Jump to content

Advertisements




Hồi ức 30/4/1975: Chuyện “bức tử” một bức tượng

Nguyễn Ngọc Chính Hồi Ức Một Đời Người

7 replies to this topic

#1 Lou

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1684 Bài viết:
  • 1784 thanks

Gửi vào 17/07/2015 - 14:28

Năm 1967, nền Đệ nhị Cộng hòa tại miền Nam đã xây dựng tượng đài hai quân nhân Thủy quân Lục chiến (TQLC) trước Hạ viện, hay còn gọi là tòa nhà Quốc hội, nay là Nhà hát Thành phố. Tượng hai người lính TQLC có độ cao 9 mét, trong tư thế xung phong, mũi súng hướng về trụ sở Hạ viện.

Ngay sau khi bức tượng được đặt ở một vị trí quan trọng nhất thủ đô đã có nhiều ý kiến trái ngược nhau. Một số người cho rằng quân đội “thao túng” các dân biểu Hạ viện bằng hình ảnh hai người lính cầm súng đại liên đe dọa sinh hoạt dân chủ của miền Nam.

Quân đội lại giải thích những người lính bảo vệ Quốc hội khi họ hướng mũi súng vào tòa nhà thay vì hướng ngược lại… Lại có một giải thích khác, mũi súng thực ra thì hướng về Khách sạn Continental nằm phía phải Hạ viện, nơi được coi là “hang ổ” của các lực lượng phản chiến, trong số đó có cả những dân biểu.

Chuyện “bảo vệ” hay “đe dọa” còn tùy thuộc vào chính kiến của mỗi người. Bài viết này sẽ không đi vào việc phân tích “đúng” hay “sai” của vị trí hướng súng. Tác giả chỉ có tham vọng viết lại chuyện bức tượng và những diễn biến quanh hai người lính TQLC vào ngày 30/4/1975.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


“Bảo vệ” hay “đe dọa” Hạ viện?


Việc xây dựng những bức tượng kỷ niệm khắp các điểm nổi bật ở thủ đô Sài Gòn đã được “Nội các Chiến tranh” của Thủ tướng Nguyễn Cao Kỳ thực hiện trên một quy mô lớn. An Dương Vương, thánh tổ Pháo binh, được đặt tại công trường Diên Hồng, trước Thượng viện, đường Bến Chương Dương. Phù Đổng Thiên Vương, thánh tổ Thiết giáp, nằm tại bùng binh Ngã 6 Sài Gòn. Trần nguyên Hãn, thánh tổ Truyền tin, tại bùng binh Quách Thị Trang, trước cửa chợ Bến Thành. Phan đình Phùng, thánh tổ Quân cụ, tọa lạc trước bưu điện Chợ Lớn. Trần Hưng Đạo, thánh tổ Hải Quân, tại công trường Mê-Linh…

Bên cạnh những danh nhân lịch sử, các binh chủng còn có tượng đài kỷ niệm như tượng Thiên sứ Micae, thánh tổ binh chủng Nhảy Dù gần bệnh viện Sùng Chính, quận 5. Biệt Động Quân có tượng 3 người lính tại ngã sáu Lý Thái Tổ. “Tổ quốc Không gian” của Không quân trước mặt Tòa Đô Chánh và, đặc biệt hơn cả, là bức tượng TQLC trước Hạ viện.

Việc xây dựng tượng TQLC cũng gặp nhiều trục trặc. Ban đầu, Thiếu tá Huỳnh Huyền Đỏ (thuộc bộ Tổng Tham Mưu), đưa ra phác thảo mẫu với hính tượng ba người lính. Thiếu tá Đỏ là điêu khắc gia xuất thân trường Mỹ thuật Gia Định. Trong khi đang thực hiện công trình này thì vì một lý do nào đó Thiếu tá Đỏ không thể tiếp tục được nữa nên giao công việc đang còn dang dở cho Bộ tư lệnh TQLC.

Trước áp lực phải hoàn thành đúng thời hạn để kỷ niệm ngày chấp chánh, TQLC giao cho Thiếu úy Đinh Văn Thuộc tiếp tục công việc với sự góp ý và hướng dẫn của hoạ sĩ Lê Chánh (Bộ tư lệnh TQLC) và Lương Trường Thọ (Trung tâm Huấn luyện TQLC).

Thiếu úy Thuộc, đại đội trưởng đại đội Công vụ TQLC, tuy không là hoạ sĩ hay điêu khắc gia mà chỉ là “tay ngang” nhưng ông cùng anh em đại đội Công vụ đã nhận lãnh trách nhiệm. Họ làm việc liên tục 24/24 và cuối cùng, đã hoàn thành nhiệm vụ.

Khi hai người lính TQLC xuất hiện trước công chúng, một số người “trong nghề” phê bình những khiếm khuyết của bức tượng như nòng súng đại liên quá ngắn nếu so với kích thước thật, trong khi đó “cặp mông” của hai chiến sĩ lại quá to… Nếu hiểu rõ bức tượng đã được hoàn thành bởi những người “lính thợ tay ngang” nhiều người tỏ ra thông cảm với những nỗ lực của TQLC.

Những hình ảnh dưới đây được trích từ video clip do các phóng viên người Pháp thực hiện ngày 30/4/1975. Diễn biến cuộc “bức tử” hai người lính TQLC ngay sau khi Đại tướng Dương Văn Minh tuyên bố “đầu hàng” đã được ghi hình, Chúng tôi trích lại như sau:

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Một thanh niên “băng đỏ” leo lên đầu bức tượng người lính TQLC trước Quốc hội. Với một chiếc búa, anh ta đập vành nón sắt của người lính để bắt đầu cuộc “bức tử” pho tượng.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanh niên “băng đỏ”, hay còn gọi là “cách mạng 30/4”, đứng trên vai bức tượng người lính. Anh tiếp tục dùng búa giáng lên đầu bức tượng…

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Cuối cùng, anh ta giơ hai tay lên trời làm dấu hiệu… “chiến thắng”.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Bức tượng sau đó được buộc dây do một số người đứng ở dưới đất kéo xuống…

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


(Ảnh không nằm trong video clip)


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Hai người lính TQLC từ từ ngả về phía tòa nhà Quốc hội.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Khi bức tượng chạm đất, một đám bụi mù bốc lên giữa sự chứng kiến của một số phóng viên nước ngoài.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Một thanh niên “băng đỏ” leo lên đống đổ nát của bức tượng, trên tay cầm lá cờ “Giải phóng Miền Nam”… chứ không phải là cờ của miền Bắc… Cờ “giải phóng” với ba màu đỏ, xanh và ngôi sao vàng còn xuất hiện khắp đường phố Sài Gòn, trên chiến xa, trên xe chở bộ đội miền Bắc…

Ngoài việc lá cờ vàng với 3 sọc đỏ bị hạ xuống tại dinh Độc Lập ngày 30/4/1975 để thay bằng cờ của Mặt trận Giải phóng miền Nam, người ta không thấy xuất hiện lá cờ đỏ sao vàng của miền Bắc dù bộ đội chính quy của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã tràn ngập Sài Gòn.

Khi miền Nam thất thủ, lịch sử ghi nhận có 5 trường hợp tuẫn tiết. (1) Chuẩn Tướng Lê Nguyên Vỹ, Tư Lệnh Sư Ðoàn 5 Bộ Binh, tự sát lúc 11g ngày 30/4; (2) Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam, Tư Lệnh Quân Ðoàn 4, tự kết liễu đời mình lúc 11g30; (3) Chuẩn tướng Lê Văn Hưng, Tư Lệnh Phó Quân Ðoàn 4, tuẫn tiết lúc 8g45 tối ngày 30/04; (4) Chuẩn Tướng Trần Văn Hai, Tư Lệnh Sư Ðoàn 7 Bộ Binh, tự sát vào đêm 30/4; (5) Thiếu Tướng Phạm Văn Phú, Tư Lệnh Quân Ðoàn 2, đã ra đi tại nhà vào cùng ngày.

Biến cố ngày 30/4/1975 đánh dấu sự chấm dứt của miền Nam và điều đáng ghi nhớ, đó cũng là ngày mà bức tượng TQLC bị “bức tử”, bị giựt sập trước tòa nhà Hạ viện. VNCH đã cáo chung nhưng hai anh lính TQLC không ra đi trong cô đơn vì vài giờ trước khi bị “bức tử” đã có một anh hùng khác cũng thác theo Sài Gòn ngay dưới chân các anh.

Người tự sát dưới chân tượng đài sáng ngày 30/4/1975 là Trung tá Cảnh sát Nguyễn Văn Long, Chánh Sở Tư Pháp Vùng I Chiến thuật, người mới từ Đà Nẵng di tản về Sài Gòn.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Trung tá Nguyễn Văn Long yên nghỉ dưới chân bức tượng hai người lính TQLC


Nhà văn Duyên Anh trong “Ngày dài nhất” viết về Trung tá Nguyễn Văn Long như sau:

“…Chúng tôi lách đám đông. Dưới chân tượng đài của thủy quân lục chiến, xác một người cảnh sát nằm đó. Máu ở đầu ông ta chẩy ra tươi rói. Người sĩ quan cảnh sát đeo lon Trung tá, ông ta mặc đồng phục màu xanh. Nắp túi ngực in chữ Long. Trung tá cảnh sát Long đã tự sát ở đây, Cộng sản để mặc ông ta nằm gối đầu trên vũng máu. Phóng viên truyền hình Pháp quay rất lâu cảnh này. Lúc tôi đến là 14 giờ 30. Dân chúng đứng mặc niệm trung tá Long, nước mắt đầm đìa. Những người không khóc thì mắt đỏ hoe, chớp nhanh. Tất cả im lặng, thây kệ những bài ca cách mạng, những lời hoan hô bộ đội giải phóng.

Trung tá Long đã chọn đúng chỗ để tuẫn tiết. Tướng giữ thành Sài Gòn là Tổng trấn Sài Gòn đã đào ngũ. Tướng giữ thành Sài Gòn là Đô trưởng Sài Gòn đã đào ngũ. Tướng giữ thành Sài gòn là Tổng giám đốc Cảnh sát quốc gia đã đào ngũ. Không có Hoàng Diệu, ở những trang lịch sử chó đẻ của thời đại chúng ta. Và trên những tiểu thuyết đấu tranh, những hồi ký chiến đấu của những con người tự nhận sống hùng mọi hoàn cảnh, người ta không thấy một dòng nào viết về cái chết tuyệt vời của Trung tá Cảnh sát tên Long…”



“Tôi muốn biểu dương Trung tá Long như Hoàng Diệu hôm nay, Hoàng Diệu của Sài Gòn. Ông ta đang nằm kia, dưới chân tượng đài thủy quân lục chiến Việt Nam anh dũng. Máu Trung tá Long đã thấm xuống lòng đất mẹ. Cái chết của Trung tá Long nếu chưa thức tỉnh được sự u mê của thế giới tự do thân cộng, của bọn phản chiến làm dáng thì, ít ra, nó cũng biểu lộ cái khí phách của một sĩ quan Việt Nam không biết hàng giặc. Tôi không mấy hy vọng cái chết của Trung tá Long lay động nổi cái bóng tối vô liêm sỉ trùm đặc tâm hồn những ông tướng đào ngũ. Chúng ta hãnh diện làm người Việt Nam lưu vong vì chúng ta còn Trung tá Long không đào ngũ, không đầu hàng giặc và biết chết cho danh dự miền Nam, danh dự của tổ quốc…”

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Trung tá Nguyễn Văn Long sinh tại Phú Hội, Huế ngày 1/6/1919.

Ông ra đi năm 1975, lúc đó 56 tuổi, là người cao niên nhất trong số các vị tuẫn tiết.

(Ảnh của Jacques Pavlovsky)


Phải rất nhiều năm sau biến cố 30/4/1975 người ta mới lần tìm ra tung tích của Trung tá Nguyễn Văn Long. Năm 2003, nhà văn Giao Chỉ đã liên lạc được với một người con gái thứ 3 của ông tại San Jose:

“Bà Nguyễn thị Tâm năm nay ngoài 60, đã có cháu nội cháu ngoại nhưng mãi mãi vẫn là cô nữ sinh Đồng Khánh. Bằng một giọng nói xứ Huế pha tiếng Saigon, bà Tâm nói chuyện tuôn trào trôi chảy và đầy hãnh diện khi nhắc đến người cha anh hùng…”

Gia đình ông Long rất đông con, có tất cả 13 anh chị em, 6 trai 7 gái. Con trưởng là Thiếu úy biệt động quân Nguyễn Công Phụng (1942-1968) hy sinh tại Quảng Tín. Trong số 6 người con trai (Phụng, Hoàng, Minh, Tiến, Quang, Hội) có đến 5 người đi lính: 2 người vào Không quân, 1 Thiết giáp, 1 Cảnh sát và 1 Biệt động quân. Trong số 7 người con gái (Đào, Tâm, Thiện, Hòa, Hảo, Hiền, Huê) chỉ có 3 chị em ở Hoa Kỳ, số còn lại đều sống tại Việt Nam. Bà Tâm kể về những ngày cuối cùng:

“Lúc đó vào cuối tháng 3/75 ở Đà Nẵng ba vẫn làm việc trong trại, không về nhà. Hai cậu em không quân, một ở Đà Nẵng, một ở Biên Hòa. Một cậu đưa cả nhà vào sân bay Đà Nẵng chờ di tản. Nhưng rồi cũng không đi được. Vào ngày cuối cha về nhà không thấy gia đình. Ông nghĩ rằng vợ con có thể đã đi thoát trong phi trường. Ông xuống bãi và ra đi bằng tàu về Sài Gòn…”

Vào đến Sài Gòn đã có cô con gái lớn đón ông về ở tạm, lúc đó mới biết vợ con còn kẹt ở Đà Nẵng, ông Long vào trình diện Tổng nha Cảnh sát. Trưa 30/4/75 khi radio phát thanh lời Tổng thống kêu gọi đầu hàng, Trung tá Long, chỉnh tề trong bộ cảnh phục, đến bức tượng TQLC trước Quốc hội… Một phát súng được bắn vào thái dương, ông ngã xuống và buông khẩu súng nhỏ theo lệnh Tổng thống! Khẩu súng tùy thân Trung tá Long vẫn mang theo từ Huế, Đà Nẵng vào đến Sài Gòn.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Người Sài Gòn và cả người nước ngoài ngỡ ngàng

trước cái chết của Trung tá Nguyễn Văn Long

ngày 30/4/1975


***



Thanked by 4 Members:

#2 TrNguyen

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 2 Bài viết:
  • 0 thanks

Gửi vào 21/07/2015 - 11:06

HẬU QUẢ TÂM LÝ CHIẾN VÀ BỆNH TỰ KỶ ÁM THỊ CỦA CÁC ANH CHỐNG CỘNG CỜ VÀNG



Dân cờ vàng chống cộng ngày nay hùng hổ lắm nhưng trong thâm tâm vẫn sợ và nể CS. Chiến thắng của CS đã mở mắt họ ra và dạy cho họ một bài học quý vô cùng . Bài học về cái giá phải trả vì khinh địch. Tại sao lại khinh địch? Đó chính là hệ quả tuyên truyền của hệ thống tâm lý chiến chế độ Sài Gòn.

Cú hồi mã thương nặng nề các anh chống cộng cờ vàng phải lãnh chính là những luận điệu truyền truyền chiến tranh chính trị của chính quyền Saigon đã đập ngược trở lại lưng họ mà hậu quả của nó vẫn tồn tại hơn ba chục năm sau họ vẫn chưa hoàn hồn, chưa làm cho họ hết run sợ CS, sợ bóng sợ gió, tự tưởng tượng ra mà sợ với nhau. Nghi ngờ một tí là các anh cho rằng có Việt cộng nằm vùng. Những hiện tượng nào không lý giải được thì các anh cho rằng CS đang xâm nhập tinh vi vào cộng đồng. Sợ CS nhưng các anh cờ vàng lại cho rằng những gì CS làm đuợc là mình phải làm được. Thế là các anh tìm cách bắt chước CS để chống cộng.
Hệ thống tâm lý chiến của Saigon tuyên truyền tạo ra hình ảnh anh cán binh VC ngu đần khát máu chuyên khủng bố, pháo kích giết hại dân lành, và hầu hết những công bộc của chế độ cờ vàng đều tin tưởng như vậy. Những hình ảnh được tâm lý chiến dựng lên như tù binh VC nhếch nhác không quân phục, không giày dép đen đúa bẩn thỉu. Những chiến sĩ miền Bắc thì được họ mô tả là “răng đen mã tấu dép râu” 7 thằng leo cây đu đủ không gãy. Họ mô tả những người CS là những kẻ dốt nát, là những tên thảo khấu chưa hề biết đến văn minh loài người. Người dân thành thị trong chế độ Sai gòn cả đời chưa bao giờ được biết mặt mũi anh cán binh cộng sản ra sao, nếu được thông tin thì hình ảnh toàn là những anh tù binh nhếch nhác bên cạnh những anh hùng lính Cộng Hòa hiên ngang đang nở nụ cười chiến thắng.

Tâm lý chiến chế độ Saigon dựng lên bộ phim “Chúng tôi muốn sống” để tố cáo chinh sách cải cách ruộng đất miền Bắc. Nó hiệu quả đến nỗi cho đến nay người ta cứ tưởng những hình ảnh trong phim là sự thật. Hầu hết những dẫn chứng hình ảnh về sự tàn bạo của chính sách cải cách ruông đất miền Bắc trên hệ thống truyền thông cờ vàng đều trích dẫn từ phim này mà hoàn toàn không hề có dẫn chứng hình ảnh nào khác. Cho đến hôm nay các anh cờ vàng cũng vẫn dùng những hình ảnh trích trong phim này để tố cộng và tha hồ phóng đại lên số nạn nhân. Cuốn tiểu thuyết “ Giải khăn sô cho Huế “ do Nhã Ca, một nhà văn tâm lý chiến được giải thưởng của Nguyễn Văn Thiệu bịa chuyện thì được xem là tài liệu “lịch sử” tố cộng tàn sát dân thường năm Mậu Thân ở Huế. Hệ thống tâm lý chiến Saigon đã làm cho nó trở thành “tài liệu” tố cộng của các anh.


Đối lập với những hình ảnh Việt cộng là hình ảnh anh chiến sĩ cộng hòa trang bị tận răng oai phong lẫm liệt . Những nhạc phẩm và phim ảnh ca ngợi anh lính Cộng Hòa phổ biến tràn lan khắp nơi mô tả anh lính không quân đa tình hào hoa phong nhã, anh lính hải quân lãng tử bồng bềnh nghệ sĩ hay những “anh hùng mũ đỏ” bụi bặm oai hùng. Họ mô tả những cuộc hành quân đầy lãng mạn và cuộc đời lính đầy ắp tình cảm em gái hậu phương.

Vào thời điểm Việt Nam hóa chiến tranh họ đặt những trung tâm tuyển mộ nhập ngũ khắp nơi, quảng cáo rầm rộ cho các binh chủng bằng các hình ảnh oai hùng cùng với số tiền thưởng đầu quân rất hậu hĩ tùy theo mức độ nguy hiểm của binh chủng. Những nơi này tuyển mộ vơ vét nhứng thanh niên đang còn đi học, đang được hoãn dịch hoăc đã từng trốn lính. Việc tình nguyện nhập ngũ rất dễ dàng đến nỗi chẳng cần miếng giấy tùy thân. Thế nên có rất nhiều trường hợp đào ngũ ở đơn vị này rồi tình nguyện vào binh chủng khác để kếm tiền đầu quân.

Tại các trường trung học trước khi thi tú tài, trường sĩ quan Đà Lạt cho người đến tận trường tuyên truyền chiêu dụ học sinh ghi tên thi vào võ bị. Họ nêu ra những quyền lợi của sĩ quan hiện dịch như bằng sĩ quan tương đương cử nhân khoa học, ra trường có bằng nhảy dù, bằng lái các loại xe, kể cả nhảy đầm. v.v. . để đánh vào tâm lý háo thắng giới trẻ. Họ tô vẽ hình ảnh những sĩ quan Đà lạt phong lưu lịch lãm và oai hùng. Hình ảnh những buổi lễ gắn an pha in ra các tờ bướm cùng với những sĩ quan tương lai lịch lãm dạo phố bên bờ hồ Xuân Hương làm cho những chàng thanh niên đang đi học phải thèm thuồng.

Đối với các cô gái thì họ tuyên truyền hình tuợng người lính như một tiêu chuẩn của các cô. Hình ảnh những anh sĩ quan trẻ ngồi trên xe jeep bụi bặm chạy trên đường phố luôn được các cô gái mơ ước. Những “anh hùng mũ đỏ”, hay những chàng trai “tung cánh chim sắt” vào bầu trời, những chàng trai lướt sóng gởi những chùm “hoa biển” cho các em gái hậu phương gây ấn tượng mạnh cho giới thanh niên cả nam lẫn nữ.
Họ tuyên truyền cho thanh niên cái nhìn về quân đội như một nơi đầy ắp những quyền lợi, được mọi người kính nể mà không gợi ra một lý tưởng nào. Mục đích chiến đấu của lính Cộng Hòa được tuyên truyên chỉ là chống cộng sản xâm lược, bảo vệ tự do, rất mơ hồ không thuyết phục được thanh niên cho nên họ phải ra sức tạo ra hình ảnh anh lính với những tố chất đẹp đẽ có thể chất kích thích tuổi trẻ. Người thanh niên vào lính không vì lý tưởng cao cả nào mà chỉ muốn “thỏa chí tang bồng” .

Có rất nhiều học sinh bỏ học để đăng lính vừa có tiền đầu quân vừa thỏa chí tang bồng như họ tưởng tượng. Quần áo người lính xuất hiện trên đường phố phải được ủi thẳng nếp và hồ cứng, giày bốt đờ sô phải đánh xi bóng loáng làm cho hình ảnh người lính rất đẹp dưới mắt giới trẻ. Nhiệm vụ của người lính được giới trẻ hiểu như là trừ gian diệt bạo, giang hồ hành hiệp kiểu quân tử Tàu mà không được trang bị một lý tưởng vững chắc nào. Chính cái động cơ đi lính như thế đã làm cho quân đội Cộng Hòa rất dễ tan rã khi đối mặt với hiểm nguy.

Chính cái kiểu tuyên truyền chú trọng vào ca ngợi hình thức đã làm cho không ít thanh niên vỡ mộng khi đối diện với thưc tế chiến truờng làm suy giảm rất lớn đến sức chiến đấu. Khi chiến trường không như mộng mơ phải đối diện với hiểm nguy hằng ngày, sống nay chết mai lại không có động cơ chiến đấu họ trở nên bất cần đời, tìm cách đào ngũ.

Cú hồi mã thương từ hệ thống tâm lý chiến

Vì xem Việt Cộng là thảo khấu, là bọn thổ phỉ cộng với sự bất đắc chí vì vỡ mộng cho nên trong những duộc hành quân càn quét vào những ngôi làng những anh lính Cộng Hòa là những kiêu binh vô tư cướp phá hoa màu gia súc, hãm hiếp người dân, chỉ cần có nghi vấn là người dân đối diện với tra tấn dã man. Trong cuộc chiến đấu với du kích Việt cộng họ ở ngoài ánh sáng, còn Việt cộng trong bóng tối thoắt ẩn thoát hiện. Họ không phân biệt được đâu là dân thường đâu là việt cộng. Khi bị tấn công có thương vong họ điên cuồng lùng sục và tra tấn bất cứ người dân nào để truy tung tích việt cộng trả thù. Cứ như thế người dân càng ngày càng căm thù họ và lén lút nuôi chứa Việt cộng. Điều này giải thích tại sao hầu hết vùng nông thôn VN đều do VC kiểm soát và họ thất bại là điều tất yếu.

Ngược lại người chiến binh Bắc Việt khi nhập ngũ được tuyên truyền về những khó khăn sẽ phải đối diện kể cả hy sinh tính mạng. Họ được huấn luyện nhìn về phía trước để giải phóng đất nước, có như thế họ mới nhanh chóng được đoàn tụ gia đình. Họ có mục tiêu để tiến tới, họ có lý tưởng để cầm súng. Hình ảnh người lính rất đơn giản chỉ là người chiến sĩ giải phóng giản dị kiên cường bất khuất và ngùn ngụt tinh thần chiến đấu.

Những luận điệu tuyên truyền tâm lý chiến về đối phương và về sự phồn vinh của “thế giới tự do” đã làm mơ ngủ hầu hết những người lính và các công bộc của chế độ Saigon và hậu quả của nó theo họ sang tận nước Mỹ đến nỗi mấy chục năm sau mà họ vẫn chưa hiểu ra được tại sao họ phải bỏ chạy, cho đến nay họ vẫn luôn than trách rằng “CS cưỡng chiếm miền Nam”.

Ngày 30.4.75 cả một quân đội còn nguyên súng ống máy bay tàu chiến từng được hệ thống tâm lý chiến nổ là đứng hạng tư thế giới tan rã nhanh chóng. Những bức ảnh còn ghi lại cuộc tháo chạy chen chúc hỗn lọan. Lính Cộng Hòa cởi quần cởi áo giữa đường vứt bỏ súng ống quân trang tháo chạy như đàn vịt. Chưa có một quân đội bại trận nào trên thế giới nó nhếch nhác thảm hại nhục nhã đến như thế. Họ cởi quần áo để họ ẫn lộn với người dân không bị đối phương phát hiện khi đào thoát, bộ máy tâm lý chiến đã làm cho họ tưởng tượng mối hiểm nguy ghê gớm khi lọt vào tay Việt Cộng và bằng mọi giá phải chạy thoát thân khỏi vùng Việt Cộng kiểm soát, từ đó biến thành cuộc tháo chạy hỗn loạn chưa từng thấy trong lịch sử chiến tranh thế giới . Một số lính tráng cởi quần áo bỏ chạy nhưng tay vẫn cứ phải che cái chữ “sát cộng” đã lỡ xăm trên cánh tay. Tất cả phần lớn đều do cú hồi mã thương từ tâm lý chiến.

Mặc dù quân Bắc Việt chiến thắng nhưng họ vẫn khiêm tốn và có tinh thần kỷ luật rất cao. Không hề có cướp bóc trả thù xảy ra khi họ chiếm Saigon. Không hề có tắm máu, không hề có rút móng tay, không hề có bắt các cô gái gả cho thương binh như bộ máy tâm lý chiến Saigon tuyên truyền. Lúc này thì các anh cờ vàng đã thở phào nhẹ nhõm. Hoàn hồn lại, các anh bắt đầu chê bai lính Bắc Việt cù lần, rừng rú không biết sử dụng cái toa lét. Rất nhiều những câu chuyện truyền miệng nhau để mỉa mai anh bộ đội quê mùa, thả cá vào bồn cầu, rửa rau trong bồn tiều v.v….
Quả thật các tiện nghi thành phố kiểu Mỹ đã làm choáng ngợp các chiến binh Bắc Việt và họ thật sự ngạc nhiên với đuờng phố thành thị Miền Nam nhưng điều quan trọng là họ đã thích nghi nhanh chóng và làm nhiệm vụ quân quản một cách xuất sắc, không để xảy ra cướp bóc hỗn lọan, trật tự xã hội được vãn hồi nhanh chóng chưa từng thấy. Cả triệu quân của chế độ Sai gon tan rã nhưng không hề có biến lọan, ngày 01.5.1975, nghĩa là chỉ 1 ngày sau khi cắm cở trên dinh Độc Lập. họ đã có thể tổ chức thành công một cuộc mít tinh trật tự với hàng chục ngàn người trước Dinh Độc Lập tràn đến tận sân Hoa Lư.

Chạy sang Mỹ có thì giờ ngẫm lại các anh cờ vàng mới thấy những nguời CS chiến đấu rất hiệu quả và thực chất hơn hẳn quân đội của họ. Để có một quả pháo mà bắn họ phải bỏ biết bao nhiêu công sức và xương máu để vận chuyển nó hàng ngàn cây số. Họ chắt chiu từng viên đạn, từng miếng lương khô. Không cần nón sắt, không cần bốt đờ sô không cần trực thăng vận, họ trèo đèo vượt suối cả ngàn cây số và tất cả đều nhìn ra phía trước. James G. Zumwalt một cựu binh Mỹ viết trong hồi ký BARE FEET, IRON WILL rằng quân Mỹ chiến đấu nhưng luôn nhìn về phía sau là hậu phương của họ và mong mỏi ngày về còn đối phương thì nhìn về phía trước mong đánh đuổi họ càng sớm càng tốt. Đó là lý do tạo nên sức mạnh quân đội Bắc Việt làm nên chiến thắng.

Bắt chước CS để chống cộng

Các anh cờ vàng nhận ra sức mạnh của CS thì đã quá muộn, khi đã ngồi ở tận xứ người mà ngẫm sự đời. Nhận thấy rất nhiều đồng hương còn đang cay cú CS, những năm đầu sau 1975 một số anh cờ vàng bắt đầu bắt chước CS lập ra “chiến khu” để chụp hình bịp đồng hương. Ngày xưa Việt Cộng khởi nguồn từ chiến khu nên ta cũng phải có chiến khu. Thế là họ bắt đầu tưởng tượng ra cái chiến khu phục quốc. Họ cũng cái khăn rằn quấn cổ y như du kích quân từng làm, cũng mặc bà ba đen y như hình ảnh Việt cộng được tâm lý chiến tuyên truyền. Cả một quân đội được dựng lên bằng tiền của Pháp, Mỹ mà không trụ nổi thế mà các anh này bắt đầu lại bằng con số không lại hoạt động bằng tiền đi xin của đồng hương. Khối người nhận ra mình bị bịp thì đã muộn, chỉ biết lắc đầu ngao ngán.

Chiến thắng kỳ diệu của CS làm các anh cờ vàng cứ ngớ người ra dụi mắt mãi mà vẫn tưởng như ngủ mơ. Vừa mới hôm trước còn nhảy đầm được ở Saigon thì hôm sau Việt cộng đã tràn ngập mà người ít theo dõi tin tức không thể nhận ra có dấu hiệu nào là Saigon thất thủ nhanh đến thế.

Thế nhưng sang đến Mỹ các anh cờ vàng vẫn không chịu công nhận là Người CS chiến thắng và cũng không nhìn nhận là CS giỏi. Các anh vẫn cho rằng CS “ăn may” và sở dĩ CS chiến thắng là vì CS giỏi bịp dân, giỏi nói láo giỏi lươn lẹo chứ dốt nát như CS không thể nào thắng Mỹ được. Các anh tìm đủ mọi lý lẽ để biện minh cho cái thất bại cay đắng tủi nhục của mình mà không bao giờ chịu “tâm phục khẩu khục” đối phương. Đây cũng là hậu quả của những viên thuốc tâm lý chiến ngày xưa đầu độc các anh.

Cay cú nên các anh kêu gọi “phục quốc” . Muốn thế phải có tiền, thế là các anh suy luận rằng : Việt Cộng nó bắt đầu kháng chiến từ trong rừng thì ta cũng phải bắt đầu từ trong rừng. CS nó nói láo để bịp dân thì ta cúng phải nói láo. Thế là các anh lên kế hoạch nói láo là các anh có cả ngàn quân ở mật khu trong rừng. Các anh mặc áo bà ba quấn khăn rằn chụp hình cho nó gây ấn tượng rồi các anh nói láo là dân trong nước đang ngùn ngụt căm thù chỉ chờ các anh về là nổi dậy. Các anh phải nói láo để kiếm tiền. Các anh nghĩ rằng là nếu có tiền các anh sẽ có chiến khu như Việt Cộng và các anh sẽ làm được điều gì đó cho bà con tin và để kiếm tiền tiếp.
Các anh cờ vàng từng chứng kiến các cán binh VC tù chính trị của chế độ Cộng Hòa rất hiên ngang bất khuất mà các anh không thể hiểu nổi tại sao. Các anh được tâm lý chiến tuyên truyền rằng CS có biệt tài “nhồi sọ” làm cho con người u mê mù quáng. Thế nhưng chính các anh cũng phải thầm thán phục sức chịu đựng và ý chí kiên cường của họ. Trong tù thì tù chính trị nó có vẻ “danh giá “ hơn các tù khác vì họ có mục tiêu lý tưởng, họ bị bắt do chống lại chế độ bằng nhiều cách khác nhau và bị bắt. Tù chính trị có đủ hạng người, từ cậu SV đến anh xích lô làm giao liên, từ nhà sư đến các cán bộ đặc công nội thành. Sau chiến tranh VN họ lập ra hội cựu tù chính trị Côn Đảo, Phú Quốc, v.v … để cùng nhau ôn lại quá khứ đau thương và giáo dục truyền thống cho lớp trẻ.

Các anh sĩ quan cờ vàng thì khác hẳn . Chiến tranh kết thúc các anh vào tù là do các anh phải tự động nộp mạng để vào tù chẳng có ai bắt các anh cả. Các anh vào tù không anh nào có tính chất chính trị. Các anh đã thua trận các anh không bao giờ được xếp loại tù chính trị. Thế nhưng sang Mỹ các anh nhận vơ lập ra cái gọi là “Hội cựu tù nhân chính trị “ cho nó oai. Ở tù vì là bại binh bị bắt nhốt thì nó nhục nhã ê càng quá cho nên các anh tìm cách tự sướng với nhau bằng cách chơi chữ bằng cách phong cho nhau cái nhãn “tù chính trị”. Một lần nữa các anh lại bắt chước ăn theo CS nhưng quá vụng về rồi.

Người ta thường lầm tưởng trò biểu tình chống cộng là sáng kiến độc quyền của các anh cờ vàng nhưng không phải thế, các anh cũng bắt chước học đòi theo CS nốt. Tuy nhiên cái khác nhau là CS phát động biểu tình thì hiệu quả ngay và gây chấn động mạnh đến nhà cầm quyền Saigon, còn các anh thì gãi ngứa CS cúng không được.

Ngày xưa, CS phát động những cuộc biểu tình rất có hiệu quả, người dân, SVHS xuống đường rầm rộ bằng nhiệt huyết và sức mạnh đoàn kết to lớn làm cho chính quyền Cộng Hòa của các anh thất điên bát đảo, nhưng khó mà tóm được anh Việt Cộng nào lãnh đạo đoàn biểu tình. Ngày nay thì chỉ có các anh xuống đường biểu tình với nhau, chẳng phát động được ai. Thiếu quân các anh trưng dụng cả con nít cho nó đeo khẩu hiệu lên cổ để lấy con số. Anh nào hung hăng vênh váo nhất cứ cố chường hết cả mặt ra để chứng tỏ ta quan trọng nhất, để cho CS nó chấm điểm. Các anh u mê đến nỗi không hiểu tại sao các anh biểu tình 40 năm mà CS nó cứ trơ trơ, trong khi ngày xưa nó biểu tình chính phủ ta một phát là rung động đến tận nước Mỹ.

CS nó tuyên truyền cho dân là các anh bán nước để kích động lòng dân. Nó nói không sai. Các anh ăn lương Mỹ làm theo lệnh Mỹ, nó cắt viện trợ thì các anh than khóc, Mỹ bảo ký hiệp định xếp anh ở hàng chiếu dưới thì các anh chẳng dám cãi dù rằng hiệp định quá nhục và bất lợi cho các anh, Mỹ chạy thì các anh chạy theo. Các anh để Mỹ muốn làm gì thì làm trên đất nước các anh kể cả giết đồng bào anh để đổi lấy những đồng đô la Mỹ thì không gọi các anh là bán nước thì gọi là cái gì?
Sang Mỹ ngồi với nhau các anh bảo nhau rằng nó bảo mình bán nước thì mình cũng phải tố nó bán nước mới được, nhưng nó bán cho ai? Thế là các anh dựng đứng lên việc CS bán nước cho Tàu. Các anh cứ tưởng dựng đứng như thế thì người ta tin các anh. Xui cho các anh là internet nó ra đời và phát triển vũ bão, nó cứ vạch trần tênh hênh bộ mặt nói láo đểu cáng của các anh ra. Nếu có ai hỏi CS nó bán đất lấy được bao nhiêu? Các anh chỉ biết ú ớ nói chung chung cho nó qua chuyện. Các anh bắt chước CS nhưng chỉ biết bắt chứớc như con khỉ trong rạp xiếc, chẳng có tí chất xám nào thì chống cộng thế nào được đây?.

Trị bệnh phải dùng thuốc


Bốn thập kỷ rồi mà trong đầu các anh cờ vàng vẫn còn nỗi ám ảnh mang tên Cộng Sản. Nỗi ám ảnh này nó làm lu mờ lý trí các anh khiến các anh suy luận theo kiểu đã là CS thì phải độc tài dã man tàn bạo, phi dân chủ, chà đạp nhân quyền, đàn áp tôn giáo, đè đầu cưỡi cổ người dân v.v…

Từ cái tiền đề được tâm lý chiến đóng đinh vào não các anh như thế cho nên nếu có ai đưa ra hình ảnh người CS khác với những điều các anh nghĩ là các anh cho rằng tuyên truyền cho CS. Con cái các anh suy nghĩ khác các anh các anh cũng cho rằng bị văn hóa vận CS tuyên truyền. Đối với các anh thì CS không bao giờ tốt và không thể tốt được, nếu có ai nhận thấy CS tốt ở điểm nào thì các anh suy luận là CS giỏi tuyên truyền, giỏi bịp, giỏi nhồi sọ.

Rất nhiều đồng bào như các anh đã giải được cái hậu quả độc hại của liều thuốc tâm lý chiến ngấm vào người từ ngày xưa bằng cách về VN xem CS nó thế nào và họ hầu như ai cũng đã trút đi được nỗi tự kỷ ám thị nặng nề đeo bám họ quá lâu rồi.
Thuốc giải có sẵn đấy, vấn đề là các anh có chịu chữa bệnh không mà thôi.

#3 Lou

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1684 Bài viết:
  • 1784 thanks

Gửi vào 21/07/2015 - 12:10

bạn paste vô đây ý gì? sao k lập 1 topic riêng?
Dám nhắc đến cải cách ruộng đất và ba cái lằng nhằng.
Một người bình thường, sáng suốt, k bị khuyết tật về tư duy thì họ nhìn nhận đúng bản chất như nó vốn có.
Bạn muốn nói về gì? kinh tế? chính trị? hay nhân quyền hơn hẳn cách đây 4o năm?
Muốn viết gì lập topic riêng, bài này của bác Chính viết, tôi không muốn nó bị vấy bẩn bởi 1 loạt lý lựn cùn bị bẻ trong vòng 3 nốt nhạc.
btw, khi muốn viết cái gì dài đề nghị viết theo dạng nghiên cứu, có mốc, có chứng cứ, hoặc văn hay tí và đặc biệt là k dùng từ "dân cờ vàng", ghi vậy k khác nào tự trét mứt lên mặt mình vì đối lập hoàn toàn với cách dùng từ sạch sẽ, có kiểm soát ở trên

Thanked by 1 Member:

#4 Libra

    Chấn viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPip
  • 4368 Bài viết:
  • 18493 thanks

Gửi vào 21/07/2015 - 12:36

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

TrNguyen, on 21/07/2015 - 11:06, said:


Rất nhiều đồng bào như các anh đã giải được cái hậu quả độc hại của liều thuốc tâm lý chiến ngấm vào người từ ngày xưa bằng cách về VN xem CS nó thế nào và họ hầu như ai cũng đã trút đi được nỗi tự kỷ ám thị nặng nề đeo bám họ quá lâu rồi.
Thuốc giải có sẵn đấy, vấn đề là các anh có chịu chữa bệnh không mà thôi.

Mình hổng phải dân cờ vàng, cũng chẳng cờ đỏ, và cũng hông biết chiến tranh là gì, gia đình cũng hổng có ai tang thương do chiến tranh nên cũng không hận thù phân biệt. Chế độ VN như thế nào cũng không liên quan gì mình. Nói thẳng ra là khách quan hoàn toàn. Nhưng mình về VN sau 11 năm không về. Mình nhận thấy Sài Gòn khác xa. Nên có nhiều câu hỏi. Mình nói thẳng nói thật

Thứ nhất phân biệt giàu nghèo quá rõ. Bên cạnh người giàu ơi là giàu, giàu kinh khủng, là người nghèo không có manh áo. Xã hội CS mà sao người làm quan giàu quá vậy, sao chủ nghĩa tư bản phát triển dữ vậy ?
Thứ nhì là mình gặp bạn bè , ai cũng nói xã hội loạn. Mười lăm năm trước họ không nói vậy.
Thứ ba là mình ra đường sợ cướp lắm. Nhớ 15 năm trước Sài Gòn hổng đến nổi ăn cướp nhiều như bây giờ. Hoà bình thì có, nhưng ở Sài Gòn thò cái điện thoại là bị giật à.
Thứ tư là đọc báo thấy xây đường nghìn tỷ, xây tượng đài này kia trăm tỷ, ví dụ ở Bạc liêu Cà Mau chi 4000 tỷ cho lễ hội. Vậy Việt Nam giàu, điểm này là tốt, mừng cho dân giàu nước mạnh.

Cuối cùng tốt hay xấu so với 15 năm trước.
Thật ra mình kệ, không liên quan. Nhưng thấy thì nói, cái bạn cũng thấy.
Hết

#5 Hoa Cái

    Hội Viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPip
  • 5381 Bài viết:
  • 18600 thanks

Gửi vào 21/07/2015 - 13:35

Chủ nghĩa CS đã lỗi thời.

Các chế độ theo CS đã biến thành tư bản đỏ chuyên quyền và đàn áp dân chúng. Còn sót lại Bắc Triều Tiên tương đối chính thống rất đúng sách vở .

Đất nước VN chúng ta có thể bị xâm lấn bởi kẻ thù truyền kiếp từ phương Bắc. Ngày trước VN- TQ xem nhau như môi hở răng lạnh nhưng vừa chiến thắng vẻ vang năm 1975 thì 4 năm sau đồng chí Đặng dạy cho VN 1 bài học, rồi lấn đất lấn biển. Chẳng có thành công nào mà không có giá trả vì miền Bắc muốn được giúp thì cần nhân nhượng . Bây giờ thì có 2 giải pháp - gục đầu theo Tàu thì Tàu vừa tát vừa dọa, còn theo Mỹ cũng sợ ổng nữa đường bỏ rơi .

Bây giờ là thời loạn . Loạn từ ngay sân bay khi Việt kiều có hành lý bị lục tung . Loạn vì cướp giật nhan nhản. Sợ vì tai nạn giao thông rất dễ xãy ra . Coi chừng các thứ rau trái cây thịt thà cá tôm đều có thể dính độc .

Còn ngay tại TVLS, trong vòng 13 năm nạy các tay viết thuộc thế hệ trẻ nối tiếp thích biểu hiện cá nhân mà trở thành kiêu căng vô lối .

HC

Sửa bởi Hoa Cái: 21/07/2015 - 13:48


Thanked by 3 Members:

#6 Vô Danh Thiên Địa

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3526 Bài viết:
  • 5105 thanks

Gửi vào 21/07/2015 - 13:49

@Libra nhận xét rất khách quan . Người có căn bản thì nhìn các sự kiện đang diển tiến mà phán đoán, kẻ dốt thì cứ mang cờ vàng cờ đỏ ra mà phán xét theo ca?m ti'nh lá cờ.

Sửa bởi Vô Danh Thiên Địa: 21/07/2015 - 13:56


Thanked by 1 Member:

#7 TrNguyen

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 2 Bài viết:
  • 0 thanks

Gửi vào 22/07/2015 - 10:55

Bài viết được st từ internet nhằm có cái nhìn đa chiều cho các bạn trẻ. Mình cũng chẳng quan tâm ai đúng ai sai ở đây, vì lý tưởng & mục đích sống của mỗi người là khác nhau nên có nhỡ đụng chạm thì mong được bỏ qua. Nếu chủ topic ko muốn bị hỗn tạp bởi các lý luận khác thì nhờ MOD xóa dùm.

THANKS ALL FOR READING!!!

Sửa bởi TrNguyen: 22/07/2015 - 10:58


#8 Libra

    Chấn viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPip
  • 4368 Bài viết:
  • 18493 thanks

Gửi vào 22/07/2015 - 11:56

Tôi mạn phép có vài lời với TrNguyen. Co lẽ bạn chưa biết bạn lỗi ở chỗ nào. Thì tôi nói, có sai bạn bỏ qua cho.
Không phải bạn TrNguyen đụng chạm, mà là bạn không đọc kỹ bài Lucylady viết, nên nhầm là nói về chính trị. Nên bạn copy đâu đó một bài chính trị chèn vào, nó làm vô cái duyên của topic và trên thực tế nó gây chia rẻ hận thù dân tộc khi phân biệt màu cờ.

Thật ra cái bài Lucylady post, tôi đọc kỹ rồi, nó nói về sự đau lòng trước cái chết người lính vì cái lý tưởng niềm tin, cái mảnh đất của mình. Phe nào cũng vậy, người ta đi lính vì nhà nước của phe đó dí súng đến tuổi bắt lính đi nghĩa vụ, kêu phải đi để bảo vệ tổ quốc, cũng như miền nam bắc nội chiến Mỹ, có hèn nhát thì cũng có anh hùng. Cổ nhân trước giờ thường kính trọng những người mang quân phục dũng cảm, dù đối địch hay bạn bè, vì họ cầm súng mà chết vì cái màu cờ sắc áo, vì ai cũng mong có những anh hùng như họ trong phe ta.

Lucylady post bài nêu cái chết của người lính, có chút nào đả kích chính tri đâu, cũng là phù hợp với bối cảnh cần tinh thần những người dũng cảm để bảo vệ ngoại xâm phương bắc. Trong khi Trnguyen lại post bài chia rẻ màu cờ sắc áo là đi ngược chủ trương hoà hợp dân tộc, đường lối của Nhà Nước VN đương thời. Bạn nói cần cái nhìn đa chiều cho người trẻ, tôi trẻ nè, tôi mặc kệ cái cờ chứ hả, chúng tôi thừa biết cờ đỏ cũng có những người vô cùng chính trực thanh liêm, cờ vàng cũng có những người thương dân yêu quê hương. Cả hai đều có cái chung là chủ nghĩa dân tộc, là dòng máu Lạc hồng, người chủ nghĩa dân tộc thì mong việt nam càng lúc đi lên, đoàn kết chống ngoại xâm, hà cớ chi phải chia rẽ.
Hết.

Thanked by 4 Members:





Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |