạo sự mất hoà khí trên Diễn Đàn Tử Vi Lý Số.


#15 quachtruong

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 146 Bài viết:
  • 29 thanks

Gửi vào 18/09/2011 - 12:26

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Manager, on 17/09/2011 - 05:13, said:

Chào hội viên quachtruong và yasgnol,

Mời hai bạn vào đọc nội quy của diễn đàn TVLS.
Xin đọc kỹ NỘI QUY CHUNG 2, 3, và 7.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



BDH sẽ xóa đi 2 bài viết vi phạm nội quy của hai bạn.

Manager

--------------------------------

NỘI QUY CHUNG

2. Tuyệt đối không được
dùng những danh từ khiếm nhã, thô tục hoặc có tính cách chỉ trích cá nhân hoặc những nhóm người. Mọi sự tranh luận, phản bác phải dựa trên sự hiểu biết của hội viên và trên tinh thần học thuật.

3. Tuyệt đối không được kỳ thị hoặc khinh miệt chủng tộc, giới tính, tuổi tác, hoặc sự hiểu biết của người khác. Hội viên của Diễn Đàn Tử Vi Lý Số gồm mọi thành phần, mọi trình độ văn hoá, mọi giới tính, chủng tộc và quốc gia. Bởi vậy, mọi sự xúc phạm đến các hội viên khác không phù hợp với tinh thần tôn trọng sự bình đẳng giữa các hội viên của diễn đàn.

7. Tuyệt đối không được gây náo loạn, tranh cãi, phỉ báng, hoặc chế diễu các hội viên khác và tạo sự mất hoà khí trên Diễn Đàn Tử Vi Lý Số.

Dạ thua bác Admin thật ra mình chưa hiểu rõ nội quy của Diễn Đàn nên bác thông cảm, chỉ có điều khi đăng lên diễn đàn thì đừng tự ý sửa đổi nội dung mà lồng Tôn Giáo vào mình đọc cảm thấy rất là phản cảm vì nội dung quá lũng cũng, mất giá trị của câu chuyện

Sửa bởi quachtruong: 18/09/2011 - 12:26







Similar Topics Collapse

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |