Mặc dù tôi đang rất bận nhưng tôi vẫn xin mạn phép đáp lễ bác đôi lời
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
)
Qua cách lý luận của bác, tôi biết bác là người có học thức, có nghiên cứu. Do bác là người có học, nên tôi cũng xin đem phong thái của người có học ra để tiếp chuyện với bác cho phải lẽ.
Chính bản thân tôi cũng là một người đã tốt nghiệp Đại học một ngành khoa học tự nhiên, mà lại còn là ngành khoa học thực nghiệm chứ ko phải dạng khoa học thuần tính lý thuyết.
Tôi đã có những năm tháng làm việc trong phòng thí nghiệm với áo Blouse trắng, pha hàng loạt các loại hóa chất, rửa hàng trăm nghìn cái ống nghiệm và đĩa Petri, làm hàng nghìn thí nghiệm trước khi chuyển nghề sang lĩnh vực khác.
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
)
Tôi cũng có thể được xem là một nhà nghiên cứu, một học giả (mặc dù trình độ của tôi trong một số lĩnh vực có hơi bị "nửa mùa").
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
)
Bởi vì cái nền tảng tôi vốn là một Scientific researcher, do đó, cho dù bây giờ ko còn theo nghề cũ nữa, trong lòng tôi vẫn còn giữ cốt cách của một nhà khoa học thực nghiệm: tôi tôn trọng thực tế hơn lý thuyết. Tôi cũng biết một chút xíu về Tử Vi, tuy nhiên khi tôi nhìn lá số tử vi của một người nào đó mà thấy đây là dâm cách hạ tiện cách (theo như sách vở ghi chép) thì tôi vẫn chưa vội vàng chụp mũ cho đương số cái mác "dâm loạn" hay "hạ tiện". Bởi vì tôi cho rằng trong đời thực của bọn họ có thể tồn tại những yếu tố phá vỡ lá số.
Tôi là một người vừa liều lĩnh vừa thận trọng. Đối với nhiều việc khác thì tôi có thể liều lĩnh, nhưng đối với việc phán xét nhân phẩm của một cá nhân thì tôi lại rất thận trọng. Tôi ân oán rất phân minh và không dễ dàng để mũi kiếm của mình tổn thương người khác một cách vô cớ, trong trường hợp người đó ko hề gây thù chuốc oán gì với tôi.
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
)
Tôi cũng thường tôn trọng quan điểm lập trường riêng của mỗi cá nhân trong cuộc đời này và xem sự đa dạng về quan điểm của mỗi cá nhân là một dạng đa dạng sinh học trong cái "hệ sinh thái bản sắc loài người". Lúc bình thường tôi gần như ko can thiệp vào chuyện của người khác, trừ trường hợp tôi cảm thấy rất bất bình.
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
)
Trong cái ngành của tôi, mẫu đối chứng (Control Sample) phải là mẫu bất nhiễm thì toàn bộ cái thí nghiệm biến đổi thông số điều kiện kia nó mới có giá trị! Chứ mẫu Control Sample mà ko chuẩn mực ngay từ đầu thì toàn bộ thí nghiệm là vô nghĩa, bởi vì cái gốc mà ko chuẩn thì làm gì còn xét tới những điều kiện biến thiên làm chi nữa. Quy tắc về mẫu Control Sample này cũng được tôi áp dụng trong cuộc sống
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
)))
Do tôi cũng là một dạng học giả hàn lâm tuy có hơi nửa mùa, cho nên tôi biết đám học giả hàn lâm thường mắc một dạng bệnh chung: đó là bệnh sách vở thiếu đi sát thực tế và bệnh giáo điều. Ví dụ là: bọn họ hay nói chuyện "nếu...thì" chắc ăn như bắp, chắc như chân lý thiên cổ vậy
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
))
Tôi có một bà dì, thuở tôi còn nhỏ, dì tôi thường dắt tôi đi theo cạnh bên bà ấy. Những người ko rõ nội tình thường tưởng nhầm tôi và dì là 2 mẹ con ruột vì nhìn mặt chúng tôi rất giống nhau. Dì tôi thấy bọn họ hiểu lầm tôi là con ruột của dì thì bà ấy liền cười ha hả khoái chí lắm.
Tuy nhiên khi tôi bắt đầu lớn dần lên thì giữa 2 dì cháu bắt đầu xuất hiện sự xa cách. Khi tôi còn ở độ tuổi ẩm ương của một thiếu nữ mới lớn, tôi đã ko thể chịu đựng nổi sự trấn áp tôi vào khuôn vàng thước ngọc của dì. Do bà ấy thương tôi như con ruột nên bà ấy cũng thẳng tay trút nhiều kỳ vọng và khuôn phép khắc nghiệt của bà ấy lên người một đứa trẻ là tôi.
Chồng của bà ấy- tức là dượng tôi- là một người đàn ông gầy gò, nghiện rượu nghiện thuốc lá, hiền lành và lặng lẽ, và đặc biệt gần như ko có tiếng nói trong gia đình. Mọi việc đều do dì tôi quyết định. Dì tôi như Thái Dương ban trưa. Bà ấy đã tiếm quyền ông chồng, ông dượng tôi ko phải là Trung Thiên Chi Chủ trong gia đình mà lại là dì tôi.
Dì tôi là người có công với cách mạng, và có thể được xem gần như một "người mở đất". Bà ấy có công khai hoang phát triển du lịch ở vùng khỉ ho cò gáy, tạo công ăn việc làm cho rất nhiều hộ dân, góp phần đưa điện về thắp sáng cái vùng tăm tối lạc hậu đó. Dù chuyện đã qua rất lâu, tới nay danh ấy vẫn còn vang!
Cả về công danh địa vị ngoài xã hội lẫn tiếng nói trong gia đình, dượng tôi đều lép vế một cách đáng sợ trước dì. Cũng có nhiều người nói ra nói vào sau lưng bà ấy rằng dì tôi là "gà mái gáy sáng, khắc chồng hại con".
Quả thật là con ruột của dì tôi chết trẻ. Khi bà ấy phải làm người đầu bạc tiễn người đầu xanh, tôi đã nhìn thấy cái bóng lưng hùng dũng của vị nữ trượng phu này sụp xuống, trong khoảnh khắc đó phong thái vương tướng của bà ấy ko còn duy trì được nữa. Lúc ấy trời đột nhiên đổ mưa, tôi cảm thấy rằng tại giây phút đó, có lẽ trời xanh cũng đang đổ lệ!
Thỉnh thoảng dì tôi vẫn đưa tiền cho tôi, nhờ tôi đi mua quà cáp để tặng vào những ngày lễ tết cho cấp dưới và cấp trên của bà ấy. Điều đặc biệt là mọi phần quà đều đắt tiền y như nhau, đều phải chọn loại bánh trái cao cấp nhất mà mua, ko bao giờ cho phép tôi mua hàng loại 2 đem tặng, cho dù đó chỉ là cấp dưới của bà ấy. Đối với bà ấy, cấp trên lẫn cấp dưới đều được bà ấy đối đãi trọng hậu y như nhau. Bà ấy vung tay chi tiền rất xa xỉ để mua quà cáp cho người khác, còn đối với bản thân thì bà ấy rất tiết kiệm, có mỗi cái áo bà ba đã cũ tôi bảo vứt đi may cái mới mà bà ấy cũng tiếc.
Nay dì tôi đã già lắm rồi, nhưng nét đẹp của một thời xuân sắc nay vẫn còn phảng phất trên gương mặt của bà ấy. Bà ngoại tôi là mỹ nhân, dì tôi cũng là mỹ nhân, dòng họ tôi có rất nhiều phụ nữ đẹp có tiếng ở vùng này, điều đặc biệt là ngay cả con dâu lẫn cháu dâu cũng thuộc dạng xinh đẹp, bởi vì trai tráng trong dòng họ tôi cũng thừa hưởng gien di truyền vẻ đẹp đó- cho nên rất nhiều tay sinh ra đã là lãng tử đẹp trai, vì thế bọn họ ko chịu chọn vợ xấu.
Khi dì tôi còn trẻ, mặc dù dì đã lập gia đình, nhưng vẫn được nhiều người đàn ông khác ngấp nghé vì vẻ đẹp của bà ấy. Tuy nhiên vị "Võ Tắc Thiên" này chưa bao giờ lay chuyển. Bà ấy chỉ yêu một mình dượng tôi. Tôi chưa bao giờ nghe ngóng hay quan sát được bất cứ điều tiếng bất chính nào của bà ấy. Đối với dòng họ bên chồng, dì tôi cũng chu toàn cho tất cả, bà ấy nhiều lần vung tay chi tiền trợ giúp họ hàng của dượng tôi và chi rất nhiều tiền xây sửa nhà mồ cho ba mẹ chồng.
Những khi tôi về quê, tôi lại nhìn thấy hai vợ chồng dì cô độc cùng nhau lọ mọ làm cái gì đó, hai người đã quá già cho nên dễ bị đau mỏi, vì thế 2 người thay ca luân phiên nhau cùng làm. Dĩ nhiên dì tôi vẫn là Thái Dương, mặc dù bây giờ bóng chiều gần tàn đã giáng xuống!
Đôi khi tôi suy ngẫm mãi, nếu như lúc trẻ bà ấy ko có tác phong làm vương làm tướng như vậy, nếu như lúc trẻ bà ấy hiền thục lui về sau lưng dượng tôi làm người phụ nữ của gia đình thì con ruột bà ấy có chết trẻ ko? Tôi sợ rằng nếu tôi dùng một cỗ máy thời gian quay về quá khứ để ngăn chặn bi kịch của đời dì thì tại mốc thời điểm quá khứ đó sẽ bị rẽ thành một nhánh thế giới song song tách hẳn khỏi trục thế giới gốc, và cuộc đời dì tôi tại thế giới gốc vẫn mất con như cũ. Vì vậy cuộc đời ko có hai chữ "nếu như".
Ngày xưa thời chiến tranh loạn lạc các cụ sinh con ra nếu nhớ được năm sinh của con đã là quý lắm rồi, ít khi nhớ chính xác đến ngày tháng sinh nói chi tới giờ sinh. Cho nên tôi ko đủ thông tin để lập được lá số của dì. Nhưng tôi nghĩ kiểu gì ở bà nữ trượng phu này cũng có Khôi Cương, Kình Dương, Tướng Tinh hay đại loại như thế trong tứ trụ. Bà ấy dũng cảm, ngang tàng, quả quyết, hào hiệp.
Dạng phụ nữ cường hãn như bà ấy có một cái bi kịch là bà ấy chỉ có thể đi che chở cho kẻ khác chứ bà ấy ko được ai che chở.
Các đấng đàn ông với hình tượng là Thái Dương trong Tử Vi tượng trưng cho người chồng người cha, dĩ nhiên luôn muốn bản thân các ông đóng vai trò chủ thể trong gia đình, là Trung Thiên Chi Chủ. Tuy nhiên muốn độc tôn ngồi ở vị trí mà ko ai ngồi được thì các ông cũng phải chịu đựng được những cảm giác và gánh nặng mà ko ai có thể chịu đựng được!
Tôi ko tin trong đời các ông chưa từng có những lúc suy sụp, khổ sở, lạc lối, cô đơn, do dự, hoang mang, tiến thoái lưỡng nan. Khi ấy nếu vợ của các ông là một đối trọng đủ mạnh hoặc một ngọn đèn đủ sáng thì cô ấy sẽ giúp các ông cân bằng và điều hướng lại. Dù các ông có là cung tốt nỏ mạnh thì tôi cũng ko tin chưa bao giờ các ông bị "hết đà" trong đời. Khi các ông "hết đà", nếu vợ các ông cũng là nỏ mạnh thì gia đình các ông chưa chắc bị thất thủ.
Tôi cho rằng hôn nhân là một quá trình mà cả 2 bên vợ chồng đều là 2 người thầy dìu dắt lẫn nhau và tu sửa khuyết điểm cho nhau. Đường dài mới biết sức ngựa.
Nếu các ông vẫn muốn độc tôn ở vị trí "cao xứ bất thắng hàn" kia chứ ko muốn chia sẻ vị trí chủ thể cho vợ mình cùng gánh vác thì đó là quyền quyết định riêng của các ông. Tôi có thể ko đồng tình lắm nhưng tôi sẽ tôn trọng lựa chọn riêng của mỗi người.
Tôi cũng cho rằng lòng Nhân là cái cốt lõi của một con người. Không phải tự nhiên mà những bậc tiên hiền ngày xưa đã đặt Nhân trước Lễ, Nghĩa, Trí, Tín. Những câu chuyện về đứa trẻ con bị thất lạc khỏi cha mẹ ruột khi còn đỏ hỏn, được dã thú trong rừng nuôi dạy lớn lên nên dĩ nhiên những yếu tố Lễ, Nghĩa, Trí, Tín là ko có bởi vì nó đã bị tách khỏi thế giới loài người quá sớm. Tuy nhiên cái lòng "Nhân" vẫn còn đó bởi vì nó biết tỏ ra đau khổ khi nó chứng kiến đám dã thú đã nuôi dạy nó bị hạ. Nhân chi sơ, tính bản thiện.
Bàn về khái niệm "Kẻ Mạnh", tôi cũng cho rằng sức mạnh thật sự ko nằm ở cơ bắp mà nằm ở cái uy của phẩm đức. Nếu chỉ xét về sức mạnh cơ bắp thể chất thì tôi cũng chính "Kẻ Mạnh" vì tôi cũng là người luyện võ mà.
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
)) Tôi đã từng biết một người mà tôi rất kính trọng và tôi gọi ông ấy bằng một phong cách hơi sến là "tiên sinh". Tiên sinh tuy ko mạnh về thể chất nhưng những lời nói của tiên sinh đều dịu dàng và có uy vọng chứ tiên sinh chưa bao giờ phải tỏ thái độ cực đoan trên đe dưới búa cả
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
))
Theo quan điểm của tôi thì kẻ dịu dàng chưa chắc là kẻ mạnh nhưng kẻ càng mạnh thì càng dịu dàng, bởi vì khi đã quá mạnh thì sẽ rất hiếm có yếu tố gì trong trần ai có thể làm rối tâm can kẻ đó
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
)
Đấy là những quan điểm cá nhân của tôi, ai cảm thấy "đạo bất đồng bất tương vi mưu" thì xin đừng lắng nghe làm gì :")
Nhưng nếu vẫn muốn tôi tiếp chuyện thì tôi xin khất sang mai hoặc mốt khi tôi đã bớt bận :")