Jump to content

Advertisements




Làm sao tu?


104 replies to this topic

#46 hoatra

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 131 Bài viết:
  • 143 thanks

Gửi vào 04/10/2014 - 13:38

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

MasterTea, on 02/10/2014 - 17:17, said:

Hoatra nói rất đúng, đa phần mọi người đều wan niệm tu là để lấy phúc. Như đã liệt kê ở trên là ngũ phúc: Phú quí thọ khang ninh. Đó là tu ở hiện tại!

Tu để được vãn sanh, đó là tu của tương lại. Theo Hoatra nói thì tu để về cõi trời, có người nói tu về cõi Phật, có người tu về Thiên đàng với chúa, với Alah

Vậy Hoatra tin vào wan niệm nào?

Tin vào quan niệm nào ? Mình chưa rõ ý của Trà lắm.

Lục đạo luân hồi do tâm con người biến hiện, tâm thiên về đâu nhiều thì nghiệp lực lôi mình về đó. Ngu si không phân được phải trái, cho ác là thiện, cho phước là họa đọa làm thân súc sanh, sân hận nhiều đọa địa ngục, tham ái nặng đọa ngạ quỷ, hung bạo háo thắng đọa atula, thiện nghiệp nhiều đi về cõi người, thù thắng hơn cả là về cõi người trời.

Phước báu người trời không tệ nhưng không cứu cánh, hưởng hết phước cũng bị đọa lạc, cũng phải chết. Muốn liễu thoát sanh tử, giữ gìn phú quý phước báu ngàn vạn thế không suy, chữ hiếu làm được viên mãn thì thù thắng nhất chính là cầu làm Phật, thành Phật có đủ thần thông biết thân bằng quyến thuộc đang ở cảnh giới nào, hiện thân đến ngay cảnh giới đó mà giúp đỡ họ.

Phước báu thế gian chỉ giúp mình chăm sóc người thân ở một giai đoạn rất ngắn ngủi, họ mất rồi, mình không cách nào biết được họ đi về đâu, biết rồi cũng không có năng lực giúp đỡ họ. Điều oan nghiệp nhất là khi bản thân cũng bị đọa lạc, mơ mơ hồ hồ, gặp lại người thân không nhận ra nhau, rốt cuộc thành tàn hại lẫn nhau.

Nếu mình nghĩ tu để bản thân thành tựu, tu là việc rất khó khăn, rất giãi đãi, nhưng khi động lực tu vì người khác lại dễ hơn, không thể làm biếng. không thể không nỗ lực. Địa Tạng Vương bồ tát khi xưa, một lòng niệm Phật cứu mẹ mà ngài đã thành tựu, mẹ của ngài từ thường trú nhân địa ngục được cấp thẳng visa về cõi trời.

Sửa bởi hoatra: 04/10/2014 - 13:41


Thanked by 1 Member:

#47 MasterTea

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 965 Bài viết:
  • 1845 thanks
  • Locationmelbourne

Gửi vào 04/10/2014 - 19:37

Vậy là hoatra tu theo tư tưởng, giáo lý Phật gia, nghe sặc mùi Phật pháp
Hồi nãy có 1 bạn nói là do bận rộn mưu sinh nên vẫn chưa tu được và khi nói đến chữ tu thì phần đông ai cũng liên tưởng đến ông Phật, đạo Phật. Sao không thấy tư tưởng Thiên chúa giáo, Bái Hoả Giáo, Hồi giáo?

Vậy tu có phải là sản phẩm do ông Phật sáng chế ra 0? ai cho ổng bằng phát minh? Nghe đến chữ tu sao mà nó nặng nề quá!
Chứ bé Trà mà nói tu là mỗi ngày, dậy phải đánh răng, rửa mặt, ăn sáng, ai đồng ý giơ tay?

Thanked by 1 Member:

#48 ntctdiana

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 24 Bài viết:
  • 12 thanks
  • LocationSydney

Gửi vào 04/10/2014 - 20:18

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

MasterTea, on 04/10/2014 - 19:37, said:

Vậy là hoatra tu theo tư tưởng, giáo lý Phật gia, nghe sặc mùi Phật pháp
Hồi nãy có 1 bạn nói là do bận rộn mưu sinh nên vẫn chưa tu được và khi nói đến chữ tu thì phần đông ai cũng liên tưởng đến ông Phật, đạo Phật. Sao không thấy tư tưởng Thiên chúa giáo, Bái Hoả Giáo, Hồi giáo?

Vậy tu có phải là sản phẩm do ông Phật sáng chế ra 0? ai cho ổng bằng phát minh? Nghe đến chữ tu sao mà nó nặng nề quá!
Chứ bé Trà mà nói tu là mỗi ngày, dậy phải đánh răng, rửa mặt, ăn sáng, ai đồng ý giơ tay?

Đọc 1 lèo topic của sư huynh, muội đồng ý với câu in đậm vì chỉ hiểu mỗi câu này T_T


Bàn theo ý muội, triển khai một xíu : TU ---mình ý thức được là mình đang làm gì

VD: chà răng thì tập trung vào chà răng cho sạch, hổng phải đánh răng mà đầu óc cứ nghĩ hôm qua đi chơi với thằng bồ mới vui quá hay "úi giời lo quá mơi có bài thi chưa học"- vui rồi cũng sẽ chán mà lo rồi lại thêm sầu, rồi rút cuộc hổng biết mình đang làm gì, đánh tới cái răng hàm hay răng cửa hay là đánh lô tô trong đầu ?? --> tu thất bại

Tương tự cho rửa mặt ăn sáng, ăn uống mà không ý thức được mình nạp vô người thứ gì, lượng đồ ăn bao nhiêu dễ bị quá đà, ám ảnh, cáu....

