QuachNgocBoi, on 29/07/2015 - 23:43, said:
Thứ đến, đoạn trích của anh annhien, tôi thấy cần đặt ra 2 vấn đề là "tính truyền thuyết" và "khái niệm cụ thể về ngũ hành" trong bài viết/đoạn trích ấy.
Đã là truyền thuyết thì tôi cho rằng không thể dùng làm căn cứ xét lịch sử. Bởi vì dân Tàu có thói quen vu cho thánh nhân cổ nhân, thần bí hóa, cổ xưa hóa, bất cứ cái gì mà họ muốn huyền bí hay là đề cao nó lên, để nhằm tăng phần long trọng của bề dày lịch sử.
Bên cạnh đó, khi nói đến khái niệm Ngũ Hành thì đoạn trích hay chứng liệu ấy nói cụ thể nó như thế nào hay chỉ nêu lên cái tên, thì mới biết mức độ tin cậy mà xét nguồn gốc lịch sử của nó.
Theo các tài liệu văn bản học, khảo cổ học, thì đề cập tới Ngũ Hành sớm nhất là ở trong Cửu Trù Hông Phạm. Điều này, ông Phùng Hữu Lan có đề cập qua trong cuốn Lịch Sử Triết Học Trung Quốc. Mặc dù vẫn tồn tại một số mốc thời gian chưa rõ hẳn, thí dụ như tác giả của Cửu Trù Hồng Phạm là ông Cơ Tử (vốn là đại thần của Trụ vương, sau bị Trụ tống giam và giáng làm nô lệ. Khi Tây Chu lật đổ Ân Thương, thì Vũ Vương mến tài Cơ Tử, muốn trọng dụng, Cơ Tử dâng Cửu Trù Hồng Phạm cho Vũ Vương) và kể cả khi Cơ Tử thực sự là tác giả của Cửu Trù Hồng Phạm, thì Ngũ Hành vẫn cứ xuất hiện sau cổ văn Chu Dịch và khi đó nó tồn tại độc lập bên ngoài Chu Dịch.
Rất hay ! Chắccâu trả lời đã thỏa mãn cho câu hỏi của annhien.
"hữu thức phi nan nan đáo thức", phần lớn người học hay bị rơi vào lớp sương mù của huyền học mà không thoát ra được để rồi đôi khi tự mâu thuẫn với chính mình.
Cái "khí" của Quách tiên sinh khá giống với huynh Nam phong, nhưng không phải là 1 người.
Xin lỗi đã chen ngang, mời Quách tiên sinh tiếp tục công việc của mình.