Muội nói nhảm, góp chút ý kiến cho vui, tiện thể say hello to sư huynh ^^

Sửa bởi ntctdiana: 04/10/2014 - 20:20


Thanked by 1 Member:

#49 secretsoflife

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 496 Bài viết:
  • 1550 thanks
  • Location0

Gửi vào 05/10/2014 - 07:26

Mọi người thường hay hiểu lầm tu hành là tu sửa thói hư tật xấu của mình, v.v... Vậy "giải thoát" trong đạo Phật là gì? Là giải thoát khỏi thói hư tật xấu chăng? Coi chừng có sự lầm lẫn giữa phương tiện và cứu cánh. Tất cả nào là tam cang ngũ thường không phải là mục đích của người tu theo đúng nghĩa "giải thoát" trong đạo Phật.

Trở ngại lớn nhất thường thấy ở người tu là nhảy rào, chấp trước, ví dụ như "tu tại Tâm", "ăn chay cũng như ăn mặn", "gặp Phật giết Phật, gặp ma giết ma", v.v... Những vấn đề này đều bị cái trí nó dối gạt nặng nề. Việc gì cũng phải theo giai đoạn tuần tự nhi tiến. Cuộc sống hằng ngày của chúng ta phải dùng đến trí (đầy tớ) vì nó là công cụ cho chúng ta tương tác ở thế giới này và cũng vì vậy mà chúng ta đã quên bẵng đi Tâm (chủ). Những sự giữ giới này nọ, giai đoạn đầu cần phải có (về sau sẽ thuần tánh tự nhiên) để giúp cho thân + trí của chúng ta thanh tịnh lại, nâng tầng rung động của chúng ta cao hơn để giúp cho việc thiền định được dễ dàng, đến lúc nhập định đủ sâu và căn cơ chín mùi thì tự khắc Tâm ta sẽ thức dậy. Chỉ ngay vào sát na đó chúng ta mới nhận chân được thân thể này là giả tạm, cuộc sống này là tạm bợ và cả cái trí cũng chỉ là phương tiện. Ví dụ như khi chúng ta ngủ, ngay trong giấc mơ chúng ta có nghĩ là chúng ta có đời thực sau khi tỉnh dậy không? Không. Cũng như vậy, trong đời sống hằng ngày với tầng rung động nặng nề thô kệch của trí, chúng ta không thể ngờ được chúng ta có Tâm trùm khắp, bất sinh bất diệt như Ngọc Mani nhưng lại bị chôn vùi dấu kín trong đá tảng thô lậu của trí. Cũng vì Tâm không được đánh thức, nên chúng ta cứ mãi luân hồi, kiếp này sang kiếp nọ và nghiệp lực càng lúc càng bao phủ lấy Ngọc Mani làm mê mờ trí huệ, làm chậm đi tiến trình trở về của chúng ta. Ánh sáng là ánh sáng tự tánh Ngọc Mani ngay bên trong chúng ta, không phải bên ngoài mang lại. Chúng ta cần mài đá cho đến khi lộ được Ngọc Mani thì tự khắc ánh sáng sẽ phát ra.

Về sự tham cầu, như đã có vài người biện luận và dẫn thuyết cho rằng cầu giải thoát cũng là tham, vì tu hành không nên tham mà nên thả bỏ hết. Điểm này đúng lẫn sai. Đúng trong giai đoạn đầu, và sai giai đoạn sau. Cái trí của ta là một đầy tớ trung thành nhưng lại là một người chủ tệ hại. Nếu trí của ta không tham cầu, không thỏa mãn được cái tự ngã, thì nó có chịu tu hay không? Nó có chịu sửa đổi, giữ giới, ngồi xuống hành thiền hay không? Tất cả thiên kinh vạn quyển, bao công án thiền cũng chỉ là phương tiện thiện xảo để gạt cái trí tham cầu, phải xỏ cột mũi trâu (Thập Mục Ngưu Đồ) để nó phải tùng phục trước khi thuần tánh, cho đến khi Tâm ta thức dậy. Một khi Tâm đã thức dậy, từ từ làm chủ được cái trí trong đời sống hằng ngày thì sự tham cầu cũng sẽ mất đi. Vì sao? Vì trong sát na mà Tâm được thức giấc, ta sẽ nhận chân được sự vĩ đại của ta như thế nào, biết được sự Tự Do Tuyệt Đối như thế nào thì cho dù sự tham cầu vĩ đại nhất trong thế giới này, có làm chủ cả cái thế giới này, cũng chỉ là hạt bụi dưới chân không thể nào sánh được với sự Tự Do Tuyệt Đối.

Bao nhiêu kinh sách, kỳ thư cổ điển luôn luôn chứa đựng ngữ nghĩa theo cách hiểu bên ngoài của ý và nghĩa lý thông trùm từ trong bởi Tâm. Vốn được viết ra bởi những vị đại khai ngộ, mượn dùng ngôn ngữ thế gian để chuyển tải những gì to lớn hơn, vượt khỏi biên thành của trí nên từ đó mới nảy sinh ra nhiều cách diễn giải khác nhau của trí, mang đến sự cuồng tín, nghi kỵ, đả kích, chém giết lẫn nhau cũng vì vậy. Ở thế giới này tồn tại hai chân lý, chân lý tương đối và chân lý tuyệt đối. Với chân lý tương đối nhập thế của ý, cho dù bao nhiêu triết thuyết, bao nhiêu cự cãi cũng vẫn luôn chạy trong vòng lẫn quẫn của trí mà không thể vượt ra khỏi đối đãi của nhị nguyên. Vì vậy mà,

Con chó trí tuệ
Hay chạy quàng xiên
Vấp phải nhị nguyên
Xảy chân mất mạng...

Còn chân lý tuyệt đối (tạm gọi vậy) xuất thế của Tâm là chân lý siêu thế gian, không bị tù túng trong ngôn ngữ con người, vượt ra khỏi sự đối đãi không-thời và chỉ có thể tiếp cận khi Tâm được thức giấc.

Tu hành cần phải định hướng cẩn thận vì đường tu đầy mê trận lôi cuốn dụ dỗ chúng ta. Điểm chung lại những phương pháp tu thường thấy và chúng ta cần phải phân biệt rõ đâu là tu theo Địa tiên, Tiên thiên hay là Giải thoát.

Địa tiên: những môn phái này dùng bùa chú, ngãi, thư ếm và chia ra 2 loại chánh tà. Tà thì thư ếm hại người còn chánh thì được cho là cứu nhân độ thế, trừ tà bắt quỷ, nuôi âm binh để sai khiến, thổi nhang vào nước lã để trị bịnh, v.v... Loại tà không đề cập đến chỉ bàn đến loại được cho là chánh. Tất cả chúng ta đều bị lưới nhân quả trói buộc chằn chịt. Đức Phật có nói, nếu muốn biết nhân quả một người thì cần phải biết đến quá khứ, hiện tại và cả vị lai của họ. Khi dùng bùa chú thần thông thì có 2 trường hợp, một là thần thông không phải của mình vì trình độ hành trì mình chưa đủ, sẽ bị địa tiên cho vay mượn (mà mình lầm tưởng là của mình) và mình sẽ phải trả vốn lẫn lãi. Cho đến một kiếp nào đó mình tu hành cao được một chút thì sẽ bị họ đến đòi, gây ra ma chướng khó khăn trở ngại trong việc hành trì. Hai là thần thông tự thân mình có được, nhưng việc này mình cũng sẽ bị lậm sâu vào nhân quả của người khác và mình sẽ phải gánh trả. Ví dụ 2 người có nợ nần với nhau, mình không thấy được nhân quả mà dùng quyền lực thần thông ép chế một bên thì nghiệp quả sẽ phản lại khôn lường, không nhất thiết phải ngay vào kiếp này nhưng nó sẽ được lưu tồn chờ đợi trong những kiếp tới. Đức Phật có lần biết trước nguyên cả dòng họ của Ngài sẽ bị giết hại mà Ngài không ra tay cứu giúp là có lý do, cho dù ngài Mục Kiền Liên đã lén dùng thần thông giấu họ vào bình bát nhưng vẫn không thoát, khi mở bình bát ra chỉ toàn là máu. Vì vậy, hãy tự lo cứu mình trước khi muốn cứu thế độ sanh. Công đức tu hành của mình không bao giờ đủ cho những việc này (trừ tà, ếm quỷ) đâu. Hãy biết bơi trước khi muốn cứu người khác đang bị đuối, còn không thì cả hai đều sẽ ôm nhau chết chìm. Ở diễn đàn này, 1-2 tháng trước có một thành viên bắt đầu sa vào địa tiên. Còn có người nuôi âm binh để sai khiến cũng có lúc sẽ bị trả vì quy luật vũ trụ, mỗi một chúng sanh, dù hữu hình hay vô hình, đều có cái quyền tự do của Trời Đất sanh ra, nếu chúng ta không giúp đỡ được họ mà còn kềm chế sai khiến thì cũng sẽ đến lúc chúng ta sẽ bị kềm chế, sai khiến lại. Đừng tưởng cúng cho họ ăn rồi mình có thể làm chủ được họ, miếng ăn mà mình cúng cũng là của Trời Đất, không phải của mình, lúc ra đời ai cũng không một mảnh khố che thân.

Tiên Thiên: tu luyện tinh khí thần, phản bổn hoàn nguyên, kết sinh Thánh thai để nhắm về tiên giới. Vẫn còn nằm trong ngục tù lớn vì bị ảnh hưởng bởi thời gian. Tuy lên càng cao (vào nội giới càng sâu) thì thời gian càng trôi chậm lại nhưng vẫn không mất, và "thành trụ hoại không" của sự vật đã nằm trong cái lý của thời gian.

Giải thoát: thoát ra luân hồi sanh tử, vượt ra khỏi cái lưới không-thời để trở về Thường Hằng. Điểm chính ở tu Giải thoát là cần phải có Minh Sư dẫn dắt trong nội giới để vượt thoát ra khỏi tù ngục lớn vừa nhắc đến bên trên. Vì vậy, ngay từ cổ xưa, thế giới chúng ta luôn luôn có những vị Minh Sư gìn giữ Pháp mạch để truyền đời. Nếu Pháp mạch không còn được lưu giữ ở thế giới này thì chúng ta sẽ bị "limbo", cho dù có trải qua muôn vạn ức kiếp luân hồi, có tu hành cao đến đâu cũng không thể nào thoát khỏi tù ngục lớn. Dòng Pháp mạch từ ngàn xưa đã được chia đi nhiều hướng. Đức Phật nhận lãnh Pháp mạch sau 5 năm tầm đạo và 6 năm tu khổ hạnh, sau cùng thì truyền đến ngài Lục Tổ Huệ Năng. Cái mà Ngũ Tổ Hoàng Nhẫn truyền cho Lục Tổ Huệ Năng chính là Pháp mạch, không phải những câu kinh Kim Cang. Nhị Tổ Huệ Khả tự chặt cánh tay cũng để mong cầu Pháp mạch. Milarepa tự tay xây lên ngọn tháp 9 tầng và mấy lần bị Thầy bắt xây lại, sau cùng mới nhận lãnh được Pháp mạch. Chúa Jesus nhận được Pháp mạch trong 17 năm được cho là thất lạc của Ngài tại một vùng núi bên Tây Tạng, trước khi trở về hoằng Pháp được 3 năm. Bên Hồi giáo thì có ngài Rumi với những vẫn thơ chứa đựng đầy huyền bí, thơ của Ngài được dịch ra nhiều thứ tiếng và bán chạy nhất tại Hoa Kỳ. Ngược vào thời Ai Cập cổ đại thì còn có Hiram Abiff, người kiến trúc đền thờ vua Solomon của Do Thái đầu tiên. Sang Hy Lạp cổ đại thì Hermes, v.v... Dấu tích liên quan đến Pháp mạch vẫn còn lưu truyền trên kinh điển Phật giáo, Kinh Thánh, Nag Hammadi, Hermetica, kỳ thư Kybalion, v.v... đến ngay cả những cuốn sách được lưu truyền trong nội bộ của những Hội kín như Rosicrusian, Freemasonry, v.v... vào đầu thế kỷ trước.

Vì vậy, khi định hướng tu hành, chúng ta đừng nên dính mắc vào một tôn giáo nào cả. Việc này chỉ hại ngay chính chúng ta. Hạt sạn trong mắt sẽ che cả thái sơn trước mặt. Ngồi ôm một gốc cây cổ thụ cằn cỗi sẽ làm mất đi năng lực bước ra khỏi khu rừng rậm để có thể thấy được cả tổng thể. Tôn giáo chỉ là phương tiện cho nhân loại trở về với Bản Nguyên, không phải là Cứu Cánh tột cùng. Và tất cả mọi tôn giáo đều không của riêng ai, đến một lúc nào đó chúng ta sẽ nhận thấy được bên sau những dị biệt do vùng miền, văn hóa, v.v... tất cả những tôn giáo lớn đều xây trên cùng một nền tảng. Ngài Rumi bên Hồi giáo có bài thơ sau:

Tôi lục lạo khắp cùng Thiên Chúa giáo,
Thánh giá nhìn lên, tôi thấy nó trống không!
Tâm tích Ngài, sao tôi vẫn mịt mùng!
Tôi lang thang trong chùa chiền, miếu mạo.
Ngài ở đâu sao chẳng thấy hình dung?
Đá Kaaba, tôi quanh quất ruổi rong,
Đô hội ấy, mà sao Người vắng bóng!
Tâm hồn tôi, tôi nhìn tận bên trong,
Ôi lạ thay, kìa sao Ngài ở đó?
Thần trí tôi bỗng mãnh liệt động rung,
Rủ sạch hết bụi trần gây chia rẽ...

(Bản dịch của Nhân tử Nguyễn Văn Thọ)


Đề cập đến đền thờ vua Solomon bên trên, khi vào cửa đền thì có 2 trụ cột 2 bên, một tượng trưng cho Chân lý (Truth) và một tượng trưng cho Tự nguyện (Freewill). Ý nói, khi tìm về Thượng Đế, chúng ta cần phải có đủ 2 điều tiên quyết, một là tìm cầu chân lý, 2 là do mình tự quyết, không vì sự ép buộc của ai cả.

#50 hoatra

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 131 Bài viết:
  • 143 thanks

Gửi vào 05/10/2014 - 12:39

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

MasterTea, on 04/10/2014 - 19:37, said:

Vậy là hoatra tu theo tư tưởng, giáo lý Phật gia, nghe sặc mùi Phật pháp
Hồi nãy có 1 bạn nói là do bận rộn mưu sinh nên vẫn chưa tu được và khi nói đến chữ tu thì phần đông ai cũng liên tưởng đến ông Phật, đạo Phật. Sao không thấy tư tưởng Thiên chúa giáo, Bái Hoả Giáo, Hồi giáo?

Vậy tu có phải là sản phẩm do ông Phật sáng chế ra 0? ai cho ổng bằng phát minh? Nghe đến chữ tu sao mà nó nặng nề quá!
Chứ bé Trà mà nói tu là mỗi ngày, dậy phải đánh răng, rửa mặt, ăn sáng, ai đồng ý giơ tay?


Sặc mùi Phật Pháp. :''D

Từ "tu" bên Thiên Chúa Giáo ( TCG) dùng cho các cha, thầy, ma sơ mình không thấy dùng cho giáo dân. Những người đi tu là những người nhận được ơn gọi tu trì, sống đời sống phụng sự Thiên Chúa.

Nhưng khi dùng các từ như Mân Côi, Ba Ngôi, Thánh Thể, hồng ân thiên phúc....người ta nghĩ ngay đến TCG chứ ít ai nghĩ đến Phật Giáo.

Chữ "tu" hình như từ thời Đức Phật đã có trước rồi, lúc Đức Phật mới sinh có một ông tu hành tên là A tu đà đến coi bói cho ngài.

Tu như Trà là tu trực chỉ, không thâu vào nên không xả ra, tâm giữ được sự thanh tịnh. Phật Giáo, TCG, Hồi Giáo đều tốt như nhau, pháp nào cũng là đệ nhất không có đệ nhị, đây là bình đẳng chân pháp giới. Người vọng tưởng phân biệt, so đo, huỷ báng đạo giáo pháp môn người khác là người đang mê lầm mà gây tạo tội nghiệp. Phật, Bồ tát tuỳ tâm chúng sinh mà ứng hiện, người có lòng từ bi cứu độ chúng sinh khổ nạn họ là Bồ Tát là Phật, Chúa Giêsu chính là Phật, là Bồ Tát vậy. Phỉ báng Chúa khác nào phỉ báng Phật, Bồ Tát. Trong TCG, Thầy ở trong anh em, như vậy huỷ báng Phật, Bồ Tát khác nào huỷ báng Chúa đâu.

Mô Phật, A men.

#51 MasterTea

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 965 Bài viết:
  • 1845 thanks
  • Locationmelbourne

Gửi vào 05/10/2014 - 18:29

Bé Trà xin mạng phép trần giải bài của bác Sowhat cho đệ đệ và muội muội của bé Trà hỉu, còn có gì 0 hợp lý xin bác Sowhat góp ý thêm

Bác sowhat nói là:
Tu là đạt đến cảnh giới 'tự do thật sự' mà tự do thật sự là cái giống gì? là ‘Truth’ và ‘Freedom’

Freedom ở đây là sao?

Là chữ freedom không được định nghĩa theo Cộng sản mà ta học trong giáo dục công dân lớp 8:

“Mọi người ai cũng có quyền tự do miễn đừng trái ý thằng làm ra pháp luật”

“Công dân có quyền tự do…theo qui định của pháp luật” (Giáo dục con dâu lớp 8: bài tự do ngôn luận)

Còn freedom 0 bị giới hạn bởi sự cưỡng chế của pháp luật ta gọi là liberty, và vị nữ thần bảo hộ cho quyền lợi này thì đang bị đày phải đứng chịu mưa nắng ăn mòn bên Washington DC đó!

Theo định nghĩa, freedom là sự tự do hoàn toàn và 0 có bất cứ giới hạn hay cản trở nào, mới gọi là freedom

‘the power or right to act, speak, or think as one wants without hindrance or restraint’.


Nhưng mà sự tự do này có vấn đề, lỡ em thấy thằng bạn em mặt mũi thấy ghét quá. Em tự do chém nó, rùi gia đình nó tự do chém em, hay em thấy nhà anh Nguyễn Tấn Dũng giàu có quá, nhà em nghèo khó, em tự do vào nhà ảnh rinh giàn Karaoke 7 số về hát cho đời quên lãng. Chính cái tự do này sẽ làm cho xã hội rối loạn, 0 có kỉ cương, vô pháp vô thiên
Nên bác sowhat đã chắc ăn gắn thêm chữ ‘thật sự’ vào, The Truth.
The Truth là sao, em chém người ta thì người ta sẽ chém lại em, làm ác người thì người sẽ làm ác lại đó là nhân quả, và nhân quả là the truth. Vậy khi em tự do em phải nhận ra the truth thì nó mới là ‘tự do thật sự;

Vậy tự do thật sự là khi em ghét 1 thằng nào thì em có quyền tự do ghét nó và 0 wan hệ hay gây sự tới nó, đừng xâm phạm quyền tự do của nó, như nó đang bán ma tuý thì đừng có kéo cảnh sát tới bắt nó. Cứ để yên cho nó tự do làm ác rùi nhân quả sẽ báo ứng nó.
Hay thấy người ta giàu có, em có quyền tự do cho thêm tiền nó, đem đồ nhà em đến cho nó nhưng đừng tự do lấy đồ của nó.
Những cái đó nó gọi là tự do thật sự

Bác sowhat cho ví dụ rằng Tâm hay đức là chủ, trí là tớ! và thằng tớ thì nó ưa thích làm chủ còn thằng chủ thì chả bao giờ mún làm thằng tớ…
Nên trí thì thường hay mưu cầu, mún tiền bạc, mún địa vị, mún được danh thơm, tiếng tốt, mún có tất cả mọi thứ để đạt đến cảnh giới mà cái trí lẫn cái tâm 0 còn lo lắng gì nữa, yên vui tự tại mà sống => trí và tâm đều được làm chủ (happy ending)

Và vấn đề xảy ra là thằng trí mà làm nhìu quá thì nó sẽ 0 còn thời gian phục vụ cho thằng chủ (tức cái tâm) và rùi từ từ nó xa lánh thằng chủ của nó lun và trên đường mưu cầu cái happy ending nó bỏ rơi thằng chủ của nó lại và nó rơi vào trạng thái vô tâm. Thế là thằng tớ chưa được sướng thì thằng chủ đã bị khổ rùi! Thằng Trí mà 0 cho thằng chủ ăn thì nó sẽ bị đói=> xỉu=> chết và kết quả là: “Cũng vì Tâm không được đánh thức, nên chúng ta cứ mãi luân hồi, kiếp này sang kiếp nọ và nghiệp lực càng lúc càng bao phủ lấy Ngọc Mani làm mê mờ trí huệ”.=> bad luck ending
Vậy thằng Trí được tự do (freedom) nhưng phải có thằng Tâm (the Truth) kiểm soát nó thì đó mới gọi là tự do tuyệt đối: Absolute Freedom


Vì vậy mà, bác sowhat làm bài kệ:

Con chó trí tuệ
Hay chạy quàng xiên
Vấp phải nhị nguyên
Xảy chân mất mạng...

Ông chủ tên Tâm
Phải có lực thâm
Cầm chân con chó
Niết Bàn là đó!

Giờ bàn đến ông chủ:
Truth- Tâm
‘Còn chân lý tuyệt đối (tạm gọi vậy) xuất thế của Tâm là chân lý siêu thế gian, không bị tù túng trong ngôn ngữ con người, vượt ra khỏi sự đối đãi không-thời và chỉ có thể tiếp cận khi Tâm được thức giấc.’

Bác Sowhat dùng chữ ‘chân lí tuyệt đối’, bé Trà 0 hỉu rõ là bác mún nói gì? Bởi vì sự thật tuyệt đối (absolute truth) thì thành chân lý (Axiom). Bác mún nói cái ‘Metaphysical axiom’ chưa được định nghĩa bởi ngôn ngữ con người? Cảnh giới mà khi tâm thức giấc. Cái này thì bé Trà bó tay, dịch 0 nổi! Bác Sowhat vượt trên cảnh giới triết gia rùi, đang lên tư tưởng gia nên đề ra danh từ mới!

Nhắn cùng bạn đọc cho tiện theo dõi:
Tư tưởng gia là 1 người vĩ đại, tìm ra 1 chân lý và đề ra có 1 học thuyết, 1 hệ ngôn ngữ đi kèm nghe ra là bít liền của người đó!
Ví dụ: Phật, tư tưởng Phật giáo ta có từ nghiệp: biệt nghiệp, cộng nghiệp,Niết Bàn, đầu thai, bồ tát …. Nghe là bít Phật lý
Hay Chúa có từ cứu rỗi, hồng ơn, gia phúc, tin lành, rửa tội

Còn triết gia là những người không đề ra được những gì mới mà cứ thụ hưởng và bàn cãi các ý tưởng đã có sẵn.
Ví dụ Tất đạt Đa là nhà tư tưởng thì đẻ ra các ông sư rùi 1 nùi chủ tịch các tông phái là những nhà triết gia chế ra đại thừa, tiểu thừa, kim cang thừa, dư thừa…

Vd như Karl Marx chế ra Chủ nghĩa cộng sản, có 1 nùi những từ vựng mới đi theo như giá trị lao động, giá trị thặng dư, tư bản, cộng sản, bao cấp… rùi những người ăn theo làm triết gia như Lenin, Mao, Hồ … Còn họ có tư tưởng nào mới để gọi là tư tưởng H.C.M hay Tư tưởng Maoism thì bé Trà chưa nghiên cứu tới!

BÉ Trà chỉ mới là triết gia nên nhìu từ thuộc tư tưởng của bác Sowhat bé Trà dịch 0 nổi, mong bạn đọc thông cảm!


Bác liệt kê ra những người đã thành công trong việc tìm ra chân lý như Tất Đạt Đa, Jesus…..

Và cuối cùng khẳng định lại là tu phải có freedom and truth
‘khi tìm về Thượng Đế, chúng ta cần phải có đủ 2 điều tiên quyết, một là tìm cầu chân lý, 2 là do mình tự quyết, không vì sự ép buộc của ai cả.’

Thanked by 1 Member:

#52 secretsoflife

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 496 Bài viết:
  • 1550 thanks
  • Location0

Gửi vào 07/10/2014 - 06:37

Khó phân đoạn trả lời cho rõ ràng từng điểm một vì đoạn này quàng đoạn kia, thôi thì giải thích lại những điểm chính:

MasterTea said:

Bác sowhat nói đoạn là: Tu là đạt đến cảnh giới 'tự do thật sự' mà tự do thật sự là cái giống gì? là ‘Truth’ và ‘Freedom’

Coi chừng có sự nhầm lẫn. Bên trong bài viết chưa từng kết luận 'Tự do thật sự' là 'Truth' và 'Freedom'. 'Tự do thật sự', cũng như 'Chân lý tuyệt đối', đều là vay mượn ngôn từ để tạm diễn đạt vì chúng vốn không nằm trong phạm trù thân+ý của nhị nguyên đối đãi. Vì sao? Vì trong thế giới nhị nguyên của chúng ta, ngay cả khi chúng ta dùng từ 'thật sự' thì bên cạnh nó đã tự hiện hữu sự tương phản với 'giả tạo', 'tuyệt đối' thì tự hiện hữu sự tương phản với 'tương đối', v.v... Bên Phật giáo có lúc dùng đến từ 'Bất nhị' (không hai) để tránh đi sự so sánh của nhị nguyên nhưng cũng không thể vượt ra khỏi sự hạn chế của ngôn từ.

'Chân lý tuyệt đối' là nói đến chân lý bao trùm, vượt ra khỏi ngôn từ đối đãi nên mới 'tạm gọi'. 'Chân lý tương đối' là chân lý trong vòng đối đãi nhị nguyên của thế giới này.

Đừng nhầm lẫn 'Tự do' nhập thế của thân+ý với 'Tự do' xuất thế của chân Tâm (Chân tánh, Phật tánh, God's image) vì chúng thuộc hai phạm trù khác nhau. Tự do xuất thế cũng không liên quan gì đến phạm trù 'xuất hồn' của một số giáo phái (không tiện giải thích thêm). Tâm đang đề cập bên trên cũng không phải là Tâm đạo đức mà chúng ta hay đánh đồng trong đời sống hằng ngày, bàn đến những việc trên càng lúc sẽ càng sa đà vì thân+ý, ngôn từ tự nó đã bị giới hạn.

['Truth' và 'Freedom' là 2 điều tiên quyết '...KHI TÌM VỀ Thượng Đế'] là nói đến điều kiện cần có của thân+ý. 'Truth' đây là chân lý, không bị những lăng kính thành kiến bó buộc làm cho méo mó. Chúng ta từ lúc lọt lòng ra, không có gì, được gắn cho một cái tên. Sau đó, như con ốc mượn hồn (hermit crab), thêm lớp vỏ thành kiến gia tộc, xã hội, văn hóa, tôn giáo, v.v... và từ từ xem những lớp vỏ này là của mình. Từ đó nảy sinh ra bao kiến chấp nhìn từ sau lăng kính của những lớp vỏ bọc này để rồi so sánh những gì đang tiếp cận, và bảo vệ những lớp vỏ này khi bị chạm đến. 'Truth', khi tìm về, là gỡ bỏ những lớp vỏ bọc của ốc mượn hồn này, trở về lại 'anh nhi vị hài' để có thể nhận chân được chân tánh của sự vật. Và sự chọn lựa đó là do ta tự nguyện (Freewill), cho thấy ta có được sự chủ động trong tâm thức, không bị áp chế của một học thuyết, một triết thuyết, hay do một ai khác.

Sự "liệt kê" những vị Giáo chủ không phải nói đến sự thành công mà để cho thấy có "common ground" nhưng lại bị lăng kính xã hội, văn hóa, v.v... làm cho khác biệt.

Xin đính chính lại một việc, bài kệ 'con chó' không phải anh làm và anh không biết tác giả bài này ./.

Thanked by 1 Member:

#53 LuuBi

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1192 Bài viết:
  • 751 thanks
  • LocationSài Gòn

Gửi vào 07/10/2014 - 08:19

Tu là tịnh khẩu ...

Thanked by 1 Member:

#54 MasterTea

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 965 Bài viết:
  • 1845 thanks
  • Locationmelbourne

Gửi vào 07/10/2014 - 10:19

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Rốt cuộc là tu chỉ dành cho người cõi trên, cõi dưới chả hiểu gì hết!
Vậy làm sao tuổi trẻ nó hiểu được?
Quá thâm thúy khi đưa ra ví dụ ốc mượn hồn để lấy lớp vỏ 'chấp kiến' làm rào cản tu tuệ. Chưa kể chấp kiến còn có chấp hữu sắc và chấp vô sắc, cộng với ốc sên còn có ngã mạn thì làm sao ốc sên có thể thoát ra khỏi cái the shell. Thôi trời sinh sao để vậy!

Thanked by 2 Members:

#55 hoatra

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 131 Bài viết:
  • 143 thanks

Gửi vào 07/10/2014 - 14:35

Có 2 loại người rất dễ tu. Một là người thật thà ngu si và người cực kì thông minh. Người thật thà ngu si họ nghe qua một lần và làm, không thắc mắc không nghi ngờ, niềm tin vô cùng mạnh mẽ. Người cực kì thông minh họ nghe qua một lần liền thông đạt, liễu giải, từ đó mà phát sinh niềm tin sâu sắc.

Người khó tu nhất là người lưng chừng ở giữa, người bình thường thuộc loại này đây, có chút trí tuệ, thích suy nghĩ tìm hiểu, thành ra lúc tin tưởng lúc lại hoài nghi. Cũng thật dễ hiểu khi tôn giáo nào cũng đề cao sức mạnh của niềm tin.

Khi một người thực sự phát tâm tu, họ phải chịu sự dày vò thân tâm nhiều hơn lúc chưa phát tâm, cuộc chiến của chân vọng giao tranh, thiện ác đan xen. Không phải trước đó họ không ác, sau khi phát tâm họ lại nảy sinh suy nghĩ ác. Mà bình thuờng họ không ý thức được việc mình làm là ác, khi phát tâm rồi, những suy nghĩ ác như nấm mọc sau mưa được dịp nổi lên phản kháng. Người đàn ông từng quyết tâm bỏ thuốc lá, người phụ nữ từng quyết tâm giảm cân dễ dàng cảm nhận được điều mình nói.

Quá trình tu tập lên càng cao, cám dỗ nghiệp chướng đến thử thách, khảo nghiệm càng nhiều. Nếu ta vượt qua được ta tăng level, còn không vượt qua được thì rơi xuống. Vượt qua được kẻ chướng ngại ta là ân nhân của ta, không vượt qua được kẻ chướng ngại ta là oan gia kẻ thù của ta. Chúa hay Phật đều trải qua quá trình này. Đến Phật giác ngộ rồi, cũng vẫn còn lắm kẻ đến khảo nghiệm ngài.

Trong Phật Giáo hay TCG kị nhất vẫn là lòng kiêu mạn. Trình độ level càng cao ta càng dễ nảy sinh sự kiêu mạn. Mà con người, trời đất, quỷ thần ghét nhất là những kẻ kiêu mạn nên chướng ngại cũng vì thế mà nhiều hơn.

Còn tu, tu như thế nào, tuỳ theo căn tánh, sở thích mỗi người mà lựa chọn. Một người ưa động rất khó bước chân vào cửa thiền, một thiếu nữ đang mộng uyên ương kiếp sau nguyện làm chim liền cành hồ điệp tung cánh, hướng họ xuất gia làm ni, vãng sanh Cực Lạc họ đâu có chịu, một chàng trai mưu cầu phải có danh gì với núi sông, khuyên họ buông bỏ danh vọng lợi dưỡng còn khó hơn bảo con lạc đà chui qua mũi kim, một người ăn theo phương pháp low carb nói với họ về luân hồi quả báo kiếp sau làm lợn bò nha em, họ không cầm dao rượt mình đã là phúc đức lắm rồi.

Sửa bởi hoatra: 07/10/2014 - 14:37


Thanked by 2 Members:

#56 HatCat90

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPip
  • 740 Bài viết:
  • 693 thanks

Gửi vào 07/10/2014 - 14:42

Người Ngu cũng chết

Người Khôn cũng chết

Để Tu làm sao hãy nếm mùi đau khổ bi thương tột cùng

Nói đau khổ bi thương nhất thì ai cũng trải qua, nhưng ít ai biết Tu

Nhưng xem kĩ lại thì những người đó thường họ không xét lại chính họ

" tiên trách kỉ hậu trách nhân "





Thanked by 1 Member:

#57 MasterTea

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 965 Bài viết:
  • 1845 thanks
  • Locationmelbourne

Gửi vào 07/10/2014 - 17:27

khổ nỗi xét rùi mà 0 nhận ra mới chết chứ! Có thằng wan nào ăn hối lộ mà nghĩ mình có tội 0? Nó nghĩ là hi sinh đời bố củng cố đời con. Có thằng bán cần nào nghĩ là mình đang hại người 0, nó vẫn đang nghĩ là nó cứu người trong cơn tuyệt vọng cơ. Còn cho vay nặng lãi thì nghĩ là đang cứu người trong lúc khó khăn, đem ruột ra ứng cứu chỉ mong lấy lại tí lãi con con mà ăn cháo bào ngư sống wa ngày.

Giờ bé Trà có 1 thí dụ này:
Trong 1 quán ăn, bạn lượm được 1 cái bóp Gucci, bên trong có 3000$ tiền mặt cùng chứng minh thư (ID) và những giấy tờ wan trọng cùng 1 cái Iphone 6S. Bạn sẽ làm gì?

hỏi 1 bé lớp 3 thì bé sẽ bảo là bé sẽ đem nạp cho chú cảnh sát, vì đó là việc tốt (bé mãi mãi vẫn là bé thôi!)

hỏi 1 cô giáo, thì cổ bảo rằng sẽ đem cho ông chủ tiệm vì có thể người đó sẽ way lại tìm (tốt và đơn giản, còn hiệu quả thì hên xui)

hỏi 1 sinh viên 2 bằng DH thì nó bảo là nhặt được của rơi tạm thời bỏ túi, lí do là người đó dùng bóp hiệu, nhìu tiền vậy thì mất vài ngàn có thấm vào đâu! Của người giàu chắc chắn là của bất nghĩa mình biến nó thành có ý nghĩa bằng cách mua gà ác tiềm thuốc Bắc cho mẹ uống, coi như lộc trời cho (suy nghĩ rất thực tiễn)

hỏi 1 nữ khoảng 30t, thì nữ sẽ đưa về cho chồng còn chồng làm gì thì 0 wan tâm (đùn đẩy trách nhiệm)

hỏi 1 thanh niên 3D thì ảnh khuyên là trả lại cho người ta, bóp có giấy tờ wan trọng bít đâu người ta cần, có phone thì lát có thể người ta sẽ gọi lại, rùi mình bắt, hẹn ra mà trả, với điều kiện là nó phải tới lấy! Mình 0 đưa tới tận nhà! (sao 0 kệ nó lun đi, sờ tới làm gì?, sinh ra thêm chuyện phảinguơhỏi bé Trà thì Trà sẽ tịch thu 3000$ xem như tiền công uỷ lạo, còn phần còn lại, và cái Iphone thì đem cho chủ quán, người ta tới đòi thì trả hay 0 trả là quyền của ông chủ (vừa lợi cho mình, vừa lợi cho người)

1 bà triệu phú bên Úc thì tuyên bố rất hùng hồn, hoàn y nguyên chủ: 'Anh lát nữa lái xe wa địa chỉ này trả giùm em' (tin nhân quả, nay lấy tiền người, mai người sẽ lấy tiền mình. Phải trả!)

rùi vâng vâng và vân vân

người thì trả đi có đức rùi trời thương, trời sẽ cho lại còn nhìu hơn

người thì trời thương rùi trời mới ban, đem trả lại là đồ ngu. Trích 1 nửa ra làm phước hay báo hiếu cũng được vậy

có wa thì có lại, mình trả nó 3000$ nó phải cho mình cái iphone chứ

đem nộp cảnh sát à? vố béo mấy ổng, ngu còn hơn con bò, sách đạo đức dạy chỉ để nghe chơi thôi!

Câu hỏi được đặt ra là:
Dưới góc nhìn của 1 nhà xã hội và giáo dục thì mình nên hướng con người theo tư tưởng nào và hành động nào? Lí do?

Thanked by 1 Member:

#58 MasterTea

    Bát quái viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 965 Bài viết:
  • 1845 thanks
  • Locationmelbourne

Gửi vào 07/10/2014 - 17:41

ở trên chỉ nói về sự đấu tranh giữa tính thú và tính người. chỉ là tham hay 0 tham thôi! Trà chưa đưa vô những hệ luỵ của trước và sau

Thí dụ như:
Hệ luỵ của trước, hồi xưa tui mất bóp đúng 4000$, giờ trời bù lại cho 3000$ cộng 1 cái iphone tính ra là vừa đủ
Hệ luỵ của sau: Trả cho nó, 1 tiếng cám ơn cũng 0 có, đáng ghét, bít vậy 0 trả!!! (làm ơn nên tức)

và còn nhìu hệ luỵ như mẹ già đang đau yếu, con còn cần sữa bú mà vừa mới bị mất lương, nên được trời thương.....

1 vấn đề rất nhỏ như vậy thôi mà đã nhức đầu rùi thì sao đòi đến cái đắc đạo cao xa, huyền ảo diệu được?

câu hỏi tăng thêm 1 bậc nữa là:
Nếu mình đã quyết tâm trả và cái đồn cảnh sát nằm ngay kế bên cái quán đó thì liệu mình nên đưa cho cảnh sát đi trả hay phải đích thân mình đem đi trả? Lí do?

Thanked by 1 Member:

#59 TuBinhTuTru

    Thượng Khách

  • Thượng Khách
  • 821 Bài viết:
  • 1511 thanks

Gửi vào 08/10/2014 - 03:40

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

MasterTea, on 07/10/2014 - 17:27, said:

Giờ bé Trà có 1 thí dụ này:
Trong 1 quán ăn, bạn lượm được 1 cái bóp Gucci, bên trong có 3000$ tiền mặt cùng chứng minh thư (ID) và những giấy tờ wan trọng cùng 1 cái Iphone 6S. Bạn sẽ làm gì?

Rất nhiều trường hợp được đề ra nhưng lại không có trường hợp này:

Trong 1 quán ăn, thấy 1 cái bóp Gucci ... (không nhặt cũng không lượm) nên cũng không biết bên trong có những gì ...

Do không nhặt không lượm nên sẽ không cần làm gì hay suy nghĩ gì ... (cho mệt)

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#60 Vô Danh Thiên Địa

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3526 Bài viết:
  • 5105 thanks

Gửi vào 08/10/2014 - 06:18

Người thích lấy của người khác để làm lợi thì nhặt bỏ túi mình tự nhiên như mấy ông quan tham chẳng cần thắc mắc .
Người đã từng bị mất thì rõ cái phiền toái khi mất nên nhặt phone gọi số phone trong đó nếu có thể để liên lạc cho chủ nhân của nó biết mà đến lấy về .
Người ở xứ trộm cắp tham nhũng là việc bình thường thì chuyện trao cho công an chẳng khác gì trao trứng cho ác .
Người ở xứ dân khí biết tự trọng thì không nhặt mà nhặt thì tìm mọi cách hoàn trả chủ nó .
Người chẳng để tâm đến cái bóp thì chẳng thấy cái bóp .
Tất cã đều là tuỳ tâm thức dẩn hành mà duyên nghiệp hiện quả khác biệt qua cái bóp.
Biết kẻ đang nhặt bóp là tu, chẳng biết kẻ nhặt bóp thì bàn chi kẻ nhặt bóp sẽ làm gì ...

Thanked by 3 Members:





Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

2 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 2 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |